Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Xuyên không
  3. Thuộc Tính Tu Hành Nhân Sinh Của Ta (Dịch)
  4. Chương 43: Lần đầu đánh chết người

Thuộc Tính Tu Hành Nhân Sinh Của Ta (Dịch)

  • 99 lượt xem
  • 939 chữ
  • 2024-05-31 06:00:13

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Khoảnh khắc này, cái gì mà mình có bị thương dẫn đến uốn ván hay không? Có bị đánh thành tàn phế không? Có để lại di chứng gì không…vân vân và mây mây. Lúc Trương Vinh Phương nhìn thấy đối phương miệng hộc máu tươi, ánh mắt tan rã thì những lo lắng này đều bay sạch.

Quyền chưởng giao thoa, liên tục không ngừng.

Một thức cuối cùng.

Hạc Linh Ngư.

Song chưởng Trương Vinh Phương khum lại như vuốt ưng, cùng phối hợp tấn công phần cổ của đối phương rồi vặn ra bên ngoài.

Rắc! rắc.

Tiếng gãy giòn tan vang lên, thi thể của tên sơn phỉ cũng theo đó mà đổ rầm xuống đất.

Lúc này Trương Vinh Phương mới có cơ hội để thở dốc.

Trên người hắn dính đầy máu tươi, đầu óc trống rỗng nhưng theo theo bản năng mà tìm được đường sống. Trương Vinh Phương nhanh chóng lục lọi, vơ vét của cải trên người tên sơn phỉ rồi lập tức xoay người bỏ chạy.

Hắn sợ đối phương vẫn còn đồng đảng lảng vảng quanh đây.

Đến bây giờ Trương Vinh Phương mới chợt phát hiện ra một chuyện. Cấp bậc của tên sơn phỉ mà mình vừa mới đối phó giỏi lắm cũng chỉ sánh ngang với một quân nhân phổ thông đã từng thấy máu.

Tên này chỉ biết đón đỡ đòn một cách vụng về hoặc chật vật né tránh, tốc độ và lực lượng cũng là loại chả ra gì, chưa Nhập Phẩm. Chắc cũng gần giống như hắn, chỉ mới luyện qua một chút võ công thô thiển nhưng cảnh giới lại không cao. Thậm chí là còn chưa đạt đến cấp độ Dưỡng Huyết.

Điểm quan trọng nhất chính là chiêu số võ công của tên sơn phỉ này cực kỳ thô ráp, dự là mới chỉ luyện qua quyền thuật căn bản. Lúc giơ tay nhấc chân để lộ ra rất nhiều sơ hở, lại còn đến lắm động tác thừa thãi. Thế nên mới bị Trương Vinh Phương bắt được điểm mấu chốt, đánh trúng một kích toàn lực.

Nghĩ tới đây, Trương Vinh Phương cũng hơi hiểu ra tại sao Trương Tân Thái sư huynh hắn lại nói thắng bại nặng nhất ở võ công.

Võ công tốt sẽ cực kỳ ít sơ hở, uy lực lớn, tốc độ ra tay nhanh.

Võ công kém thì tất nhiên sẽ nhiều sơ hở, uy lực nhỏ, tốc độ ra tay cũng khá chậm.

Nhiều khi, chỉ một sơ hở nhỏ xíu cũng là điểm chí mạng mà đối thủ có thể khai thác.

Sau khi chiến đấu xong, Trương Vinh Phương một đường chạy như điên. Xông ra khỏi rừng được hơn trăm mét hắn mới nhớ ra mình còn phải đi tìm Tiêu Thanh Anh.

Với lại, không phải là hắn mới phóng yên hoả truyền tin rồi à?

“Không được, mình phải quay lại ngay mới được! Chẳng may đi một mình mà gặp phải đồng đẳng của sơn phỉ thì phiền phức to!”

Nghĩ tới đây, trái tim Trương Vinh Phương đột nhiên nảy lên một cái, nhanh chóng quay người chạy về thôn.

Trương Vinh Phương hành động rất cẩn thận, giống như sợ bị người khác phát hiện ra.

Lần đầu tiên đánh chết người, trong lòng Trương Vinh Phương có cảm giác kinh hồn bạt vía khó mà miêu tả được.

Hắn sợ.

Sợ bị người khác phát hiện ra mình đã đánh chết sơn phỉ. Bản thân hắn chỉ là một tiểu đạo sĩ mới luyện võ chưa được bao lâu, không thể nào đánh ra một chuỗi các chiêu thức trong Nhạc Hình Phù một cách cực kỳ thành thạo như vậy được.

Người khác nhìn vào rất dễ nảy sinh nghi ngờ.

Hắn sợ bản thân đánh chết người, ngộ ngỡ có người phát hiện thì sẽ bị tống vào nhà lao.

Lại sợ kẻ bị mình giết phía sau còn có ô dù, không biết từ đâu nhảy ra tìm hắn tính sổ.

Lỡ mà bọn chúng định ám sát mình thì phải làm sao?

Lỡ mà bọn chúng thừa dịp mình ngủ thiếp đi, đến đánh lén thì biết làm sao đây?

Lỡ mà bọn chúng lén lút hạ độc thì phải làm sao đây?

Những suy nghĩ lo lắng lại bắt đầu chạy mòng mòng như đèn kéo quân trong đầu Trương Vinh Phương.

Không được. Không thể để bại lộ được, không được để người khác biết là mình đã giết hai tên kia.

Hơn nữa, không phải xuất thân đã quyết định cả rồi à? Dù mình có thể hiện tư chất, thực lực thế nào thì chưa đến Nhị Phẩm, gần như là không có khả năng trở mình.

Vậy thà là mình nhẫn nhịn, ẩn giấu thực lực, đợi đến khi đạt đến Nhị Phẩm thì mới xem thử có thể tham gia khảo hạch Tập Hiền viện của triều đình được không.”

Tập Hiền viện là là do triều đình Đại Linh lập ra để quản lý Đạo Môn trong thiên hạ. Nơi đó thiết lập cơ cấu quản lý tôn giáo khá đặc biệt.

Chỉ cần ngươi có thể thông qua khảo hạch Nhị Phẩm, cho dù có là người Man tộc thì vẫn có thể đạt được phẩm cấp, tạm giữ chức vụ.

Cho dù chỉ là chức vụ tạm thời, không có quyền lực thực tế gì thì nhiêu đó cũng đủ giúp hắn thoát khỏi sự khống chế của Tiêu Thanh Anh, một mình sống qua ngày được rồi.

Trương Vinh Phương từ từ chạy ra khỏi cánh rừng, sau một hồi lâu, nỗi lòng mới bình phục được một chút.

Tuy trong lòng hắn còn rất nhiều lo lắng, sợ hãi nhưng so với lúc trước thì đã bình thả hơn rất nhiều rồi.

Người thì cũng đã giết rồi, đến lúc này thì mọi chuyện đều thành kết cục đã định rồi.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top