Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Linh dị
  3. Thương Nhân Âm Phủ (Dịch)
  4. Chương 175: Tỏa hồn kim trâm

Thương Nhân Âm Phủ (Dịch)

  • 92 lượt xem
  • 1415 chữ
  • 2025-03-20 15:47:14

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Không lâu sau, Lý mặt rỗ liền tỉnh lại, che lấy đầu kêu đau.

Tôi đi rót nước cho uống xong, hắn mơ mơ màng màng nhìn tôi, hỏi "Trương gia tiểu ca, sao ta lại nằm ở đây?"

Tôi cười lạnh nói "Bị quỷ ám cảm giác như thế nào?

Có phải rất thoải mái không?"

Lý mặt rỗ sửng sốt "Cái gì mà bị quỷ ám?"

Thế là tôi chỉ Nhất Sơ và Mộc Uyển đang nằm trên giường.

Lý mặt rỗ trông thấy hai người nằm đó, lập tức giật nảy mình "Mẹ nó, ngươi dẫn ta đi bắt gian phu dâm phụ sao?

Hai người bọn họ sao có thể?"

"Phi!"

Tôi mắng "Không biết xấu hổ, có bắt gian cũng là bắt anh với Mộc Uyển."

Lý mặt rỗ trợn mắt nhìn tôi "Ba xạo!

Trong lòng ta chỉ có Sở Sở, sao có thể thông gian với Mộc Uyển?"

Thằng khốn này vẫn rất tự tin.

Tôi không thể làm gì khác ngoài đem đầu đuôi sự tình kể cho hắn.

Lý mặt rỗ nghe xong lập tức trợn tròn mắt sững sờ sau đó cởi dây lưng kiểm tra đũng quần.

Phát hiện hàng họ vẫn còn, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm "Còn tốt, không có vấn đề gì, nếu không ông đây sẽ chơi chết ả.

Đúng rồi, anh nói xem tại sao Mộc Uyển muốn bôi tinh dịch lên cây trâm?"

"Quỷ mới biết."

Tôi nói.

Lý mặt rỗ quan sát tỉ mỉ Mộc Uyển, cuối cùng đưa ánh mắt tập trung ở cây trâm vàng trên tay Mộc Uyển, định cầm cây trâm lên xem.

Tôi vội vàng ngăn Lý mặt rỗ "Dừng tay, đừng chạm vào cây trâm đó!

Đó là cây trâm hung ác, bên trong tựa hồ có thứ không sạch sẽ, chạm vào không tốt."

Lý mặt rỗ lập tức kiêng kị rút tay về, nhưng vẫn hứng thú nhìn chằm chằm cây trâm.

Cứ như vậy đến lúc hừng đông, Mộc Uyển rốt cục đã tỉnh lại.

Nàng mông lung mở mắt ra, ngây thơ nhìn tôi và Lý mặt rỗ.

Tôi và Lý mặt rỗ lập tức cẩn thận coi chừng nàng, sợ nàng bỏ trốn.

"Các ngươi... Muốn làm gì?"

Mộc Uyển sợ hãi nhìn chúng tôi, định từ trên giường ngồi xuống, nhưng vừa ngồi xuống, thân thể đã mềm nhũn, lại co quắp ngã xuống.

Tôi với Lý mặt rỗ hai mặt nhìn nhau, cô ta sao lại sợ chúng tôi như thế?

"Ta đã từng gặp các ngươi."

Cô ta nói "Hôm đó ở bệnh viện ta đã gặp các ngươi."

Hơ?

Bây giờ đến lượt tôi và Lý mặt rỗ gãi đầu gãi tai, đây là sao?

Cô ta đang biểu diễn tiết mục mất trí nhớ cho chúng tôi xem sao?

Từng bị Mộc Uyển giày vò, Lý mặt rỗ đối với cô ta cũng không có cảm tình gì, lạnh lùng nói "Đừng giả bộ, ngươi mất trí nhớ ai tin thì tin, ta không tin.

Ta mất trí nhớ này, cha ta là Lý Gia Thành đấy ngươi có tin không?"

"Các ngươi thả ta đi."

Cô ta sợ hãi nói "Nếu không ta sẽ báo công an!"

"Báo công an?

Được!"

Lý mặt rỗ cười nói "Ngươi báo đi, hắc hắc, âm mưu giết chồng, tội này là phải xử bắn."

"Ta không giết người!"

Mộc Uyển bỗng nhiên kích động, tê tâm liệt phế (đau lòng tột cùng) nói "Ta cũng không muốn như thế, ta biết ta khắc chồng, ta không muốn kết hôn với hắn, nhưng hắn không nghe..."

Nói xong lại ríu rít khóc lên.

Tôi và Lý mặt rỗ nhìn nhau, trên mặt đầy khó hiểu “Như thế này là sao?”

"Chuyện tối qua, ngươi hẳn còn nhớ chứ."

Lý mặt rỗ hỏi "Ông đây xém chút chết trong tay ngươi, đừng có nói không biết."

"Các ngươi rốt cuộc đang nói chuyện gì."

Mộc Uyển kinh ngạc "Hôm qua xảy ra chuyện gì, tôi không biết gì cả."

"Không biết."

Lý mặt rỗ nhìn tôi "Trương gia tiểu ca, ngươi tin không?"

Nói thật, phản ứng của Mộc Uyển giống như thật sự không biết rõ chuyện xảy ra.

Nhưng tôi bây giờ có thể nói tin cô ta sao?

Đây là ra trận quay đầu phản bội, Lý mặt rỗ nhất định sẽ bóp chết tôi.

Lúc tôi đang khó xử Nhất Sơ bỗng nhiên ngồi dậy, làm tôi giật nảy mình.

Tôi lập tức tiến đến hỏi Nhất Sơ có gặp vấn đề gì đáng ngại không.

Nhất Sơ nhàn nhạt lắc đầu.

Sau đó, hắn đến trước mặt Mộc Uyển, từ trên xuống dưới đánh giá cuối cùng hỏi “Có thể cho ta xem qua cây trâm của ngươi không?"

Mộc Uyển do dự một chút, cuối cùng vẫn đưa cây trâm cho Nhất Sơ "Cây trâm này là ca ca cho ta."

"Ca ca?"

Nhất Sơ hỏi.

"Ừm."

Mộc Uyển cắn môi.

"Hai người quan hệ thế nào?"

Nhất Sơ hỏi.

Lý mặt rỗ không nhịn được nói "Huynh đệ, sao ngươi lại thay đổi như thế?

Quan tâm đến cả mối quan hệ của cô ta, cô ta hại chết nhiều người như vậy, nhất định phải tìm nhà mẹ đẻ của cô ta nói cho rõ ràng."

Nhất Sơ khoát tay, ra hiệu chúng tôi đừng nói chuyện.

Mà Mộc Uyển lại rất sợ chúng tôi, có chút không dám nói tiếp nữa.

Nhất Sơ dùng lời nhỏ nhẹ an ủi "Ngươi đừng sợ, chúng ta không phải là người xấu, chỉ là trên người ngươi xảy ra chút chuyện lạ, chúng ta muốn biết rõ ràng."

Mộc Uyển lúc này mới lên tiếng nói "Ca ca rất thương ta."

"Rất thương ngươi?"

Nhất Sơ nhíu mày "Chỉ sợ là vẫn luôn lừa ngươi thôi?"

Mộc Uyển lập tức lắc đầu "Không, ca ca thật sự rất thương ta.

Ca ca kiếm được tiền đều cho ta, tự mình ở trong một căn nhà cũ."

"Vậy ngươi có từng nghĩ tới việc trả cây trâm lại cho hắn, để hắn bán đi lấy tiền cưới vợ sinh con?"

Nhất Sơ hỏi.

Nhất Sơ sao lại đột nhiên hỏi vấn đề kỳ quái như thế?

Mộc Uyển mặc dù cảm thấy kỳ quái, nhưng vẫn rất phối hợp nói "Ta trả cây trâm lại, nhưng ca ca nhất quyết không muốn, mà lại bảo ta nhất định phải mang cây trâm theo người."

"Ta hiểu rồi."

Nhất Sơ như có điều suy nghĩ gật đầu "Tối nay, ta đưa ngươi về nhà."

"Về nhà?"

Mộc Uyển giật mình "Sao lại về nhà?

Ca ca nếu biết chồng ta lại chết, nhất định rất thương tâm..."

"Không đâu."

Nhất Sơ nói "Hắn đã biết rồi, mà nhất định là rất vui vẻ."

"Vì sao?"

Mộc Uyển nghi hoặc không thôi nhìn Nhất Sơ "Các ngươi rốt cuộc là ai?"

"Nếu ngươi không muốn ca ca xảy ra chuyện, tốt nhất yên lặng ở lại khách sạn.

Nếu hắn gọi điện bảo ngươi về, ngươi phải nói đêm nay sẽ về, nếu không nghe lời ta, ca ca ngươi nhất định sẽ bị ngươi hại chết."

Mộc Uyển càng kinh ngạc hơn "Sao ta phải tin ngươi?"

"Không quan trọng."

Nhất Sơ nói "Tin hay không tùy ngươi, tính mạng của hắn ở trong tay ngươi."

"Nói xong Nhất Sơ liền rời đi, trước khi đi nhìn tôi cùng Lý mặt rỗ một chút, ra hiệu bảo chúng tôi đi cùng.

Lý mặt rỗ khoát tay một cái nói "Các ngươi đi trước đi!

Ta ở đây trông chừng cô ta.

Vạn nhất cô ta chạy trốn, chẳng phải ta sẽ gặp nguy hiểm sao?"

Nhất Sơ lại nói "Yên tâm đi, ngươi đã an toàn rồi."

Lý mặt rỗ vẫn lo lắng, nhưng tôi trực tiếp túm hắn ra ngoài.

Nếu không phải Nhất Sơ ra tay, Lý mặt rỗ sớm đã chết mười lần, sự thật đã chứng minh không nghe lời Sơ Nhất thì chỉ có bị thiệt thòi.

Chờ sau khi ra ngoài, tôi vội hỏi Nhất Sơ, Mộc Uyển rốt cuộc đang giở trò quỷ gì?

Tôi thấy cô ta có vẻ hoàn toàn không biết gì về chuyện tối qua cả.

Nhất Sơ lạnh như băng nói "Cô ta đích xác hoàn toàn không biết gì cả."

"Cái gì?"

Lý mặt rỗ lẩm bẩm "Sao có thể như thế."

"Là bị cây trâm kia mê hoặc."

Nhất Sơ nói "Chỉ cần mặt trời vừa xuống núi, Mộc Uyển không còn là chính mình, cô ta sẽ bị sáu vong hồn triều Tống khống chế, chính là chủ nhân của sáu dấu chân màu đen.

Chồng của Mộc Uyển từng người từng người chết, chỉ sợ là do sáu vong hồn triều Tống đó làm ra, bọn chúng nhất định có bí mật gì đó không thể cho ai biết."

Tôi lập tức hỏi Nhất Sơ, anh của Mộc Uyển gặp chuyện gì?

Nhất Sơ nói đến đêm nay hết thảy chân tướng sẽ sáng tỏ.

Nhất Sơ chỉ nói đến đó làm tôi buồn bực chết người, nhưng tôi biết tính cách của anh ta, cho nên cũng không nói gì nữa.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top