Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Linh dị
  3. Thương Nhân Âm Phủ (Dịch)
  4. Chương 207: Căn phòng ma ám số 304

Thương Nhân Âm Phủ (Dịch)

  • 78 lượt xem
  • 1405 chữ
  • 2025-04-04 11:52:00

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Tôi hít sâu một hơi, nhẹ nhàng gõ cửa.

Nhưng bên trong không có ai trả lời.

Tôi liếc nhìn Lý mặt rỗ, hắn hô to "Giao hàng đây!"

Tôi bị Lý mặt rỗ làm cho toát mồ hôi lạnh, cho dù muốn gọi cửa cũng đừng lấy cớ như thế chứ, dù bên trong có người cũng bị dọa gần chết.

Nhưng vẫn không có ai mở cửa.

Không có cách, mạng người quan trọng, tôi chỉ có thể phá cửa.

Tôi vừa đưa tay vặn chốt cửa, không ngờ cửa lại tự động mở ra từ bên trong, xem ra là có người ở.

Tôi nhẹ nhàng thở ra, vội vàng nói "Xin chào, chúng ta là cảnh sát, có chút việc muốn tìm người hợp tác."

Nhưng cửa chỉ mở ra một khe nhỏ.

Kỳ quái là, bên trong tối như mực, không nhìn thấy gì.

"Có ai không?"

Tôi lần nữa hô một tiếng, vẫn như cũ không tiếng đáp lời.

Tôi lập tức ra hiệu cho bọn họ lui lại, còn tôi thì mở đèn pin, thận trọng đẩy cửa ra.

Nếu như bên trong không có ai, vậy vừa rồi mở cửa chính là...

Khi cửa mở rộng ra, tôi lặng lẽ bật công tắc đèn.

A!!

Như Tuyết và Tiểu Nguyệt hét lên, tông cửa xông ra.

Tôi cũng sợ hãi đến hai chân mềm nhũn, thân thể nhanh chóng lui lại, phía sau lưng dựa vào tường mới không ngã xuống.

Trước mặt, có một người đứng đó.

Người này tư thế rất cổ quái, giống như đang nhảy đường phố với tư thế rất khó, hai chân hướng ra ngoài với góc độ không thể tưởng tượng nổi, hai tay gập đoạn, trong hốc mắt, miệng đều là máu, hai con mắt bị khoét ra.

Trên cổ treo một mảnh vải màu đỏ trắng giao thoa đang nhẹ nhàng đong đưa, giống như treo chuông.

"Không có gì, không có gì."

Mặc dù sợ hãi, nhưng tôi vẫn rất nhanh trấn định lại, hắn chỉ là một tử thi, sẽ không làm gì được người khác.

Tôi lập tức chạy tới an ủi Như Tuyết và Tiểu Nguyệt, hai người đều sợ hãi, hai tay che mắt, co ro ngồi xổm trên mặt đất.

Lý mặt rỗ đã sớm lấy điện thoại ra gọi cho Lâm Trung Thành.

Tôi thấy hai cô gái đều sợ hãi, bèn đưa bọn họ đi thang bộ xuống, đứng dưới ánh đèn đường chờ lấy cảnh sát đến.

Rất nhanh, Lâm Trung Thành và thủ hạ đã tới, tôi để Như Tuyết và Tiểu Nguyệt ở trong xe cảnh sát sau đó cùng Lâm Trung Thành lên lầu.

Lâm Trung Thành lúc trông thấy thi thể quỷ dị kia cũng sợ hãi, tái mặt trợn mắt, tay cầm súng cũng run rẩy.

Sau đó y nói với tôi, những thi thể đẫm máu hơn, chết tàn nhẫn hơn y cũng từng thấy qua rất nhiều.

Nhưng tư thế chết của thi thể quái dị như vậy, lại là lần đầu nhìn thấy, y tình nguyện đối mặt với thi thể máu tanh, cũng không dám nhìn thi thể này.

Ngay cả Lâm Trung Thành chuyên viên tổ trọng án còn sợ hãi đến như vậy thì không cần nói tới các nhân viên cảnh sát khác.

Dù sao lầu 3 này không có người ở, mà tất cả mọi người đều biết nơi này có ma.

Dưới yêu cầu của tôi đám người rất nhanh liền hạ thi thể xuống đất.

Tôi hỏi Lâm Trung Thành, người chết có phải là người đã sống trong gian phòng này không.

Lâm Trung Thành không hiểu nhìn tôi "Ngươi đừng nói không biết hắn là ai đấy?"

Tôi có chút hồ đồ "Ta phải biết sao?"

"Ngươi đã xem lại bản ghi camera thang máy trong phòng trực rồi chứ?"

Lâm Trung Thành hỏi ngược lại.

Lòng tôi lộp bộp nhảy một cái "Ngươi nói đây là cậu shipper đã chết?"

Lâm Trung Thành nhẹ gật đầu.

Mẹ nó, trong lòng tôi thầm chửi một câu, trước đó tôi còn thật sự 'nhìn thấy ma', khi tôi từ trên lầu đi thang máy xuống lầu 3, người này còn đứng ở cửa thang máy nhìn tôi cười.

Nhưng khi đó, cậu shipper này đã là người chết.

Cảnh sát phong tỏa căn hộ này lại, gọi pháp y đến kiểm tra thi thể.

Kết quả rất nhanh đã có, tay chân, mắt của thi thể đều bị ngoại lực tàn phá.

Lâm Trung Thành nhìn thi thể, nói "Trương lão bản, nếu được thì ta có thể nói rằng, vụ án này đã có manh mối!

Người này lúc đi thang máy thì thang máy phát sinh trục trặc, tay chân đều bị ngã mà tổn thương, thương thế nghiêm trọng mà chết."

"Vậy giải thích thế nào việc ngày đầu tiên không phát hiện ra xác chết, mà hiện giờ người này lại ở trong phòng 304."

Tôi nhìn Lâm Trung Thành.

Y nhìn tôi cười đắng chát "Một số thời điểm, bắt buộc phải hồ đồ."

Tôi hiểu ý của y, là không muốn để cho chuyện này tiếp tục kéo dài, nếu không không những sẽ tạo thành ảnh hưởng xấu trong xã hội, thậm chí còn có thể làm y mất chức.

Tôi biết Lâm Trung Thành làm đến nước này cũng đã là tận lực, tôi nhiều lời cũng vô nghĩa, cho nên dứt khoát gật đầu, biểu thị đồng ý.

Đương nhiên, đây chỉ là mặt ngoài, trừ phi tìm ra nguyên nhân thực sự, nếu không tôi sẽ không buông tay!

Thi thể rất nhanh đã bị mang đi, chúng tôi là những người phát hiện phải tới cục cảnh sát, ghi chép khẩu cung xong cũng được về.

Như Tuyết rất sợ hãi, hỏi tôi phải làm sao bây giờ?

Thi thể rõ ràng đã mất tích rất lâu, cảnh sát lục soát toàn bộ lầu 3, cũng không tìm được thi thể, thi thể làm sao lại hết lần này tới lần khác xuất hiện ở căn phòng kia?

Tôi nói "Xem ra, chúng ta phải đi phòng 304 một chuyến."

"Không được!"

Như Tuyết và Tiểu Nguyệt không chút do dự cự tuyệt "Nơi đó quá dọa người, ta không dám đi."

"Ta và Lý mặt rỗ đi."

Tôi nói "Gian phòng kia là mấu chốt, ta tựa hồ đã biết được một chút quy luật của gian phòng kia rồi."

"Quy luật gì?"

Lý mặt rỗ hứng thú nhìn tôi.

"Gian phòng đó có hai vong hồn."

Tôi nói "Chỉ là bọn họ hẳn là gặp phải một thứ."

"Vì sao?"

Lý mặt rỗ không hiểu nhìn tôi.

"Một người đi sớm về trễ, một người đi muộn về sớm, hai người họ tựa hồ thay phiên đi một chỗ nào đó."

Tôi kiên nhẫn giải thích.

Trong lòng tôi suy nghĩ, một vong hồn là của shipper, một là của chủ nhân bộ y phục.

"Xem ra, chúng ta lần này phải tìm hiểu đối phương rốt cuộc đi nơi nào mới được."

Lý mặt rỗ như có điều suy nghĩ gật đầu.

"Vậy chúng ta sao còn phải đi phòng 304 nữa?"

Như Tuyết không hiểu hỏi.

"Rất đơn giản."

Tôi nói "Bởi vì đó là nơi bọn họ điểm xuất phát, chúng ta chỉ có thể từ nơi đó theo dõi bọn họ."

"Ngươi có thể theo dõi một con quỷ sao?"

Tiểu Nguyệt thái độ hoài nghi.

"Yên tâm đi."

Tôi lật miếng vải cổ xưa lên "Cái chết của bọn họ đã liên quan đến mảnh vải cổ xưa này, vậy nếu thứ này xuất hiện, bọn họ nhất định sẽ bám lên thứ này."

Tôi đánh giá một chút mảnh vải này, món đồ này từ trong ra ngoài tản ra khí tức mãnh liệt cổ xưa, áp bức người ta, tựa như đứng trước mặt mình là một vị phu nhân quý phái.

Cảnh sát tựa hồ đã kết thúc chuyện này, trong khu dân cư dán ra thông báo, nói thi thể đã tìm thấy bên dưới thang máy, là do thang máy trục trặc nên dẫn đến tai nạn.

Một cái chết bất thường cứ như vậy đã bị bọc lấy bằng lí do khoa học đẹp đẽ, có trời mới biết những vụ án chết người cùng loại với vụ này có bao nhiêu vụ.

Các gia đình ở lầu 3 nhao nhao trở về, thang máy lại khôi phục vận hành bình thường, trong lòng tôi đan xen vui mừng lẫn lo lắng.

Vui là vì cư dân đã trở về, dương khí tràn đầy, ít nhiều sẽ ngăn chặn âm khí của gian phòng 304.

Lo là vì vật kia có thể nào bị dương khí chọc giận, từ đó sẽ làm ra chuyện quá đáng với cư dân?

Cân nhắc một hồi, cuối cùng tôi vẫn gọi điện cho Lâm Trung Thành, khuyên y tốt nhất nên sơ tán cư dân, chờ thêm một thời gian nữa, chờ nơi này gió êm sóng lặng lại để cho cư dân chuyển về!

 

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top