Tôi lắc đầu nói
"Ta cũng không thể giải thích rõ ràng được cho ngươi, nhưng lúc ngươi bị khống chế, nhất định là không có ý thức và lý trí."
Lôi Long hỏi
"Vậy ta nên làm gì?"
Tôi nhìn hắn sắc mặt tím lại, bờ môi run rẩy kịch liệt, hiển nhiên là quá sợ hãi, hắn lúc này rất dễ bị mấy thứ bẩn thỉu cho ám lên người.
Tôi lo lắng một khi Lôi Long bị khống chế, tôi không có chuẩn bị gì nhất định sẽ bị thiệt thòi.
Cho nên tôi an ủi hắn
"Lôi Long, hít sâu hai cái, tỉnh táo lại, niệm theo ta!"
Sau đó tôi bắt đầu dạy Lôi Long niệm Đạo Đức Kinh.
Sau khi niệm mấy lần, hắn quả nhiên bình tĩnh trở lại, tôi cũng nhẹ nhàng thở ra, bắt đầu đi lại trong phòng, cảm nhận xem có phải là nhà hắn xuất hiện vấn đề hay không.
Đi được một vòng, tôi phát hiện nơi âm khí nặng nề nhất lại không phải phòng bếp mà là phòng ngủ.
Điều này có ý vị sâu xa, theo lý mà nói trong bếp nhiều thi thể động vật như vậy, lẽ ra phải âm khí trùng thiên a!
Nhưng âm khí trong phòng ngủ lại có thể áp chế âm khí trong bếp, xem ra trong phòng ngủ cất giấu thứ gì đó rất thứ lợi hại.
Tôi đẩy cửa phòng ngủ, nhưng cửa bị khóa, tôi vội vàng bảo Lôi Long mở ra.
Lôi Long cau mày một cái, nói sau khi xảy ra chuyện hắn mộng du, hắn vẫn ngủ trong phòng khách.
Vì để tránh cho Lôi Long lại lấy dao chém lung tung, lão bà của hắn đã sớm lấy đi chìa khoá phòng ngủ.
Hết cách, tôi bảo hắn đá tung cửa phòng ngủ.
Đừng nhìn hắn bộ dáng hữu khí vô lực, nhưng khi đạp cửa, khí lực của hắn vô cùng lớn, cho nên chỉ một cước đã đạp tung cửa phòng.
Nhưng khi cửa bị đá văng ra, tôi lại thấy trên ván cửa lưu lại dấu giày rất rõ ràng.
Tôi tóm lấy cánh cửa, phát hiện lưu tại trên ván cửa là một dấu giày hư thối mốc meo!
Lôi Long cũng phát hiện ra dấu giày, nhấc chân lên nhìn thoáng qua, lập tức hét thảm một tiếng má ơi.
Giày của hắn đã mốc meo mục nát, phía trên còn mọc ra lông tơ màu trắng dài một centimet, bàn chân cũng bắt đầu chảy mủ, Lôi Long hoảng sợ hô lớn
"Hỏng rồi hỏng rồi, ta sao lại không có cảm giác? Đau một chút cũng không."
Do tác dụng tâm lý ảnh hưởng, mặc dù hắn không cảm thấy đau nhưng lại không đứng lên nổi nữa, ngồi dưới đất đờ đẫn nhìn hai chân mốc meo.
Tôi đành chạy vào phòng ngủ nhìn xem.
Trong phòng ngủ đồ đạc sắp xếp rất gọn gàng, phong cách hoạt hình Nhật Bản, là điển hình cho phòng của công chúa.
Đồ dùng của trẻ con và đồ chơi xếp ngay ngắn trong tủ, so với cảnh tượng thê thảm trong bếp, quả thực là chênh lệch rõ ràng.
Tôi tìm một vòng trong phòng ngủ cũng chưa phát hiện có gì kì quái, đành phải hỏi Lôi Long
"Trong nhà có thứ gì mới mua trước khi ngươi xảy ra chuyện không? Càng gần đây càng tốt."
Hắn cẩn thận suy tư một lát rồi nói
"Quần áo trẻ con, bình sữa và đồ chơi, đều là mua trước khi ta xảy ra chuyện."
"Chỉ có vậy thôi sao? Còn gì nữa không? Có vật gì tương đối kỳ lạ không?"
Trước kia tôi nghe ông nội nói, tiệm đồ cổ nhà tôi mặc dù vắng vẻ, nhưng lại nằm ở nơi 'Trận nhãn' của phong thuỷ bảo địa toàn thành phố, hấp thu tất cả linh khí phụ cận.
Vạn nhất bị kim uyển này hủy đi phong thuỷ trong tiệm, đoán chừng phong thuỷ của mười dặm tám trấn xung quanh đều sẽ bị phá đi, đến lúc đó tôi chỉ có nước tiếc đứt ruột.
Về phần ông nội nói là thật hay không, trong lòng tôi đã có phán đoán...
Chí ít qua nhiều năm như vậy, phụ cận xảy ra vô số hoả hoạn, tai nạn xe cộ, nhưng cho tới giờ không có tai họa trên đường phố quanh nhà tôi.
Lại có mấy lần, nơi này bị liệt vào khu vực phá dỡ, nhưng cuối cùng do đủ loại nguyên nhân, khiến phá dỡ kế hoạch phá sản.
Tôi nghĩ điều này và phong thuỷ cục của tiệm đồ cổ có liên quan rất lớn a?
Bởi vì phong thuỷ cục nơi này, gọi là "Tụ phúc liễm tài cục", mười mấy năm qua theo nền kinh tế của khu vực xung quanh phát triển mạnh mẽ, đất của tiệm đồ cổ lần khu vực quanh đó cũng tăng giá liên tiếp.
Tôi cự tuyệt Lôi Long, hắn liền ủ rũ cúi đầu hỏi tôi vậy phải làm thế nào?
Tôi nói
"Cái này đơn giản, kỳ thật bùn đất của phong thuỷ bảo địa tự bản thân mang theo khí tràng cường đại. Chỉ cần đào chút bùn đất tới, khí tràng ẩn chứa ở trong bùn đất cũng có thể đưa có tác dụng chấn nhiếp!"
Tôi lập tức gọi điện cho Lý mặt rỗ bảo hắn mau tới cửa tiệm của tôi đào chút đất đem tới đây.
Mang theo kim uyển trên đường bôn ba thật sự là quá nguy hiểm, cho nên chẳng bằng để Lý mặt rỗ mang đất tới.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận