Tôi nhẹ nhàng thở ra, cười nói vậy là tốt rồi.
Lý mặt rỗ bắt đầu xua đuổi thôn dân về thôn, không để bọn họ đứng bên bờ nhìn ngó lung tung.
Lý mặt rỗ chỉ cần vểnh mông là tôi biết hắn chuẩn bị thả rắm gì, hắn đang lo lắng Thi Tán đáng tiền bị các thôn dân tranh đoạt, đến lúc đó chúng tôi lại toi công.
Thi Tán Tinh chúng tôi không lấy được đã đành, nhưng Thi Tán thì nhiều ít vẫn muốn nhặt về một chút.
Cục diện tựa hồ đã ổn định lại, Thi Tán Tinh khắp người toàn là vết roi, bắt đầu chậm rãi chìm vào mặt nước.
Người có râu quai nón dương dương đắc ý, thậm chí còn dùng ánh mắt khiêu khích nhìn Lão Thử tiền bối.
Lão Thử tiền bối lúng túng cười cười, chuẩn bị bảo chúng tôi rời đi.
Tôi có chút không cam tâm, hỏi Lão Thử tiền bối chúng tôi không lấy chút Thi Tán về sao?
Lão trợn mắt nhìn tôi một cái, nói có thể nhặt được cái mạng về cũng không tệ rồi, đừng nghĩ đến chuyện chiếm lợi lộc gì.
Tôi đành gật đầu, không cam lòng cùng Lão Thử tiền bối về thôn thu dọn đồ rồi rời đi.
Trước khi đi Lão Thử tiền bối nhìn về phía hồ Thiên Long Hồ trầm mặc thật lâu.
Tôi thúc giục Lão Thử tiền bối mau đi, vạn nhất lại đụng phải người của Trương gia, chúng tôi há chẳng phải lại bị nhục nhã một phen?
Lão Thử tiền bối lại lắc đầu, ra hiệu tôi đừng nói gì cả, còn lão thì nhắm mắt lại, tựa hồ đang suy tư.
Tôi và Lý mặt rỗ nhìn nhau, Lý mặt rỗ không hiểu gì cả hỏi tôi
“Lão Thử tiền bối đang làm gì vậy? Có phải là không quên được phong cảnh nơi đây, muốn đem hết thảy ghi nhớ ở trong đầu?”
Tôi nói
“Chỉ có trong phim truyền hình mới xuất hiện tình tiết máu chó như vậy, đừng nói gì cả, nhìn xem Lão Thử tiền bối rốt cuộc đang làm gì.”
“Âm khí xao động mạnh mẽ...”
Lão Thử tiền bối bỗng nhiên nhỏ giọng như nói mê.
Tôi ngơ ngác một chút, nhìn lão
“Xảy ra chuyện gì rồi?”
“Đi.”
Lão bỗng nhiên chạy như bay, không nói hai lời liền hướng về phía hồ Thiên Long chạy tới.
Tôi giật nảy mình, vội vàng đuổi theo
“Lão Thử tiền bối, sao vậy?”
Lão Thử tiền bối không để ý tới tôi, chỉ tay về phía hồ Thiên Long hồ mà chạy.
Khi chúng tôi chạy đến nơi lại bị cảnh tượng trước mắt làm cho kinh hãi, Lý mặt rỗ má ơi một tiếng, ngã phệt mông trên mặt đất.
Tôi lập tức chạy tới kéo Lý mặt rỗ lên, trợn mắt hốc mồm nhìn phía trước.
Nơi này đâu còn có Trương gia cao thủ a, chỉ có Thi Tán Tinh, vẫn đang lẳng lặng lơ lửng trên mặt hồ, mặt nước đã bị nhuộm thành huyết sắc.
Người có râu quai nón lẻ loi một mình đứng trên bờ.
Toàn thân gân cốt tuôn ra, mạch máu lan tràn khắp nơi, hắn phẫn nộ trừng mắt nhìn Thi Tán Tinh, nghiến răng nghiến lợi, ngửa mặt lên trời thét dài, phát ra thanh âm như dã thú.
Tôi đột nhiên cảm giác được, thân thể của hắn dường như phồng to lên rất nhiều, cao hơn bình thường một chút, trên trán có một đạo phù chú kỳ quái dùng máu viết nên.
Không xong!
Lão Thử tiền bối kinh hãi nhảy dựng lên, hô to một tiếng
“Thượng Mao chi thuật, nhị ca ngươi không muốn sống nữa rồi.”
“Người của ta, người của ta đều đã chết.”
Người có râu quai nón thống khổ tru lên
“Ta muốn cùng nó đồng quy vu tận.”
“Đừng, chúng ta sẽ nghĩ cách.”
Lão Thử tiền bối ngăn lại
“Ngươi chờ đã, chúng ta sẽ xuất thủ ngay bây giờ.”
“Ngươi đi ra đi.”
Hắn đẩy Lão Thử tiền bối qua một bên
“Đây là việc nhà chúng ta, không cần ngươi nhúng tay, mau cút đi!”
Nói xong, hắn xông vào trong hồ, hai tay kẹp chặt Thi Tán Tinh.
“Chết!”
Hắn nổi giận gầm lên một tiếng, khí lực hai tay dần dần gia tăng.
Đúng như Lão Thử tiền bối nói, Thi Tán Tinh là nhục thân bị oán khí áp chế mà thành, rất nhanh đã bị người có râu quai nón bóp nát.
Nhưng phần bị bóp nát lại phục hồi với tốc độ còn nhanh hơn!
Lão Thử tiền bối phẫn nộ mắng một câu, sau đó móc trong ngực ra một thứ gì đó giống như cái nồi sắt nhỏ, chụp lên đầu Thi Tán Tinh.
Mặc dù biết là nguy hiểm, tôi cũng lao vào yểm trợ.
Trong lòng tôi vẫn rõ ràng, 'Thượng Mao chi thuật' của người có râu quai nón là chủ lực.
Nếu người có râu quai nón từ bỏ, vậy chúng tôi cho dù có bản lĩnh thông thiên, cũng không chịu được Thi Tán Tinh công kích.
Nhưng tôi vừa chạy mấy bước, liền cảm thấy dưới chân bị hai bàn tay to lớn kéo lại.
Tôi không nói hai lời, trực tiếp ngồi xổm xuống, kéo đối phương từ trong hồ ra.
Sau khi kéo ra, tôi mới phát hiện tên kia đúng là một người của Giang Bắc Trương gia.
Chỉ là gia hỏa này đã hoàn toàn không giống lúc trước, trên mặt toàn là bong bóng, bên trong bong bóng, có thể nhìn thấy từng viên Thi Tán đang lơ lửng.
Tràng diện này khiến tôi sợ hãi, không thể tiếp nhận, một tiếng hét thảm liền đạp bay đối phương.
Về sau tôi không để ý tới thi thể dày đặc dưới chân, chạy như điên về phía Thi Tán Tinh.
Nhưng còn chưa tới gần, đã nghe người có râu quai nón hét thảm, ngay sau đó thân thể của hắn lại bắn vào trên bờ, trên bờ tạo thành một cái hố to.
Trên mặt hắn cũng xuất hiện chi chít bong bóng, rất đáng sợ.
Trong bong bóng là Thi Tán, mà so với những người khác còn nhiều hơn.
Tôi biết một mình không chơi lại Thi Tán Tinh, dứt khoát quay người rút lui.
Lão Thử tiền bối ở phía sau chửi mắng
“Tiểu tử đáng chết, ngươi chạy cái gì mà chạy.”
“Ngươi không phải cũng đang chạy...”
Còn chưa nói xong, Lão Thử tiền bối đã chạy vượt qua tôi.
Vào lúc sinh tử quan đầu, tiềm lực của Lão Thử tiền bối đã hoàn toàn bị kích phát.
Tôi vừa định tăng tốc, chợt cảm thấy một cánh tay mềm mại bỗng nhiên tóm lấy cánh tay của tôi, một sợi tóc dài phiêu phiêu trong gió choàng lên vai tôi.
Tôi giật nảy mình, vội vàng quay đầu, phát hiện một tuyệt thế mỹ nữ, tựa như vừa tắm xong, tóc ướt sũng, da thịt như ngọc, trắng vô cùng, thân thể sũng nước.
Một cái nhăn mày, một nụ cười đều khiến người ta thần hồn điên đảo, chỉ ngắm nhìn thôi cũng đã là một loại hưởng thụ.
Huống chi nàng còn gần tôi như thế, tôi thậm chí có thể rõ ràng ngửi thấy mùi hương từ hơi thở của nàng.
"Xin... Xin chào."
Tôi lắp ba lắp bắp hỏi nói.
Đối phương cũng uyển chuyển thi lễ, nhỏ nhẹ nói: "Phu quân, đi cùng ta!"
Nói rồi nàng nắm tay tôi, ngay sau đó, tôi liền cảm giác được có thứ gì đó đang vọt lên người tôi, như côn trùng bò trên người.
Tôi biết đó là Thi Tán.
Trong lòng tôi rõ ràng hơn bất kỳ ai, Thi Tán Tinh muốn bao trùm tôi bằng Thi Tán, giống như những người khác của Trương gia, hồn phách mãi mãi bồi tiếp đối phương.
Trái tim của tôi nhảy lên, đây là thời khắc mấu chốt quyết định sinh tử, tôi tuyệt không thể cứ như vậy khoanh tay chịu chết.
Tôi không nói hai lời, trực tiếp móc ra Thiên Lang Tiên, hung hăng quất về phía Thi Tán Tinh.
Hấp thụ được nhiều tinh huyết chi lực của người Trương gia như vậy, Thi Tán Tinh vô cùng lợi hại, nàng bề ngoài đã không khác gì người thường.
Thiên Lang Tiên quất lên người nàng, giống như quất vào người bình thường vậy, chỉ làm nàng đau đớn một chút, cũng không thương cân động cốt.
Ngược lại như vậy đã chọc giận Thi Tán Tinh.
Nàng gầm lên giận dữ, lập tức tốc độ của Thi Tán càng lúc càng nhanh, không bao lâu đã bao quanh toàn thân tôi.
Thân thể tôi khô nóng khó mà chịu được, Thi Tán như côn trùng, không ngừng chui vào da tôi, làm tôi ngứa ngáy.
Làm sao bây giờ?
Đã không gây thương tổn được cho Thi Tán Tinh, vậy chỉ có nước đối phó với Thi Tán trên người.
Tôi không chút do dự dùng Thiên Lang Tiên quật lên thân thể của mình, định đuổi Thi Tán đi.
Nhưng bọn chúng căn bản không có ý thức tự chủ, mà bị Thi Tán Tinh khống chế.
Cho dù có thể quật rơi một ít, cũng rất nhanh chóng sẽ có rất nhiều Thi Tán khác bò lên!
Tôi ngạt thở, xong đời rồi, sợ là lần này thật sự xong đời rồi.
Thi Tán Tinh quá lợi hại, cho dù là Thượng Mao chi thuật cũng vô dụng.
Phải biết đó là lợi dụng tinh nguyên của bản thân và các lộ thần tiên để đổi lấy lực công kích trong thời gian ngắn ngủi a, như vậy mà còn không có tác dụng gì, hiển nhiên là bản sự của Thi Tán Tinh đã lớn hơn phần lớn yêu ma!
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận