Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Linh dị
  3. Thương Nhân Âm Phủ (Dịch)
  4. Chương 306: Tề lão bản quỷ dị

Thương Nhân Âm Phủ (Dịch)

  • 57 lượt xem
  • 2091 chữ
  • 2025-06-25 14:12:36

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Tề đại tẩu như nổi cơn điên đuổi theo "Ngươi nói cái gì? Họ Tề ngươi có gan lặp lại lần nữa."

Tề lão bản xem ra đã quyết ý, phịch một tiếng đóng cửa lại.

Tề đại tẩu giận điên lên, như con chuột chù chửi rủa trước cổng, nhưng không làm được gì, Tề lão bản căn bản là không để ý.

Lông mày của tôi nhăn tít, trong lòng hiện ra dự cảm bất tường.

Tề lão bản rất không bình thường, mọi người đều biết Tề lão bản tuy là giảo hoạt gian thương, nhưng đối với lão bà lại yêu chiều từng li từng tí, rất ít khi quở trách lão bà, hôm nay không biết hắn chạm phải dây thần kinh nào, sao lại dám đánh chửi lão bà như thế?

Tề đại tẩu vẫn đang khóc lóc, "Trương gia tiểu ca, ngươi nói ta sao lại số khổ như thế? Đêm hôm khuya khoắt , ngay cả nơi để đi cũng không có, ví tiền cũng để trong phòng rồi."

Tôi ngơ ngác một chút, sau đó vội vàng nói: "Để ta đi khuyên nhủ Tề lão bản."

Tề đại tẩu giữ tay tôi, "Trương gia tiểu ca, chớ đi, ta đối với hắn xem như đã không còn hi vọng, ta sẽ không quay lại với hắn."

Tôi bất đắc dĩ, đành phải làm người tốt, tận tình khuyên bảo.

Nhưng Tề đại tẩu đã không còn hi vọng với Tề lão bản, tôi khuyên thế nào cũng vô dụng.

Cuối cùng tôi cũng không biết phải làm gì cho đúng.

"Trương gia tiểu ca, đêm nay cho ta ngủ trong tiệm của ngươi đi."

Tề đại tẩu nói "Ngươi thương ta với."

Lòng tôi lập tức nhảy lên một cái, nói đùa cái gì vậy, ngủ trong tiệm của tôi?

Nhìn ánh mắt vũ mị đầy khát vọng của Tề đại tẩu, tôi biết nàng đang nghĩ gì.

Nữ nhân này là một con hồ ly tinh, tôi sao dám trêu vào?

Tôi liên tục khoát tay, "Không được a đại tẩu, Tiểu Nguyệt ở trong tiệm, có chút không tiện."

Tề đại tẩu cười càng quyến rũ, "Vậy chúng ta đi nhà nghỉ đi."

"Được."

Tôi gật đầu.

"Nhà nghỉ đối diện cũng không tệ, ngươi đi đi! Trời quá muộn rồi, ta phải trở về."

"Nhưng...nhưng là ta không mang tiền cũng không mang thẻ căn cước a, Trương gia tiểu ca, ngươi làm người tốt làm cho trót, giúp ta thuê một phòng được không?"

Tề đại tẩu đau khổ cầu khẩn, nắm lấy cánh tay tôi không buông.

Tôi thật sự bó tay rồi, củ khoai lang bỏng tay này hôm nay tôi không ném đi được.

Không có cách, chỉ có thể kiên trì gật đầu, "Vậy được rồi, ta đi thuê phòng cho ngươi."

Tề đại tẩu cười vui vẻ, kéo tay tôi đi đến nhà nghỉ.

Tôi cả người nổi da gà, vợ bạn không thể lừa, đạo lý này tôi vẫn hiểu rõ, huống chi tôi đối với nàng căn bản là không có hứng thú.

Cho nên tôi cuối cùng vẫn tránh khỏi tay của Tề đại tẩu.

Nàng không những không tức giận, ngược lại còn mỉm cười nhìn tôi, nói ngươi chưa từng ở cạnh nữ nhân ư? Sao còn đỏ mặt?

Tôi yên lặng, không biết nên ứng đối như thế nào với tình cảnh mập mờ này.

Cuối cùng tôi cùng Tề đại tẩu vào nhà nghỉ, dùng thẻ căn cước của mình thuê cho nàng một gian phòng, rồi quay người rời đi.

Nhưng Tề đại tẩu lại bắt lại cánh tay của tôi, nói, "Trương gia tiểu ca, ngươi có thể nói chuyện với ta một chút không, trong lòng ta uỷ khuất a, coi như ta van ngươi."

Tề đại tẩu khóc sướt mướt, lễ tân nhà nghỉ nhìn tôi với ánh mắt quái dị làm tôi rất xấu hổ, chỉ có thể kiên trì gật đầu.

Đi theo Tề đại tẩu vào phòng, cô nam quả nữ, bầu không khí rất lúng túng.

Tôi muốn hỏi sự tình liên quan tới Tề lão bản, nhìn biểu hiện của hắn, tôi hoài nghi hắn bị mấy thứ bẩn thỉu quấn lấy.

Nhưng tôi còn chưa kịp mở miệng, Tề đại tẩu đã kể khổ.

"Ai, Trương gia tiểu ca, ngươi nói làm nữ nhân sao lại khó như vậy? Lúc trước ta coi trọng nhân phẩm của lão Tề cho nên mới gả cho hắn. Sau khi kết hôn ta luôn cố gắng tận nghĩa vụ của thê tử, nhưng hắn thì sao? Hắn căn bản không xứng làm nam nhân."

Trong lòng tôi cười lạnh, ngươi coi trọng nhân phẩm cái rắm, rõ ràng liền là nhìn trúng tiền của Tề lão bản.

Nàng tiếp tục khóc sướt mướt:

"Con người lão Tề này, không vệ sinh cũng thôi, thích khoe khoang cũng không có gì, nhưng làm cho ta không thể chịu đựng được nhất chính là công phu trên giường của hắn, ba mươi giây cũng chưa đến, thường thường ta còn chưa có cảm giác, hắn đã xong việc rồi, ngươi không biết những năm này ta đã qua như thế nào đâu..."

"Ta cũng là nữ nhân, ta cũng muốn nếm thử tư vị làm nữ nhân, điều này có lỗi sao? Ta thật không chịu được lão Tề, dù chỉ một lần, hắn cũng không thỏa mãn được ta."

Tề đại tẩu khóc sướt mướt, một dòng nước mũi một dòng nước mắt kể khổ.

Nhưng tôi rõ ràng hơn ai hết, Tề đại tẩu rõ ràng là có ý khác, tố khổ chỉ là vẻ bề ngoài, định câu dẫn tôi mới là mục đích thật sự.

Tôi bất đắc dĩ nói:

"Đại tẩu, hai ngươi tuổi tác chênh lệch quá lớn, lúc trước gả cho hắn hẳn là đã cân nhắc đến chuyện này rồi. Có điều nếu như ngươi thật sự đã nghĩ thông suốt, vậy ly hôn đi, tìm một người khác! Ta cũng không giúp gì được cho ngươi."

Tề đại tẩu yên lặng, không thể tưởng tượng nổi nhìn tôi, đại khái là không ngờ tôi lại thờ ơ đối với sự cám dỗ của nàng a?

Nhưng nàng không cam tâm, liền nằm lên giường, nội y màu hồng phấn lập tức đập vào mắt tôi, làm cho người ta không nói nên lời.

Tề đại tẩu dứt khoát đi thẳng vào vấn đề:

"Trương gia tiểu ca, chúng ta nói trắng ra đi! Ta cần nam nhân, mà ngươi cũng thanh tú, chúng ta vui vẻ đi! Chuyện đôi bên cùng có lợi, ta cam đoan tuyệt sẽ không nói ra chuyện này, về sau ngươi và ta mỗi người một ngả."

Tôi thật đúng là phục bà cô này mà, thật sự không cần chút thể diện nào.

Tôi dứt khoát đứng lên, hung hăng liếc nhìn Tề đại tẩu: "Đại tẩu, hi vọng ngươi tự trọng, ngươi biết ta và Tề lão bản là hàng xóm, ta không thể làm sự tình táng tận thiên lương này."

Nói rồi tôi quay người định rời đi.

Tề đại tẩu lại lao tới, ôm lấy tôi, "Trương gia tiểu ca, sao ngươi lại nhẫn tâm như vậy? Ngươi có biết ta hiện giờ vừa tịch mịch vừa sợ hãi không? Lão Tề đối với ta như vậy, ngươi cũng tàn khốc tuyệt tình với ta."

Tôi bất đắc dĩ cười khổ, "Đại tẩu, thế này đi, chỉ cần ngươi biết điều, ta có thể ở đây với ngươi một đêm, thuận tiện nói chuyện của Tề lão bản, ngươi không cảm thấy Tề lão bản có chút cổ quái sao?"

Tề đại tẩu ngơ ngác một chút, thanh âm có chút run rẩy, "Trương gia tiểu ca, ngươi đừng nói là lão Tề bị...quấn lên nhé."

Tôi gật đầu, "Khả năng này rất lớn, lão Tề thay đổi thật sự là quá nhiều."

Do dự một lát, Tề đại tẩu cũng có chút sợ hãi, nói được rồi, kỳ thật nàng đối với lão Tề vẫn còn cảm tình, lão Tề có chuyện bất trắc thì nửa đời sau của nàng cũng khó mà sống tiếp.

Trong lòng tôi biết rõ Tề đại tẩu chỉ coi Tề lão bản như máy kiếm tiền, nàng đau lòng là vì số tiền Tề lão bản kiếm được mà thôi, không hề quan tâm đến Tề lão bản sống chết thế nào.

Tôi lại ngồi xuống, bảo Tề đại tẩu kể lại chuyện của Tề lão bản.

Tề đại tẩu lại bắt đầu khóc sướt mướt, nói với tôi về sự tình mấy ngày nay.

Lúc trước Tề đại tẩu và Tề lão bản về nhà ngoại.

Tề đại tẩu là người Hồ Nam, cách nơi đây khá xa, bởi vì nàng có thai, lão Tề không yên lòng để nàng đi một mình cho nên đã lái xe đưa nàng đi.

Nghe đến đó trong lòng tôi phát lạnh, thầm nghĩ may mà vừa nãy tôi can ngăn họ, nếu không Tề đại tẩu bị sảy thai thì có tội lớn.

Mẹ nó, không ngờ Tề đại tẩu lại có gan như thế.

Tề lão bản ở quê nhà của Tề đại tẩu một thời gian, hắn vốn là người không chịu ngồi yên, có cơ hội là ra ngoài chạy loạn khắp nơi vơ vét đồ cổ.

Thấy đồ cổ vừa mắt, dù quấy rầy đòi hỏi thế nào cũng phải mua cho được.

Cái nghiên mực kia cũng là mua ở quê Tề đại tẩu.

Mua nghiên mực chỉ mất một ngàn tệ, trên thực tế giá trị phải hơn mười vạn, Tề lão bản sợ người ta hối hận, cho nên mua xong bèn một mình trở về cửa tiệm, bỏ lại lão bà ở quê.

Tề đại tẩu ở nhà ngoại một tuần, nhàm chán đủ kiểu cũng quay trở lại.

Tục ngữ nói “tiểu biệt thắng tân hôn”, Tề đại tẩu đang ở độ tuổi như lang như hổ, mấy ngày không có nam nhân, trong lòng tự nhiên ngứa ngáy, sau khi về nhà, liền muốn thân mật với Tề lão bản, mặc dù chỉ có ba mươi giây, nhưng cũng có thể đỡ thèm một chút.

(Tiểu biệt thắng tân hôn: thành ngữ chỉ sự mặn nồng trong quan hệ vợ chồng, lâu không gặp còn nồng nhiệt hơn cả đêm tân hôn, ở VN có một câu có ý nghĩa hơi giống là “Ba năm du kích cận kề Không bằng bộ đội họ về một đêm” - maxpayne_09)

Nhưng sau khi về nhà, Tề đại tẩu liền phát hiện trong nhà đồ đạc tứ tung, khắp nơi đều là giấy Tuyên tán loạn, trên giấy đều là chữ viết bằng bút lông, còn có một số tranh mỹ nữ sinh động như thật, mực vẫn còn chưa khô, hẳn là mới vẽ gần đây.

Mà Tề lão bản lại hoàn toàn đắm chìm trong thư họa, Tề đại tẩu trở về cũng không làm Tề lão bản vui vẻ, ngược lại hắn hai mắt sáng ngời có thần đang vẽ một mỹ nữ cổ đại, nhìn rất quỷ dị!

Tề đại tẩu giật mình, nàng biết học vấn của lão Tề là chưa tốt nghiệp cấp hai, chữ viết xiêu xiêu vẹo vẹo như giun bò, chớ nói chi là hội họa, không có lấy một tế bào nghệ thuật, làm sao có thể vẽ được tranh cấp bậc đại sư thế này?

Tề đại tẩu vội hỏi lão Tề đã xảy ra chuyện gì?

Nhưng Tề lão bản căn bản không để ý tới nàng, chỉ tiếp tục vẽ tranh.

Tề đại tẩu hỏi nhiều lần, hắn cũng chỉ thuận miệng đáp qua loa, Tề đại tẩu cũng lười hỏi lại, chỉ coi như Tề lão bản luyện chữ luyện tay.

Nàng còn muốn đêm đó vui vẻ một chặp, liền chuẩn bị đồ nhắm với rượu vang, chuẩn bị một bữa tối lãng mạn với ánh nến, định tạo không khí cho cuộc vui.

Tề lão bản tựa hồ đối với rượu ngon rất hứng thú, vừa uống rượu vừa làm thơ, nghiễm nhiên có phong phạm của một đại văn hào thời cổ.

Tề đại tẩu bị khí chất văn nhân của lão Tề hấp dẫn, phát sinh cảm giác lạ với hắn.

Nhưng khi hai người lên giường ngủ, Tề đại tẩu mới phát giác sự tình không đơn giản như vậy.

Tề đại tẩu thi triển tất cả vốn liếng dụ hoặc lão Tề nhưng hắn không những không tỏ vẻ phong tình, thậm chí còn mắng nàng một trận, nói nàng không có sĩ diện, không biết tự trọng, sau đó lại chạy đi mài mực viết chữ vẽ tranh.

Tề đại tẩu tức điên lên, liền cùng lão Tề cãi cọ mắng chửi.

Hai người đang tranh cãi thì tôi đến, chuyện tiếp theo thì tôi đã rõ.

Nghe Tề đại tẩu nói xong, tôi như có điều suy nghĩ gật đầu.

Không hề nghi ngờ, từ lời của Tề đại tẩu mà xét, Tề lão bản tám chín phần mười đã bị mấy thứ bẩn thỉu quấn lên!

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top