Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Linh dị
  3. Thương Nhân Âm Phủ (Dịch)
  4. Chương 307: Tâm tiêm huyết

Thương Nhân Âm Phủ (Dịch)

  • 60 lượt xem
  • 1609 chữ
  • 2025-06-25 14:14:18

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Tề đại tẩu hỏi tôi thấy thế nào?

Tôi đem suy nghĩ của mình nói với Tề đại tẩu, lần này kẻ cầm đầu tám chín phần mười là người bán nghiên mực cho Tề lão bản.

Tôi hỏi nàng có biết lai lịch của nghiên mực không?

Tỉ như thu mua ở đâu, chủ nhân ban đầu của nghiên mực có gì cổ quái không.

Nàng lắc đầu liên tục, nói chủ nhân ban đầu của nghiên mực thì nàng có biết, là hàng xóm dưới quê, người đó nhìn rất bình thường, mà nghiên mực thì con hắn vẫn đang dùng.

Tuy nói là tổ tiên truyền thừa, nhưng dưới quê, cơ hồ mỗi nhà đều có đồ vật mà tổ tiên truyền thừa, cái này cũng không lạ.

Tôi như có điều suy nghĩ gật đầu nói, "Xem ra đêm nay ta phải vào nhà ngươi một chuyến! Ta thấy Tề lão bản mắt thâm quầng, sắc mặt vàng như nến, thân thể chắc cũng sắp không kiên trì được nữa đi?"

Tề đại tẩu lập tức khẩn trương, bảo tôi nhất thiết phải cứu Tề lão bản, nói xong còn lấy chìa khóa đưa cho tôi, nói là chìa khoá nhà nàng.

Tôi dở khóc dở cười, xem ra Tề đại tẩu đã sớm muốn câu dẫn tôi, cho nên mới không lấy chìa khóa ra.

Tôi bảo Tề đại tẩu chờ ở nhà nghỉ, còn tôi thì vội vàng chạy tới nhà Tề lão bản.

Không ngờ trên đường lại nhận được cuộc gọi của Lý mặt rỗ hỏi tôi sao lại không có ở trong tiệm?

Tôi nói đang trên đường đến nhà Tề lão bản, hắn giật mình, hỏi tôi Tề lão bản sẽ không xảy ra chuyện chứ?

Tôi thở dài, nói với hắn từ các manh mối hiện có thì Tề lão bản đã gặp thứ không sạch sẽ, nhưng nhất thời cũng dám chắc.

Tôi bảo Lý mặt rỗ đến nhà Tề lão bản tụ hợp, lão Lý liền đáp ứng.

Tôi sở dĩ dám chưa chuẩn bị gì mà vào nhà Tề lão bản là vì tôi cảm thấy vong linh trong nghiên mực hẳn là một văn nhân mặc khách, nếu là văn nhân, tự nhiên là sẽ khinh thường chuyện đả thương người.

Điểm này từ sự kì lạ của Tề lão bản là có thể nhìn ra được.

Trước đó gặp phải âm vật đều lấy giết người làm vui, nhưng lần này lại chỉ viết chữ vẽ tranh, Tề lão bản cũng chỉ là gầy đi mà thôi, cũng không có gì trở ngại.

Tôi cảm thấy nếu như có thể dùng lời giải quyết thì nên tận lực không động võ mới tốt.

Khi tôi tới nhà Tề lão bản, Lý mặt rỗ đã ngồi xổm trước cửa nhà.

Vừa trông thấy tôi, hắn lập tức chạy tới hỏi tôi sao không mang pháp khí tới?

Tôi nói với hắn chút nữa tuyệt đối không nên lấy cứng đối cứng, phải lấy đức phục người, vạn nhất chọc giận đối phương, thì chúng tôi cứ bỏ đi, lão Tề hẳn là sẽ không làm hại chúng tôi.

Lý mặt rỗ vẫn không yên lòng, nói, “Hay là chuẩn bị chút hậu thủ đi?”

Tôi nói, “Chuẩn bị cái rắm, ta ở đây ngươi sợ cái gì.”

Chúng tôi đi lên gõ cửa, nhưng Tề lão bản cũng không mở cửa, căn bản là không để ý tới chúng tôi.

Hết cách, tôi đành phải dùng chìa khoá mở cửa.

Lý mặt rỗ nhìn chìa khoá, kinh hãi không ngậm miệng được, hỏi tôi chẳng lẽ không sợ Tiểu Nguyệt ăn dấm (ghen) ư?

Tôi nhịn không được cười rộ, mắng, "Ta và Tề đại tẩu không có nửa điểm quan hệ, ngươi đừng suy nghĩ bậy bạ."

Lý mặt rỗ nhún nhún vai, nói, “Được thôi, ta tin ngươi.”

Đèn trong phòng vẫn tắt, chỉ thấy ánh sáng ẩn hiện từ phòng ngủ phát ra.

Nhưng ánh đèn lại rất yếu ớt, nhìn qua không giống ánh đèn điện, mà giống như ánh nến.

Trong nhà cúp điện?

Tôi nhìn thoáng qua thấy đèn nguồn vẫn sáng, vậy là không phải bị cúp điện a, Tề lão bản này thật là quỷ dị.

Chúng tôi thận trọng đi tới, nhìn xuyên qua khe hở ở cửa phòng.

Tề lão bản đang ngồi ngay ngắn trước bàn sách, sầu mi khổ kiểm, một ngọn nến trắng đang tỏa sáng.

Hai mắt hắn sáng ngời có thần, không hề nháy mắt, cứ như vậy không nhúc nhích, đột nhiên thở dài.

Lý mặt rỗ muốn đi tới gọi Tề lão bản nhưng bị tôi ngăn cản.

Tề lão bản khẳng định là trúng tà rồi, nếu quấy rầy hắn e là hai chúng tôi sẽ gặp phải tai ương!

Tôi đang nghĩ nên làm thế nào để thử xem có phải là Tề lão bản trúng tà hay không, lại phát hiện Tề lão bản đã ngẩng đầu, hai mắt nhìn chòng chọc vào chúng tôi.

Cặp mắt kia cuồng ngạo, thanh cao, nhưng lại tràn đầy khinh thường, tựa hồ đối với việc chúng tôi đến có chút phản cảm.

Tim của tôi cuồng loạn, bị phát hiện rồi!

Ánh mắt này rất lạ lẫm, căn bản không phải là Tề lão bản hèn mọn, tôi biết chắc là tà linh đang nhìn chúng tôi.

Đã bị phát hiện rồi, cũng không cần phải trốn tránh nữa, giác quan thứ sáu cho tôi biết, hắn sẽ không làm hại chúng tôi.

Cho nên tôi hít sâu một hơi, cười đi tới : "Xin chào."

"Phiến phu tẩu tốt, lợi ích huân tâm, các ngươi không có tư cách nói chuyện với ta."

Hắn lạnh lùng nói một câu, liền đứng dậy, đi về phía chúng tôi.

(Phiến phu tẩu tốt, lợi ích huân tâm: ý chỉ kẻ buôn bán nhỏ, trong lòng chỉ có tiền bạc, không cao quý. Đây có lẽ là lời văn cổ nên dịch giả để nguyên Hán Việt không dịch để làm mất nét cổ trang - maxpayne_09)

Lòng tôi lập tức nhảy loạn lên, hắn nhìn chúng tôi không vừa mắt? Muốn giáo huấn chúng tôi? Chỉ hối hận mình đã chủ quan, không mang vũ khí theo.

Lý mặt rỗ cũng có chút luống cuống, vội hỏi tôi làm sao bây giờ?

Có cần đánh gãy răng hắn không?

Tôi khoát tay, ra hiệu Lý mặt rỗ tuyệt đối đừng hoảng hốt, cứ xem thử hắn rốt cuộc muốn làm gì đã.

Tề lão bản bước đi rất có phong phạm, hai tay chắp sau lưng, bước đi rất dài, chậm rãi đi tới, cảm giác giống như Hoàng đế đang tuần tra cung điện.

Tôi ép mình tỉnh táo lại, trơ mắt nhìn Tề lão bản đi đến trước mặt.

Không ngờ Tề lão bản đi tới rồi chỉ là trợn mắt miệt thị nhìn chúng tôi một chút, rồi không để ý, tiếp tục đi về phía trước dạo bước.

Tôi nhẹ nhàng thở ra, vẫn còn may, hắn cũng không có ý đả thương người.

Hắn bước qua chúng tôi, cuối cùng đi vào trong phòng tắm, cửa phòng tắm cũng không đóng, cứ thế vẫn mặc quần áo mà nằm trong bồn tắm, từ từ nhắm hai mắt hưởng thụ.

Một màn này khiến tôi dở khóc dở cười, đây là tà linh nhà ai a, mẹ nhà nó thật đúng là biết hưởng thụ, quấn lên thân thể người ta mà vẫn muốn hưởng thụ niềm vui thú tắm rửa.

Lý mặt rỗ hỏi tôi làm sao bây giờ?

Cứ như vậy trơ mắt nhìn người ta tắm rửa ư?

Tôi gãi đầu, cũng không biết làm sao.

Thằng cháu này ra chiêu không theo lẽ thường, tôi cũng không biết nên ứng đối như thế nào.

Nhưng đã tới đây rồi mà đến chút manh mối rắm chó cũng không tìm được đã rời đi, thật sự là không đáng, cho nên tôi vẫn quyết định chịu đựng.

Tắm rửa xong, Tề lão bản cởi sạch quần áo, đi đến trước bàn sách, nhìn chằm chằm vào ánh nến ngây ngẩn một hồi.

Ngây người một lát, đã thấy Tề lão bản làm một động tác khiến chúng tôi trợn mắt hốc mồm.

Tay trái hắn hung hăng vỗ xuống lồng ngực.

Khí lực rất lớn, đập lên ngực phát ra âm thanh phanh phanh trầm muộn, tôi nghe thấy nhịn không được mà đột nhiên đau cả ngực.

Đây là tự mình hại mình?

Bình thường sau khi tà linh đoạt xác đều sẽ xảy ra quá trình tự mình hại mình.

Lý mặt rỗ hít sâu một hơi , "Trương gia tiểu ca, xử lý thế nào đây? Cứ tiếp tục như vậy Tề lão bản sẽ tự đánh chết mình đó."

Tôi bảo Lý mặt rỗ đừng nói gì, cứ cẩn thận nhìn xem.

Cứ như vậy Tề lão bản thì vỗ ngực, tôi thì cháy bỏng bất an nghĩ đối sách.

Tôi còn chưa nghĩ ra, Tề lão bản lại phát ra tiếng hừ rất nhỏ, ngay sau đó phun ra một ngụm máu.

Đây là tâm tiêm huyết a!

(Tâm tiêm huyết: dịch nôm na không hoàn toàn chính xác là máu trong tim - maxpayne_09)

Tôi giật mình.

Tâm tiêm huyết là loại máu tinh thuần nhất trong cơ thể con người, dương khí của loại máu này so với máu trên đầu ngón tay còn vượng hơn.

Cho nên đạo sĩ khi bày trận thi pháp hay vẽ bùa trừ ma, đều dùng máu trên đầu ngón tay, gặp phải chuyện khó giải quyết mới dùng tâm tiêm huyết.

Vong linh đều sợ tâm tiêm huyết, nhưng vì sao tà linh này lại muốn Tề lão bản phun ra tâm tiêm huyết? Khó trách Tề lão bản toàn thân trắng bệch, sắc mặt tái nhợt, có lẽ là vì thường xuyên tắm rửa và thổ huyết a.

Tâm tiêm huyết của một người có hạn, huống chi đó lại là tinh nguyên trong cơ thể con người, đã mất đi tinh nguyên, vậy người này tất nhiên sẽ hư nhược có bệnh.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top