Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Linh dị
  3. Thương Nhân Âm Phủ (Dịch)
  4. Chương 408: Tìm kiếm lão Dược

Thương Nhân Âm Phủ (Dịch)

  • 10 lượt xem
  • 1488 chữ
  • 2025-11-12 14:46:15

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

"Không được." Giọng Trang Ninh ngày càng bất lực. "Ta không ra được."

Trong điện thoại, bỗng nhiên vang lên một giọng nữ nhân lanh lảnh: "Xen vào việc của người khác."

Không ổn! Tôi vội vàng chạy đến đập cửa kí túc xá nữ sinh.

Phanh phanh phanh, một tiếng lại một tiếng.

Một cụ bà mơ màng cầm đèn pin đi tới: "Tiểu tử, nửa đêm rồi ngươi tìm ai a?"

"Nhanh, nhanh lên lầu ba nhìn xem! Phòng của Lý Hiểu Linh xảy ra chuyện rồi."

"A?" Cụ bà tựa hồ không kịp phản ứng.

Cũng may tiếng gõ cửa đã đánh thức sinh viên ở lầu một, bọn họ đi ra, nghe tôi nói xong thì có mấy người gan lớn chạy vội lên lầu.

Một lát sau, nữ sinh lầu ký túc xá có tiếng kêu chói tai, tôi vội vàng trốn qua một bên.

Đèn rất nhanh đã được bật lên, một đám nhân viên bảo vệ ba chân bốn cẳng bế Trang Ninh đang hôn mê chạy về phía phòng y tế.

Qua ánh sáng đèn u ám, tôi thấy bờ môi Trang Ninh bị sưng lên, một sợi chỉ vừa đen vừa dài nơi cổ tay, cho dù hôn mê bất tỉnh, nhưng tay phải vẫn nắm chặt một cây tú hoa châm!

Cái gì? Tôi có chút không dám chắc mở to hai mắt mà nhìn.

Cô ta tự tay khâu miệng mình, án khâu miệng ở đại học Vũ Hán căn bản không có hung thủ, hung thủ thật sự chính là các nạn nhân. Là bọn họ bị quỷ ám, không có ý thức, không hề đau đớn tự mình làm ra mà thôi.

Chuyện này so với tôi tưởng tượng còn phức tạp hơn, xem ra muốn giải quyết thì nhất định phải tìm được mấy cái Kim Ngư Trạc khác.

Nhưng... Trước mắt tôi làm sao để ra khỏi đây bây giờ?

Đang lúc tôi vắt óc nghĩ cách, sau lưng bỗng nhiên có một bàn tay nhẹ nhàng vỗ lên vai tôi, tôi lập tức giật nảy mình.

Khi tôi xoay người lại, là một đôi mắt quen thuộc. Là Tử Tô, hắn đeo khẩu trang, nhìn tôi ra hiệu rồi kéo tôi rời đi.

Mặc dù bộ dáng của hắn rất cổ quái, nhưng trước mắt không có cách nào khác, tôi đành phải đi theo hắn.

Tử Tô dắt tôi chạy vào một nhà kho, bên trong chất đầy bàn ghế hỏng, hắn mơ hồ không rõ hỏi tôi: "Có phát hiện gì ư?"

"Ừm." Tôi gật đầu.

"Vậy ngươi có thể giải quyết con quỷ kia không? Vương Nam và Đường Song Song đã chết, nếu người chết tiếp theo là Cát Tiểu Phi, vậy rõ ràng tất cả người liên quan tới việc Lý Hiểu Linh tự sát đều sẽ chết, ta... Ta cũng sẽ chết." Nói đến đây, ánh mắt Tử Tô có chút sợ hãi.

Tôi an ủi hắn: "Yên tâm đi, ta đã tìm được manh mối quan trọng! Trời vừa sáng ta sẽ đi xử lý ngay."

Tử Tô bất an ngồi sụp xuống: "Vì sao? Chuyện này không hề liên quan đến ta, vì sao ta lại bị khâu miệng?"

Tôi vẫn không nói cho hắn biết, tất cả những ai tung lời đồn đều là kẻ thù của Lý Hiểu Linh. Tôi đơn giản an ủi hắn vài câu, rồi bảo hắn về phòng dưỡng thương, lúc Tử Tô rời đi vẫn không quên căn dặn tôi: "Ngươi không phải là cao nhân sao? Ngươi nhất định phải giúp ta, ta chưa muốn chết."

Ai muốn chết chứ? Lý Hiểu Linh bị người khác chế giễu châm chọc, tuyệt vọng cỡ nào mới lựa chọn tự sát đây?

Tôi trằn trọc trong kho một đêm không ngủ, trời vừa sáng liền tới phòng y tế, các y tá nửa đêm vội vàng cứu chữa cho Trang Ninh nên đã mệt gần chết, ngủ thiếp đi trên bàn.

Tôi nhẹ nhàng tới bên cạnh Trang Ninh, chỉ thấy cô ta đang truyền nước, vết thương đã được xử lý, lúc này đang ngủ say.

Tôi không quấy rầy cô ta, rón rén ra khỏi phòng y tế.

Sau khi rời khỏi đại học Vũ Hán, chuyện đầu tiên cần làm là gọi cho Lão Lý: "Lý mặt rỗ, ngươi mau xuống giường! Chúng ta gặp nhau ở nhà Lão Dược."

Lý mặt rỗ tựa hồ còn chưa tỉnh ngủ, lầu bầu nói: "Trương gia tiểu ca, ngươi muốn cướp bát cơm của gà trống ư? Sao sớm như thế đã tỉnh rồi?"

Tôi nghiêm túc nói: "Lý mặt rỗ, ngươi nghe rõ đây, ta không nói đùa với ngươi, mức độ hung hiểm của Kim Ngư Trạc đã ra ngoài tưởng tượng của ta, nếu không thu phục được vật này sẽ còn có nhiều người phải chết! Ta đến nhà Lão Dược mà không thấy ngươi, ta sẽ tuyệt giao với ngươi."

"Móa! Sao lại nghiêm trọng như vậy..." Không đợi Lý mặt rỗ nói xong, tôi đã sắc mặt âm trầm cúp điện thoại.

Cũng may lương tâm Lý mặt rỗ chưa mất, khi tôi tới bến tàu, hắn đang bưng cốc mì ăn liền, vừa ăn vừa bất mãn nhìn Lão Dược.

Lý mặt rỗ nhìn thấy tôi, vội vàng đứng lên: "Trương gia tiểu ca, sao rồi? Đủ nghĩa khí chứ hả? Ngươi vừa gọi điện, ta đã chạy như bay đến, đi đâu tìm được huynh đệ tốt như ta a."

Không đợi hắn dài dòng văn tự, tôi nói với Lão Dược: "Tiền bối, xem ra phải phiền ngươi một chuyến vất vả! Phiền ngươi dẫn chúng ta đi tìm mộ huyệt một chuyến, Kim Ngư Trạc ngươi đào được đã hại mấy người, ta nhất định phải tra ra căn nguyên của nó. Thỉnh cầu ngươi đưa chúng ta đi xem mộ địa nơi đó có gì quái lạ."

Lão Dược sững sờ, gật đầu nói: "Đi."

Lý mặt rỗ đang ăn mì nói: "Gấp cái gì? Lửa đốt đít ư? Tốt xấu gì cũng chờ ta ăn xong mì đã."

Lão Dược mang theo chút đồ đạc, hai cái ba lô lớn, tôi giúp lão đeo một cái rồi trực tiếp ra khỏi cửa.

Lý mặt rỗ cắn răng, ném cốc mì vào thùng rác rồi theo sau.

"Ta nói với các ngươi a, về sau nếu có vụ nào chỉ xuất lực mà không kiếm ra tiền thì đừng gọi ta, quá cảm tính rồi..." Trên đường đi Lý mặt rỗ ca thán, tôi thì kể lại chuyện đã xảy ra cho Lão Dược.

Trên mặt lão lóe lên một tia hối hận.

Tôi vội vàng giải thích: "Việc này không liên quan đến chuyện ngài bán Kim Ngư Trạc cho cô ta! Bọn họ hoàn toàn là vì tính cách có vấn đề, lại thêm thói đặt điều nói bật, cuối cùng mới đi lên tuyệt lộ."

Lão Dược gật đầu, mở miệng nói: "Trẻ."

Ý tứ đại khái là Lý Hiểu Linh quá trẻ tuổi, có chút đáng tiếc.

Nơi đào mộ tương đối kín đáo, cũng may Lão Dược dù tuổi cao nhưng đi đứng lại vô cùng nhanh nhẹn, thậm chí còn lợi hại hơn tôi và Lý mặt rỗ.

Chúng tôi xuất phát từ sáng sớm, đến chính ngọ mới đến một khu rừng hoang tàn vắng vẻ.

Trong rừng cây toàn là một màu xanh của cây dương, hai bên là cây ngô xanh mơn mởn.

Lý mặt rỗ đặt mông ngồi trên mặt đất: "Mẹ kiếp, ta đi không được nữa rồi, còn đi tiếp như vậy ta sẽ tàn phế."

Lão Dược biến sắc, nghiêm nghị nói: "Dậy!"

Lý mặt rỗ nhảy dựng lên: "Làm sao?"

Lão Dược chỉ vào nơi Lý mặt rỗ ngồi, thâm ý nói: "Mộ."

Thì ra chỗ hắn ngồi là nơi Lão Dược đào mộ lúc trước.

Lý mặt rỗ lập tức cảm thấy xúi quẩy, nhổ nước bọt nói: "Con mẹ nó, tên vương bát đản nào xây mộ mà không lập bia?"

Lão Dược bắt đầu lấy dụng cụ trong ba lô ra.

Lý mặt rỗ lại gần hỏi: "Lão già, nơi này ngay cả bia mộ cũng không có, ngươi làm sao phát hiện ra được?"

Lão Dược ngẩng đầu nhìn hắn một cái: "Cản."

"A? Cảm? Ngươi có tình cảm với ai? Ngươi sẽ không có tình cảm với ta chứ?" Lý mặt rỗ mở to hai mắt nhìn.

Tôi hung hăng đập hắn một cái, hắn đau đến nhe răng trợn mắt: "Lão Dược nói ngươi cản trở, cút sang một bên."

Lý mặt rỗ hừ một tiếng, thấy tôi và Lão Dược đều bận rộn không đếm xỉa tới hắn, hắn liền chạy sang ruộng ngô đi hái trộm.

Lão Dược đã từng tới nơi này, hết sức quen thuộc, lão lấy xẻng không hề nghĩ ngợi bắt đầu đào.

Nhìn Lão Dược bận rộn, tôi rốt cuộc đã biết vì sao lưng lão lại còng như vậy.

Làm thổ phu tử từ lúc còn trẻ, ròng rã làm cả một đời, một năm ba trăm sáu mươi lăm ngày có đến ba trăm sáu mươi ngày đều cong lưng như mèo đào đất, không còng mới là lạ.

Lão Dược lực tay rất mạnh, một xẻng lại một xẻng, rất nhanh đã đào ra một cái hố!

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top