Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Linh dị
  3. Thương Nhân Âm Phủ (Dịch)
  4. Chương 414: Chuyện lạ cái bô

Thương Nhân Âm Phủ (Dịch)

  • 12 lượt xem
  • 1626 chữ
  • 2025-11-12 15:06:57

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Thì ra nửa tháng trước, nhị cữu hắn có được một vật kỳ quái.

Chính là sau khi có được vật này mới biến thành như vậy.

Hoàng Hòe Thôn có tiếng là nghèo, bởi vì đất đai nơi này cằn cỗi, trồng cây gì cũng thua lỗ.

Người trong thôn hết cách, cuối cùng chỉ có thể ở khai khẩn chút đồng ruộng xung quanh mộ địa.

Dù sao đất ở quanh mộ địa rất màu mỡ, mặc dù nơi này quỷ dị, nhưng các thôn dân chỉ đi tưới nước ban ngày cũng không có chuyện gì xảy ra.

Vào một buổi chiều nửa tháng trước, nhị cữu của Lý mặt rỗ vác cuốc đi vào khu ruộng cạnh mộ địa xới đất, kết quả đào được một vật cứng rắn.

Bắt đầu lão cũng không để ý, còn tưởng rằng đào ra tảng đá.

Nhưng khi tiếp tục đào xuống, lão đã phát hiện ra có chút không hợp lý, bởi vì vật kia dường như không phải đá mà là kim loại.

Dùng cuốc gõ lên phát ra tiếng "đông đông" giòn vang.

Lần này lão đã chú ý tới nó.

Lão thích xem TV, thường xuyên thấy tivi nói rằng có người đào được bảo bối, sau đó cả nhà phát tài.

Lão cũng cho là mình là gặp đại vận, không nói hai lời, trực tiếp đào thứ đó ra.

Nhưng lúc đào ra lại làm cho lão té ngửa, thì ra chỉ là một cái bình bằng đồng loang lổ vết rỉ.

Lão tức giận đến xém chút đập bể cái bình!

Phí một phen khí lực chỉ đào ra được một thứ vô dụng như vậy, cho dù là ai thì trong lòng cũng không thoải mái.

Nhưng khi nghĩ lại, đập cũng lãng phí, không bằng nhặt về làm cái bô đi!

Dù sao người ở nông thôn nửa đêm ngại ra khỏi giường, thích tiểu tiện trong phòng, thứ này cũng có thể có công dụng.

Cho nên lão liền đem bình đồng về nhà.

Nhưng sau đó không bao lâu, lão bắt đầu không bình thường, nhiễm quái bệnh ăn đất.

Nghe xong, tôi cũng ôm đầu khó hiểu:

"Đây là cái quỷ gì a?"

Cũng không hỏi xem rốt cuộc là cái gì lão già đã dám lôi ra để đi tiểu.

Tôi kết luận, cái bình này nhất định là âm vật.

Lão dám đi tiểu lên âm vật, không đắc tội nó mới là lạ.

Tôi trước hết muốn xem thử cái bình này rốt cuộc là có lai lịch gì, sau đó mới có thể nghĩ cách giải quyết.

Nghĩ đến đó, tôi xoay người rời đi.

Lý mặt rỗ thấy thế, vội vàng hỏi tôi:

"Đi đâu?"

Tôi tức giận trả lời:

"Về đi ngủ."

Lý mặt rỗ như hòa thượng sờ mãi không thấy tóc, hắn tựa hồ không cam tâm với đáp án này.

Đi lên giữ chặt tôi, hỏi tôi:

"Không đào mộ nữa sao?"

Tôi nói với hắn:

"Nếu ngươi nhàn rỗi thì tự đào đi."

Lúc này, Lý mặt rỗ mới hiểu được trước đó là tôi đang đùa hắn.

Lý mặt rỗ có chút giận dữ, nhưng hết thảy hắn đều phải dựa vào tôi, cho nên cũng chỉ có thể kìm nén lại, còn giả bộ lấy lòng tôi.

Thấy thế tôi phì cười.

Khi trở lại căn nhà của nhị cữu Lý mặt rỗ, Lý mặt rỗ bảo Nhị Đản sắp xếp chỗ ở cho chúng tôi.

Vốn cho rằng có thể mỗi người một giường, nhưng kết quả là trong phòng chỉ có một cái giường, cho nên tôi chỉ đành ngủ cùng Lý mặt rỗ.

Trên giường, Lý mặt rỗ hỏi tôi:

"Lúc nào thì giúp nhị cữu hắn?"

"Phải giúp thế nào?"

Cuối cùng hắn còn dám nói với tôi âm vật đó nên chia chác thế nào?

Tên mặt dày này lại còn muốn cùng tôi chia năm năm.

Tôi không nói liếc hắn một cái.

Trò chuyện một chút, chúng tôi cũng đã buồn ngủ, liền ngủ say.

Khi tỉnh lại thì đã tối, Nhị Đản gọi chúng tôi ra ngoài ăn cơm.

Lúc ăn cơm tối tôi phát hiện ra một vấn đề, nhà hắn sao lại không có nữ nhân?

Tôi liền hỏi Nhị Đản.

Nhị Đản trả lời qua loa, nói vợ hắn đã đưa con về nhà mẹ vợ, trong nhà xảy ra quái sự, sợ ảnh hưởng đến con trẻ.

Tôi rõ ràng phát hiện ra, lúc hắn nói chuyện cứ nhìn chằm chằm vào Lý mặt rỗ, tựa hồ đang hỏi ý Lý mặt rỗ.

Mà Lão Lý cũng hung hăng nháy mắt, làm cho tôi có cảm giác là lạ, không khỏi sinh ra lòng đề phòng.

Cũng đúng vào lúc này, một ý niệm trong đầu sinh ra, không phải là Lý mặt rỗ muốn hại tôi đấy chứ?

Nhưng rất nhanh tôi đã bỏ ý nghĩ này đi.

Lý mặt rỗ tuy có lòng tham, nhưng không bao giờ làm chuyện thương thiên hại lí, bởi vì hắn có tặc tâm mà không có tặc đảm, dù cho hắn dao để giết người, hắn cũng không dám làm.

Ăn xong, Lý mặt rỗ không kịp chờ đợi đã hỏi tôi:

"Tiếp theo nên làm thế nào?"

Tôi kỳ thật đã sớm có dự định, vấn đề này cũng không khó, nếu không có gì bất ngờ, đêm nay có thể nhẹ nhàng giải quyết.

Tôi bảo Lý mặt rỗ lấy cái bình đồng mà nhị cữu hắn đào được ra cho tôi xem.

Nhưng hắn lại có vẻ khó xử, nói:

"Bọn ta cảm thấy bình đồng là vật bất tường cho nên vào ngày thứ ba sau khi nhị cữu xảy ra chuyện đã ném bình đồng xuống sông."

Tôi lúc ấy còn tưởng là mình nghe lầm, ném xuống sông rồi?

Vậy gọi tôi tới làm gì?

Tôi lúc này bèn lắc đầu, bảo Nhị Đản:

"Mau chuẩn bị hậu sự cho cha ngươi đi."

Nghe được mấy chữ này, Nhị Đản lúc ấy mới gấp gáp.

Hắn gào khóc ôm lấy chân của tôi, quỳ trước mặt tôi, sống chết cầu tôi cứu cha hắn.

"Trương gia tiểu ca, ngươi cũng thấy, nhị cữu ta là người đáng thương, ngươi không thể thấy chết mà không cứu a."

Lý mặt rỗ cũng tới cầu khẩn:

"Ta nhớ nghề chúng ta có một thủ pháp gọi là Thâu Thiên Hoán Nhật, ngươi là thần nhân, thủ pháp đơn giản này đối với ngươi hẳn không phải to tát gì a?"

"Van ngươi, nể tình ta, mau cứu nhị cữu đi."

Cứ như vậy, tôi chân trái một bên, đùi phải một bên đều bị bám lấy, cho dù muốn đi cũng không đi được.

Lý mặt rỗ nói tới Thâu Thiên Hoán Nhật, kỳ thật đó cũng không phải là chiêu số của âm vật thương nhân, mà là một môn tuyệt học trộm mộ.

Bởi vì khi trộm mộ, mộ chủ sẽ có mấy thứ vật phẩm đi theo người mà đám trộm mộ không thể cầm đi, tỉ như Dạ Minh Châu ngậm trong miệng, hay Định Tâm Ngọc đeo trên cổ, còn có Cương Tắc nhét vào cúc hoa (lỗ đích).

Mấy thứ này chỉ cần cầm lên sẽ xảy ra thi biến, bởi vậy tổ sư gia trong nghề đã phát minh một thủ pháp gọi là Thâu Thiên Hoán Nhật.

Cái gọi là Thâu Thiên Hoán Nhật, chính là dùng món đồ thông thường đánh tráo với với món đồ quý báu, mục đích là lừa bịp người chết.

Nhưng thủ pháp này vô cùng phức tạp, tôi cũng chỉ ngẫu nhiên nhìn thấy trong sách mà ông nội lưu lại, trình tự cụ thể tôi hoàn toàn không biết, nào dám dùng nó?

Nhưng bọn hắn ôm tôi vừa khóc vừa gào, nếu tôi không giúp bọn hắn, trong lòng cũng băn khoăn a.

Dù sao tôi là người mềm lòng, cho nên đành phải cắn răng coi ngựa chết như ngựa sống thôi!

Tôi nhắc nhở:

"Ta phải nói trước với các ngươi, cách này ta mới dùng đây là lần đầu, nếu xảy ra vấn đề gì, tuyệt đối đừng tìm ta."

Lý mặt rỗ liên tục gật đầu, hỏi tôi:

"Tiếp theo phải làm như thế nào?"

Tôi cũng không có đầu mối gì, nếu âm vật ở đây thì chỉ cần chờ đến rạng sáng, lúc nhị cữu của Lý mặt rỗ phát bệnh, để lão dẫn đường, chúng tôi sẽ phong bế âm linh vào âm vật là được.

Nhưng bây giờ thì rất phiền phức, Thâu Thiên Hoán Nhật tôi còn chưa dùng lần nào.

Tôi cũng chỉ có thể dựa vào trí nhớ để xem cần cái gì.

Đầu tiên tôi bảo Nhị Đản đi tìm một cái hũ, ở nông thôn thứ này rất dễ tìm.

Sau đó tôi kê một danh sách, bảo Lý mặt rỗ tới cửa hàng thuốc Đông y mua dược vật về, đều là các thảo dược có thể khắc chế âm khí.

Có những thứ này thì cơ bản là được rồi, cuối cùng còn cần một bình máu chó đen.

Máu chó đen là khắc tinh của tà vật, có máu chó đen thì dù pháp môn kia có thất bại, âm linh cũng không thể đả thương chúng tôi.

Lý mặt rỗ nói:

"Cái này dễ thôi, nhà nhị cữu có nuôi một con chó đen lớn."

Chỉ là Nhị Đản lại do dự, hắn nói:

"Con chó đó ta không hạ thủ được, chó đã nuôi mười năm, giống như là người thân trong nhà vậy."

Tôi nói:

"Vậy mau chóng tìm người trong thôn để mua chó đen."

Hắn nghe xong liền đi mua.

Mua được rồi muốn lấy máu chó đen cũng không dễ dàng.

Ngay từ đầu Nhị Đản đã phải dùng hết sức đè con chó xuống để lấy máu nó.

Nếu không phải tôi kịp thời nhìn thấy, còn không biết bọn hắn phải khổ sở thế nào.

Tôi ngăn bọn hắn lại, bảo Lý mặt rỗ nghĩ cách gây mê con chó rồi mới lấy máu.

Cứ như vậy, đại bộ phận thứ cần dùng đã có đủ.

Hiện giờ cũng chỉ cần chờ trời sáng nữa thôi.

Chờ đợi rất lâu, buổi chiều tôi và Lý mặt rỗ đã ngủ một chút nên tinh thần vẫn tỉnh táo.

Nhị Đản thì lại mệt mỏi rã rời.

Thế là tôi bảo Nhị Đản đi ngủ, tôi và Lý mặt rỗ sẽ thức canh là được.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top