Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Linh dị
  3. Thương Nhân Âm Phủ (Dịch)
  4. Chương 416: Chái chết của Nhị Cửu

Thương Nhân Âm Phủ (Dịch)

  • 10 lượt xem
  • 1415 chữ
  • 2025-11-12 15:09:05

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Do quá mỏi mệt, chúng tôi vừa về đã ngã xuống giường ngủ một mạch.

Kết quả trời còn chưa sáng, căn phòng cách vách đã truyền đến tiếng gào thét tê tâm liệt phế của Nhị Đản.

"Cha, con phải làm sao bây giờ?"

Tôi vốn muốn gọi Lý mặt rỗ xem thử có chuyện gì nhưng hắn ngủ như lợn chết.

Tôi chỉ có thể tự thân xuất mã.

Tôi mặc quần áo rồi đi sang căn phòng bên cạnh.

Cảnh tượng đập vào mắt làm tôi giật mình.

Nhị cữu Lý mặt rỗ đang nằm trên giường, sắc mặt tái nhợt như một trang giấy, hai mắt trợn ngược, trong miệng đầy bùn đất.

Nhị Đản khóc đến đất rung núi chuyển.

Tôi vốn muốn hỏi hắn rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?

Nhưng còn chưa kịp mở miệng, Nhị Đản đã nhào về phía tôi, hai tay bóp lấy cổ tôi.

Tôi vốn muốn thoát ra, nhưng Nhị Đản là nông dân, khí lực lớn đến kinh người, tôi không thể ứng phó.

Tôi bị bóp đến sắc mặt đỏ bừng, cảm giác hít thở không thông làm tôi cảm nhận được một tia tử vong.

Tôi muốn hô cứu mạng, nhưng căn bản là không kêu được.

Ngay lúc tôi cảm thấy mình sắp vong mạng, Lý mặt rỗ đã kịp thời chạy đến đá bay Nhị Đản ra ngoài.

Lúc này tôi mới có thể hít một hơi.

"Huynh đệ, ngươi điên rồi sao? Ngươi có biết làm vậy sẽ chết người không?"

"Trương gia tiểu ca, ngươi ổn chứ?"

Lý mặt rỗ nhanh chóng đỡ tôi dậy.

Nhị Đản nhìn thấy Lý mặt rỗ mới phục hồi chút lý trí, nhưng vẫn có ý muốn xuống tay với tôi, nhưng đã bị Lý mặt rỗ ngăn trở.


"Mặt rỗ, ngươi tránh ra, để ta giết tên gia hỏa này, nếu không phải do hắn, cha ta đâu có chết?"

"Tất cả là do hắn, ta mặc kệ, ta nhất định phải bắt hắn đền mạng."

Nhị Đản nổi giận đùng đùng nhìn tôi, ánh mắt như muốn giết tôi mấy trăm lần.

"Ngươi nói gì, nhị cữu đã chết?"

Lý mặt rỗ hiển nhiên cũng không ngờ được kết quả như vậy, trong nháy mắt ngây ngẩn cả người.

Tôi từ trong ánh mắt của Lý mặt rỗ cũng nhìn ra sự phẫn nộ, chỉ là hắn lý trí hơn Nhị Đản nhiều.

Bởi vì hắn biết thứ giết chết nhị cữu hắn là âm vật, không phải tôi.

Nhưng lão đã chết, ít nhiều gì cũng liên quan đến tôi.

"Chẳng lẽ Thâu Thiên Hoán Nhật đã thất bại?"

Lý mặt rỗ hỏi.

Tôi lắc đầu, ra ý chính mình cũng không biết.

Mặc dù tôi mới lần đầu tiên sử dụng thuật Thâu Thiên Hoán Nhật, nhưng theo ghi chép trong sách mà ông nội lưu lại, hẳn là đã thành công!

Cho nên vấn đề khẳng định không phải do tôi.

Tôi nghĩ kĩ lại, dường như mỗi lần nhắc đến âm vật, Lý mặt rỗ và Nhị Đản đều trả lời rất qua loa tắc trách, trong này khẳng định có vấn đề!

Tôi lập tức hỏi:

"Các ngươi có phải giấu diếm ta chuyện gì đúng không?"

"Hoặc là âm vật căn bản không hề ném đi?"

Nghe vậy, sắc mặt của Lý mặt rỗ và Nhị Đản rõ ràng có chút không bình thường, tựa hồ giống như bị tôi vạch trần.

Thần sắc vô cùng bối rối, nhưng rất nhanh đã ẩn giấu đi.

Biến hóa rất nhỏ này đã bị tôi nhận ra.


Chuyện này tuyệt đối không hề đơn giản như vậy, thậm chí có thể nói là Lý mặt rỗ và Nhị Đản gián tiếp hại chết lão nhân vô tội này.

"Sao các ngươi sao không nói gì, câm rồi à?"

"Ta nói cho các ngươi biết, giờ đã chết một người, nếu âm vật đó lại đòi mạng của các ngươi, ta cũng mặc kệ."

Tôi giận dữ hét, đem lửa giận trong lòng phát tiết ra.

Gọi tôi đến giúp, lại không nói chân tướng sự tình cho tôi.

Hiện giờ người đã chết, còn đổ lên đầu tôi, đây không phải là lừa tôi sao?

Tôi cũng không thể chịu nổi cái oan tày trời này.

Lý mặt rỗ tựa hồ cũng cảm thấy không giấu giếm nổi nữa.

Hắn lắc đầu nói:

"Ai! Đều tại ta, nếu không phải ta nổi lòng tham, nhị cữu cũng sẽ không xảy ra chuyện, phải trách ta a."

Lý mặt rỗ nói xong tát vào mặt mình, liên tiếp ba cái vang dội.

Trong phòng yên tĩnh kì lạ.

Nhị Đản kéo tay hắn, hắn mới miễn cưỡng ngừng lại.

Khóe miệng hắn chảy ra một dòng máu tươi, xem ra mấy cái tát này không hề lưu tình.

"Mặt rỗ, muốn trách cũng là trách ta, là ta mê tiền mờ mắt, hại chết cha."

Nhị Đản cũng khóc lên.

Tôi như lâm vào cõi mộng, sao lại biến thành thế này?

Nhưng tôi không có tâm tư nhìn bọn hắn khóc lóc.

Tôi tức giận nói:

"Mau kể lại chuyện đã xảy ra, đừng có khóc nữa, Lý mặt rỗ ngươi nói trước đi."

Lý mặt rỗ trầm mặc vài giây rồi kể lại từ đầu chí cuối nói cho tôi biết.


Kỳ thật bọn hắn cũng không lừa gạt tôi, nhị thúc hắn đúng đào được một cái bình đồng ở trong ruộng, dùng làm bô, sau đó bắt đầu đi ra ngoài ăn đất.

Chỉ là cái bình đồng cũng không bị bọn họ vứt đi.

Ngay từ đầu bọn hắn định vứt đi vì cảm thấy quá xúi quẩy.

Hôm đó Lý mặt rỗ vừa về nước, muốn đi xem bệnh cho nhị cữu, vừa vặn gặp lúc Nhị Đản đang chuẩn bị ném cái bình đi.

Lý mặt rỗ ánh mắt sắc bén, liếc mắt đã nhìn ra cái bình đồng là đồ cổ.

Cho nên hắn mới khoe khoang khoác lác, nói có cách chữa khỏi cho nhị cữu, còn có thể bán cái bình đồng với giá cao.

Đến lúc đó tất nhiên không thể thiếu chỗ tốt cho Nhị Đản.

Nhị Đản dù sao cũng là người thành thật, vừa nghĩ tới có thể cứu cha, còn có thể có tiền, lúc này đã đáp ứng Lý mặt rỗ.

Chỉ là âm vật đã trở thành vấn đề, nếu để ở nhà, tôi mà cứu được người thì âm vật tự nhiên là phải đưa cho tôi.

Cho nên Lý mặt rỗ bảo vợ Nhị Đản mang bình đồng về nhà mẹ đẻ.

Nữ nhân âm khí nặng, khí tức giống với âm vật nên cũng không trở thành đối tượng bị công kích.

Cũng chính là như vậy, mới có chuyện sau này.

Trong nháy mắt tôi đã hiểu, vì sao Lý mặt rỗ cứ ấp úng, vì sao nhà Nhị Đản không có nữ nhân.

Tất cả đều là do bọn hắn đang tính kế tôi.

Tôi thầm nghĩ:

“Hay cho Lý mặt rỗ ngươi, ta không một đao làm thịt ngươi thì không mang họ Trương!”


Tôi nói:

"Các ngươi vẫn muốn ta giúp thì cũng có thể, nhưng giá cả phải thương lượng lại một chút."

"Chẳng những âm vật thuộc về ta, mà Lý mặt rỗ ngươi cũng phải mất tí tiết!"

Nếu không phải xem Lý mặt rỗ là bạn nối khố nhiều năm, tôi đã sớm phủi mông bỏ đi.

Dù sao bọn hắn bất nhân, tôi cũng có thể bất nghĩa.

Lại nói âm vật này đã trái với nguyên tắc 'ba không thu', nó có thể trực tiếp giết người thì tôi không muốn đụng tới.

Nhưng vấn đề này không giúp cũng không được a.

Nhìn thấy Lý mặt rỗ và Nhị Đản như vậy, tôi cũng không nỡ, chỉ có thể đòi bọn hắn một cái giá lớn, sau đó giúp bọn hắn một chút.

"Tiền bán âm vật ta một xu cũng không cần, lại trả ngươi mười vạn tệ, Trương gia tiểu ca, ngươi nhất định phải giúp chúng ta a."

Lý mặt rỗ hoảng hốt nói gấp.

"Nếu ngươi còn chê ít, ta sẽ bán căn nhà này, van ngươi cứu cả nhà ta."

Nói xong, Nhị Đản quỳ xuống, liên tiếp dập đầu ba cái kêu thùng thùng.

Tôi cũng không đành lòng, ngăn Nhị Đản lại.

Đồng thời tôi nói sẽ giúp bọn hắn, gia sản nhà hắn tôi không cần, dù sao cũng chẳng đáng mấy tiền.

Lý mặt rỗ thấy tôi hết giận, mới hỏi tiếp theo nên làm thế nào?

Tôi trừng mắt liếc hắn một cái, bảo hắn mua quan tài cho nhị cữu hắn đã.

Dù sao bộ dáng của lão cũng khiến người ta sợ hãi.

Sau đó chờ mấy ngày rồi mai táng đi!

Dù sao đột nhiên đem đi chôn cũng khiến người trong thôn nghi ngờ, bây giờ thời tiết mát mẻ, để mấy ngày cũng sẽ không có chuyện gì.

Tôi cũng nhắc Nhị Đản chú ý khóa kỹ phòng chứa quan tài, đừng để mèo chó mấy loại động vật nhỏ chạy vào, nếu không sẽ phiền phức lớn.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top