Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Linh dị
  3. Thương Nhân Âm Phủ (Dịch)
  4. Chương 419: Tiền nhân gây nghiệt, Hậu nhân gặp nạn

Thương Nhân Âm Phủ (Dịch)

  • 11 lượt xem
  • 1823 chữ
  • 2025-11-12 15:40:21

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Khi về nhà, Nhị Đản vẫn chưa ngủ.

Thấy tôi trở về, vội vàng bảo cha hắn đã biến mất.

Thấy thi thể trên lưng Lý mặt rỗ, Nhị Đản lập tức kinh sợ.

"Chúng tôi có chuyện gì xảy ra?"

Lý mặt rỗ kể sơ qua với Nhị Đản.

Tôi thì đi về phía căn phòng lúc trước để thi thể.

Theo lẽ thường, người đã chết không thể sống lại rồi đi ra đường, hơn nữa còn biết khóc lóc, biết ăn đất, điều này thật sự là bất khả tư nghị. Trong đó tất có vấn đề.

Lúc tôi mở cửa phòng, có một mùi nước hoa thoang thoảng.

Mùi này chính là mùi trên người vợ Nhị Đản, bởi vì mùi nước hoa đó rất đặc thù, cho nên tôi vẫn còn nhớ kĩ.

Khi tôi tới gần bên giường, một con mèo trắng bỗng nhiên chui ra.

Nó với tốc độ cực nhanh lao thẳng ra cổng.

Tôi lúc ấy bị giật mình, nhìn theo con mèo trắng mà nhíu mày lại.

Tôi nhớ lúc trước khi đi đã nhắc nhở Nhị Đản nhất định phải đóng kỹ cửa phòng, không được cho chó mèo, các loại động vật tiến vào.

Nhưng hắn thật biết nghe lời, lại để cho một con mèo đi vào.

Điều này cũng có thể giải thích hành vi trước đó của nhị cữu Lý mặt rỗ.

Người sau khi chết, nếu tiếp xúc với chó mèo sẽ có khả năng rất lớn xảy ra tình huống xác chết vùng dậy. Thi thể này lại còn chịu ảnh hưởng của âm vật, cho nên theo bản năng sẽ cảm thấy mình còn sống, tiếp tục chạy tới khu mộ địa ăn đất.

Chỉ là tôi không hiểu, cuối cùng khi chúng tôi tới tìm lão, tại sao lão lại muốn bóp cổ tôi? Tôi cũng không làm gì cả mà.

Lúc này, tôi chợt nhớ tới cái bình đồng.

Tôi vội vàng tìm kiếm trong phòng khác, nhưng trong phòng đâu có cái bình đồng nào, nó đã sớm biến mất.

Tôi vội vàng chạy ra ngoài, hỏi Nhị Đản.

"Cái bình đồng đâu?"

Hắn nói để ở trong phòng ngủ.

Tôi vội chạy vào tìm, kết quả phát hiện không thấy đâu, trong chốc lát cũng ngây ngẩn cả người.

Lý mặt rỗ cảm thấy khó mà tin được.

"Mẹ kiếp, nhà ngươi sẽ không bị trộm vào đấy chứ?"

Dù sao nhà của Nhị Đản cho dù có mở rộng cửa cũng chưa chắc đã có trộm vào.

Tôi cảm thấy tất cả mọi nghi vấn đều nhắm vào vợ của Nhị Đản, trong nhà cũng chỉ có mấy người chúng tôi, đồ vật lại bị biến mất, cho nên chỉ có vợ của Nhị Đản là có hiềm nghi lớn nhất.

Tôi nói với Nhị Đản rằng cần nói chuyện với vợ con hắn.

Nhị Đản có chút do dự đến hơn nửa ngày mới nói bảo để mai bàn lại.

Lý mặt rỗ cũng ở một bên thêm vào.

"Ta là một đại lão gia đêm hôm khuya khoắt lại muốn gặp vợ người khác, còn ra thể thống gì?"

Dù sao nông dân thôn quê đối với mấy chuyện này vẫn tương đối bận tâm, cho nên Nhị Đản thoáng có chút không vui.

Chuyện này cũng không thể theo ý tôi được.

Rạng sáng hôm sau, tôi nói với Lý mặt rỗ rằng tôi muốn rời đi.

Lý mặt rỗ lúc ấy liền phủ phục ôm lấy bắp đùi tôi.

"Trương gia tiểu ca, ngươi không thể đi a, chuyện này không phải vẫn chưa xong sao?"

"Ngươi đã đáp ứng sẽ tra ra đến cùng, cùng lắm thì hai cái bình đồng đều cho ngươi."

Tôi không phải vì tiền, mà là chuyện này hiện giờ đã biến thành một vũng nước đục.

Tôi còn lưu lại chỉ sợ sẽ rước họa vào thân, nói không chừng sẽ chôn thây ở chỗ này.

Nhưng cuối cùng, tôi vẫn từ bỏ ý nghĩ rời đi.

Bởi vì Lý mặt rỗ đã dùng đại chiêu thức, một khóc hai nháo ba treo ngược.

Lúc ăn sáng, vợ của Nhị Đản vẫn chưa bước ra khỏi phòng.

Nhị Đản đưa cơm vào.

Tôi cũng theo chân Nhị Đản vào phòng.

Trong phòng tản ra một mùi thơm quen thuộc. Mùi này giống mùi ở trong phòng chứa xác nhị cữu Lý mặt rỗ giống nhau như đúc.

Nhị Đản buồn bực nói. Trong giọng nói của hắn, tôi mơ hồ có thể cảm nhận được vẻ tức giận.

"Đại sư, sao ngươi lại theo vào?"

Tôi nói.

"Ta vào là muốn nói với vợ ngươi hai câu, ngươi hẳn là sẽ không để tâm chứ?"

Cũng vào lúc này, Lý mặt rỗ vào phòng gọi Nhị Đản ra ngoài.

Nhị Đản vốn không muốn, nhưng hắn vẫn tương đối nghe lời Lý mặt rỗ, lựa chọn đi ra ngoài.

Trong phòng chỉ còn lại tôi và vợ Nhị Đản và đứa bé gái.

Cô ta cẩn thận che con gái sau lưng, gắt gao nhìn tôi chằm chằm.

Tôi trực tiếp nói thẳng.

"Chúng ta cũng không cần vòng vèo nữa, tại sao ngươi muốn hại cả nhà hắn?"

"Nhà bọn hắn đời đời kiếp kiếp đều là thôn dân đàng hoàng, làm như vậy đối với ngươi cũng không có gì tốt mà?"

Cô ta trầm mặc thật lâu, cuối cùng buồn bã cười cười.

"Xem ra ngươi đã biết rồi, đúng, tất cả đều do ta làm."

"Mục đích của ta chính là muốn cho bọn hắn cửa nát nhà tan, vì thái gia gia (cụ) mà báo thù!"

Cô ta nói xong, hai hàng nước mắt rơi xuống.

Thấy phụ nữ như vậy, tôi lại chân tay luống cuống, không biết nên đối phó thế nào.

Tôi nghĩ tới chữ khắc trên bình đồng.

"Thái gia gia của ngươi? Chẳng lẽ là vị Nữu Cổ Lộc tướng quân đó ư."

Nữ nhân nhẹ gật đầu.

"Ngài chính là cụ nội của ta, ngài sở dĩ chết thảm chính là do Lý gia ban tặng, hiện giờ ta đã tìm được hậu nhân của Lý gia, nhất định phải khiến bọn hắn trả giá bằng máu!"

Đến lúc này, tôi tựa hồ đã hiểu rõ rất nhiều điều.

Cái bình đồng đó kỳ thật không phải là vô tình xuất hiện, mà là do cô ta cố ý chôn ở chỗ nhị cữu Lý mặt rỗ thường xuyên làm ruộng, lúc này mới dẫn phát ra sự tình sau đó.

Tôi không khỏi tức giận. Thật sự thì tôi ghét nhất là loại người này.

"Ngươi làm như vậy thì được gì?"

"Ngươi có biết ngươi đã hại chết một người vô tội không?"

Ánh mắt cô ta tràn đầy ác độc, cô ta chỉ muốn báo thù, nhưng lại không biết đây cũng là đang giết người.

"Bọn hắn đều đáng chết, chỉ có chết mới trả được nợ!"

Xoảng xoảng! Cửa đột nhiên mở ra.

Lý mặt rỗ và Nhị Đản đi vào.

Hốc mắt Nhị Đản tràn đầy lệ bi ai, hai tay run rẩy chỉ vào vợ mình không nói nên lời.

Hắn sao có thể ngờ được, người vợ bình thường vẫn luôn ôn nhu quan tâm mình lại là hung thủ giết người.

Hắn run rẩy, từng bước chậm rãi đi về phía cô ta.

"Nàng hận nhà chúng ta như vậy, vì sao không hạ thủ với ta?"

"Nàng hạ thủ với ta là được, tại sao lại hại cha ta, vì sao..."

Nhị Đản nắm đấm giơ cao, muốn đánh vợ mình, nhưng cứ giơ như vậy mà không hạ xuống.

Hắn không xuống tay được, dù sao một ngày vợ chồng trăm năm ân nghĩa.

Tôi và Lý mặt rỗ cảm thấy mình ở đây không thích hợp, liền tìm cơ hội đi ra ngoài.

Đây là chuyện nhà của bọn hắn, tôi căn bản không quản được, cũng không muốn quản, cho nên tôi mới muốn nhanh chóng rời đi.

Bởi vì sau một đêm suy tính kỹ càng, tôi đã đoán được tám chín phần mười câu chuyện.

Cô ta sở dĩ không giết Nhị Đản là bởi vì cô ta đã bị sự chân thành của Nhị Đản làm cảm động, muốn tiếp tục sống cùng Nhị Đản. Nhưng cô ta cũng không thể vi phạm lời thề gia tộc, cho nên chỉ có thể đi giết cha của Nhị Đản.

Tôi không muốn quản, cũng là vì nghĩ đến chuyện này. Vốn cho rằng hi sinh một người mà có thể đổi lấy tương lai hạnh phúc của hai người thì cũng đáng, nhưng nếu nghĩ kỹ một chút sẽ thấy, chỉ cần có lời đồn thổi đến tai là có thể phá vỡ những ngày tươi đẹp đó, cho nên đau dài không bằng đau ngắn, vẫn nên để chính bọn hắn giải quyết đi!

Tôi bảo Lý mặt rỗ thu dọn đồ đạc, chuẩn bị rời đi.

Lý mặt rỗ lại không hiểu tôi có ý gì, kéo tôi lại không muốn cho tôi đi, còn nói âm vật còn chưa tới tay, chuyến này đi chẳng phải là thua lỗ sao?

Vừa chần chừ ở lại, tôi đã thấy được một màn bi kịch, đối với Lý mặt rỗ hẳn là càng buồn thảm hơn.

Nhị Đản đã tự sát.

Vợ hắn cũng tự sát.

Cả hai khi chết vẫn ôm lấy nhau.

Tất cả đều chết, vì cái gọi là báo thù.

Sau đó, Lý mặt rỗ ở lại xử lý tang sự.

Tôi thì một mình về nhà.

Toàn bộ câu chuyện tràn đầy bi kịch, cũng khiến cho tôi có thêm nhiều cảm ngộ đối với nhân sinh.

Sau khi về nhà, tôi bắn tin trong giới về hai món thanh đồng khí.

Rất nhanh đã có người mua tìm tới cửa. Cuối cùng bán được với giá một trăm vạn tệ.

Lúc bán đi, tôi đã kể cho người mua về câu chuyện phía sau.

Trong những năm Quang Tự triều Thanh, có một vị võ trạng nguyên tên là Nữu Cổ Lộc.

Mặc dù lòng ôm chí lớn, nhưng vì không tặng lễ vật cho một giám khảo họ Lý, khiến cho người này ghi hận mà gièm pha trước mặt Hoàng đế.

Cuối cùng Nữu Cổ Lộc chỉ đạt được một chức danh Bát Kỳ tướng quân nhàn hạ, thủ vệ một tòa thành nhỏ ở biên quan.

Nhưng vị quan viên họ Lý kia lại coi trọng thê tử của Nữu Cổ Lộc.

Dùng vô số thủ đoạn ác độc, thê tử của Nữu Cổ Lộc vẫn sống chết không theo.

Bị vị quan viên họ Lý đó vũ nhục rồi giết chết vứt xác trong giếng.

Nữu Cổ Lộc thương tâm đã mai táng cho thê tử ngay trong giếng.

Viết hơn trăm lá huyết thư gửi lên Hoàng đế kêu oan, nhưng toàn bộ đều bị vị quan họ Lý nọ chặn lại.

Còn gièm pha biếm Nữu Cổ Lộc thành thường dân, tịch thu gia sản.

Nữu Cổ Lộc chết đói trong lạnh lẽo.

Trước khi chết đã căn dặn con gái lập lời thề độc, nhất định phải giết sạch hậu nhân Lý gia để báo thù…

Người trước trồng cây người sau hái quả, tiền nhân tác nghiệt hậu nhân gặp nạn.

Đây vốn là một đạo lý cực kỳ đơn giản, nhưng vẫn có rất nhiều người không hiểu rõ.

Nếu lúc trước vị quan họ Lý có thể hiểu được chí lớn báo quốc của Nữu Cổ Lộc…

Nếu Nữu Cổ Lộc trước khi chết có thể nghĩ thoáng ra…

Chắc hẳn vợ chồng Nhị Đản sẽ sống hạnh phúc cùng một chỗ? Chỉ là hình ảnh đó, tôi mãi mãi không thấy được.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top