Đậu Nga là nhân vật trong kịch của Quan Hán Khanh đời Nguyên.
Tác phẩm được sáng tác dựa trên câu chuyện oan khuất “Đông Hải Hiếu Phụ” trong “Liệt Nữ truyện”.
Đây là một chuyện thật xảy ra vào triều Nguyên, bởi ảnh hưởng chấn động vào thời bấy giờ nên được ghi vào trong “Liệt Nữ truyện”.
Nhân vật chính là một người con gái nhà nghèo vùng Sở Châu, tên là Đậu Nga.
Mẹ nàng mất khi nàng còn nhỏ.
Cha nàng là Đậu Thiên Chương không có tiền trả nợ, lại vội lên kinh dự thi, không có tiền lộ phí, liền bán nàng cho một bà góa là Thái Bà làm con dâu nhỏ (con dâu mua từ lúc nhỏ, lớn lên sẽ làm vợ con trai người mua).
Đậu Nga tới nhà họ Thái chưa được 2 năm, thì con trai họ Thái bị bệnh mất, chỉ còn nàng và Thái Bà sống nương tựa vào nhau.
Trương Lưu Nhi là một tên lưu manh ở Sở Châu.
Hắn cùng với bố là Trương Lão Nhi thấy nhà họ Thái chỉ có hai người phụ nữ, liền đến ở lỳ đó, rồi ép Thái Bà lấy Trương Lão Nhi.
Thái Bà thế cô, đành ưng chịu.
Trương Lưu Nhi lại ép Đậu Nga thành thân với hắn.
Đậu Nga cương quyết cự tuyệt và chửi rủa hắn thậm tệ.
Trương Lưu Nhi căm tức, liền nghĩ kế trả thù.
Mấy hôm sau, Thái Bà bị ốm, sai Đậu Nga nấu cháo.
Trương Lưu Nhi lén bỏ thuốc độc vào trong bát cháo, rắp tâm giết chết Thái Bà rồi sẽ ép buộc Đậu Nga.
Đậu Nga bưng cháo cho Thái Bà, bỗng Thái Bà thấy buồn nôn, không muốn ăn nữa và chuyển bát cháo cho Trương Lão Nhi ăn.
Trương Lão Nhi trúng độc, lăn lộn dưới đất rồi tắt thở.
Trương Lưu Nhi đã đổ tội đầu độc cho Đậu Nga, bắt nàng giải lên quan.
Tri phủ Sở Châu là Đào Ngột, một viên quan nổi tiếng tham nhũng.
Ông ta nhận tiền đút lót của Trương Lưu Nhi, bắt Đậu Nga ra thẩm vấn, ép nàng nhận tội đầu độc.
Đậu Nga bị đánh đập chết đi sống lại, nhất định không chịu nhận tội.
Đào Ngột biết Đậu Nga rất hiếu thuận với Thái Bà, liền đem Thái Bà ra đánh đập trước mắt Đậu Nga.
Đậu Nga thương Thái Bà tuổi già, không chịu nổi cực hình, đành chịu nỗi oan mà nhận tội.
Tên tham quan Đào Ngột đã dùng mọi thủ đoạn ép được cung, liền khép nàng vào tội chết, giải nàng ra pháp trường xử tử.
Đậu Nga trước khi bị hành hình đã phát ra ba lời thề như đinh đóng cột với quan giám trảm:
"1. Nếu tôi bị oan, thì 'đao chém qua đầu một giọt máu nóng cũng sẽ không rơi xuống đất mà sẽ bắn lên trên dải lụa trắng kia'";
"2. Nếu tôi bị oan, thì 'sau khi thân chết, trời sẽ giáng tuyết dày ba thước, đắp lên thi thể tôi'";
"3. Nếu như tôi bị oan, sau khi tôi chết thì 'từ giờ trở đi, Sở Châu này sẽ hạn hán trong suốt 3 năm liền'".
Lời thề của Đậu Nga ngay sau đó đều đã ứng nghiệm: Máu bắn lên dải lụa trắng, tuyết rơi tháng 6, vùng Sở Châu đại hạn 3 năm.
A Ba Hợi là Đại Phúc tấn thứ 4 của Thanh Thái Tổ Nỗ Nhĩ Cáp Xích, Đại Hãn Hậu Kim.
Bà là sinh mẫu của Nhiếp Chính vương Đa Nhĩ Cổn.
Nỗ Nhĩ Cáp Xích chưa bao giờ đăng cơ Hoàng đế, chỉ được truy tôn bởi hậu duệ nhà Thanh.
Vì vậy sinh thời A Ba Hợi chưa từng làm Hoàng hậu, thụy hiệu của bà được truy phong bởi Đa Nhĩ Cổn sau khi đã qua đời.
Bà là người đầu tiên trong lịch sử nhà Thanh không phải Hoàng hậu khi còn sống, cũng không sinh ra Hoàng đế nhưng vẫn có thụy hiệu Hoàng hậu.
Ngoài ra, bà cũng là trường hợp duy nhất được truy phong bởi Nhiếp chính vương chứ không phải Hoàng đế.
Điều này cho thấy quyền lực tột đỉnh của Đa Nhĩ Cổn trong suốt thời kì nhiếp chính.
Tuy nhiên sau khi Đa Nhĩ Cổn mất, bà bị Thuận Trị Đế phế thụy hiệu Hoàng hậu.
Bà trở thành một trong hai vị Hoàng hậu duy nhất bị truy phế của triều Thanh, bên cạnh người con dâu là Kính Hiếu Nghĩa Hoàng hậu, vợ Đa Nhĩ Cổn.
A Ba Hợi kết hôn với Nỗ Nhĩ Cáp Xích khi vừa tròn 12 tuổi.
Bà trẻ tuổi, lại có nhan sắc nên trở thành sủng thiếp của ông.
Sau khi Đại Phúc tấn thứ 3 của Nỗ Nhĩ Cáp Xích qua đời, A Ba Hợi được lập làm Đại Phúc tấn thay thế, còn được gọi là Đại phi.
Bà sinh cho Nỗ Nhĩ Cáp Xích ba người con trai: A Tế Cách, Đa Nhĩ Cổn và Đa Đạc.
Cả ba người con đều rất được Nỗ Nhĩ Cáp Xích thương yêu.
Trước khi chết ông đã giao Chính Hoàng Kỳ và Tương Hoàng Kỳ cho ba người con của A Ba Hợi, cả hai kỳ vốn chịu sự quản lý trực tiếp của Đại Hãn.
Sử chép năm 1620, Thứ phi của Nỗ Nhĩ Cáp Xích là Đức Nhân Trạch tố cáo Đại phúc tấn cùng con thứ của Nỗ Nhĩ Cáp Xích là Bối lặc Đại Thiện có quan hệ ám muội.
Sau đó Đại phúc tấn bị phế truất và xử tử.
Trong sử, người đó là Phú Sát Cổn Đại, nhưng một số bằng chứng mới cho thấy rằng đó là A Ba Hợi.
Tuy nhiên bà không bị giết vì tội này.
Năm 1626, Nỗ Nhĩ Cáp Xích lâm bệnh nặng khi đang ở bên ngoài, di ngôn muốn Đại phi tuẫn táng.
Tứ đại Bối lặc gồm Đại Thiện, A Mẫn, Mãng Cổ Nhĩ Thái và Hoàng Thái Cực chủ trì, tuân theo di mệnh của cha bức Đại phi tuẫn táng.
Có ý kiến cho rằng cùng với Đại phi A Ba Hợi còn có Đức Nhân Trạch cũng bị ép tuẫn táng theo.
Đại phi A Ba Hợi mất năm 37 tuổi.
Khi ấy, con trai thứ hai của bà là Đa Nhĩ Cổn chỉ mới 15 tuổi.
Cái chết của bà có nhiều lý giải khác nhau.
Xuân Pha Đường Nhật Nguyệt Lục của Triều Tiên ghi Nỗ Nhĩ Cáp Xích lâm bệnh từng di chúc cho Đa Nhĩ Cổn kế vị, lệnh cho Đại Thiện phụ chính.
Tuy nhiên khi Nỗ Nhĩ Cáp Xích qua đời, Đại Thiện lại ủng hộ Hoàng Thái Cực kế vị, do đó không thể không bức chết Đại phi A Ba Hợi để rộng đường.
Qua đó có thể thấy đương thời sức ảnh hưởng của A Ba Hợi lớn như thế nào, cùng việc Đa Nhĩ Cổn rất được Nỗ Nhĩ Cáp Xích yêu thích.
Bằng cách cho A Ba Hợi tuẫn táng, rõ ràng Hoàng Thái Cực đã ngăn chặn khả năng kế vị của Đa Nhĩ Cổn.
Điều này được cho là nguyên nhân khiến Đa Nhĩ Cổn về sau bất chấp tiếm quyền, độc bá triều cương.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận