Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Đô thị
  3. Tiến Hóa Toàn Cầu (Dịch)
  4. Chương 2: Sương mù màu đỏ tươi

Tiến Hóa Toàn Cầu (Dịch)

  • 749 lượt xem
  • 2540 chữ
  • 2021-10-13 23:20:37

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Dịch: Hoangforever

Buổi sáng, học sinh học lại dậy khá là sớm.

Lý do là vì trường bắt đầu học từ lúc 6h30’ rồi.

Sáng sớm mùa hè, Lưu Sương mắt nhắm mắt mở, ngáp ngắn ngáp dài đánh thức Mập mạp đang ngáy khò khò và kính cận thức trắng thâu đêm đọc truyện dậy. Sau đó cầm theo đồ dùng cá nhân của mình đi vào phòng tắm đánh răng, rửa mặt.

Về phần học sinh giỏi Lưu Đào, hắn sớm đã không thấy từ lâu.

Theo lẽ thường mà nói, mùa hè thường không có sương mù, thế nhưng gần hai năm nay, buổi sáng ngày nào cũng có mưa phùn và sương mù. Hơn nữa sương mù lại có màu hồng nhạt, khiến cho người ta sinh ra cảm giác kỳ quái.

Nhưng chuyện kỳ quái nếu như tồn tại lâu ngày thì sẽ không còn kỳ lạ nữa. Lý do là vì hai năm qua sương mù màu hồng nhạt này lúc nào cũng có. Hơn nữa theo đài khí tượng cho biết đây là hiện tượng bình thường có tên là “Ngưng kết hạch”. Cho nên, đối với dân Trung Quốc vốn quen hít thở không khí bẩn mà nói, cũng không có ai để ý tới hiện tượng này.

Bước ra khỏi ký túc xá, cả người Lưu Sướng chìm dần vào trong sương mù. Miệng và mũi hắn ngửi thấy một mùi thơm ngào ngạt.

Hắn đi bộ qua làn màn sương tới phòng ăn, chuẩn bị cho một ngày học tập mới.

Mê mang, mê mang.

Cả buổi sáng trôi qua, thế nhưng Lưu Sướng không biết mình đang ăn cái gì, chỉ biết rằng mình đã ăn sáng. Hắn cảm thấy cuộc đời này thật là nhàm chán, nhàm chán tới chết. Nó cứ lặp đi lăp lại như vậy, đơn điệu chẳng khác nào một con thây ma.

Hắn khát vọng có một thứ gì đó kích thích, có một thứ gì đó khiến hắn thay đổi.

Lưu Sướng nhìn ra ngoài cửa sổ, màn sương mù màu hồng vẫn chưa tan. Và thời gian ăn sáng của hắn cứ như vậy trôi qua với trạng thái ngẩn người của hắn.

Cứ như vậy, tiết học đầu tiên đã tới giờ học.

Là môn sinh học.

Kể từ năm ngoái, môn sinh học được nhà nước qui định là một môn học bắt buộc. Hơn nữa, điểm thi tốt nghiệp còn được qui định cứng nhắc là 200 điểm, một số điểm rất cao, trực tiếp vượt qua môn Anh Ngữ, trở thành môn học đứng đầu.

Đây là điều mà bất kỳ người nào cũng không ngờ tới được. Cũng vì cái qui định cứng nhắc này mà môn sinh học đột nhiên trở thành đặc biệt quan trọng trong kỳ thi tuyển sinh đại học.

Nhưng may thay, Lưu Sướng khá là thích môn sinh học. Chính vì vậy, tiết học đầu tiên, hắn cũng không có ngây ngốc giống như hồi sáng.

“Hôm nay, chúng ta lại tiếp tục học một chủ đề vô cùng quan trọng trong kỳ thi tuyển sinh đại học. Đó là Sự bùng nổ ở kỷ Cambri.”

“Đây là chủ đề mà hai năm qua, năm nào cũng thấy có trong đề thi. Vì vậy, chúng ta có học nhiều thêm nữa cũng không phải là vô nghĩa.”

Giáo viên dạy môn sinh học cũng là người mà ngày hôm qua đã tới phòng của Lưu Sướng và bảo mọi người đi ngủ sớm.

Vị giáo viên này vẫn đang trẻ, làn da trắng bóc, đeo một chiếc kính màu đen. Lúc giảng bài, hắn cũng không nói nhiều lắm, thế nhưng lại nói rất đúng trọng điểm.

"Sự bùng nổ ở kỷ Cambri là một trong mười câu đố hàng đầu của khoa học ngày nay. Bạn cùng bàn ngồi với bạn đang còn ngủ gật kia, cậu gọi cậu kia dậy hộ tôi cái. Sau đó bảo cậu ta trả lời câu hỏi Sự bùng nổ ở kỷ Cambri là gì?”

Giáo viên sinh học chỉ tay về phía Lưu Sướng nói.

“Giáo viên hỏi cậu, Sự bùng nổ ở kỷ Cambri là gì kìa.”

Hắn dùng cùi chỏ thúc thúc vào người kính cận, sau đó thì thầm nói nhỏ.

Kính cận đang mơ một giấc mơ đẹp, bị đánh thức dậy, miễn cưỡng đứng dậy. Hắn đẩy đẩy gọng kính bị nghiêng đi do nằm sấp quá lâu lên, sau đó phủi phủi quần áo lại cho phẳng, rồi lẩm bẩm trả lời:

“Sự bùng nổ ở kỷ Cambri bắt nguồn từ hằng trăm triệu năm trước. Lúc đó, sinh mạng trên Trái Đất đột nhiên lại tiến hóa thêm lần nữa. Tốc độ tiến hóa lúc đó so với mấy trăm triệu năm trước nhanh hơn rất là nhiều, ví dụ như trước đó chưa có sinh mạng đẳng cấp cao, thì lúc này đột nhiên lại có, giống như là tất cả các loài trên trái đất đều được sinh ra trong thời kỳ đó vậy.”

"Cách đây hàng trăm triệu năm? Sự sống tiến hóa từ dạng nào và tại sao lại như vậy? Đây đều là những vấn đề trọng điểm cần phải nhớ.”

Thầy giáo khoát tay cho kính cận ngồi xuống.

“Tuy phần tóm tắt của bạn học này rất tốt, thế nhưng các em vẫn phải nhớ kỹ một điều, đó là thời gian bùng nổ ở kỷ Cambri mặc dù rất ngắn, thế nhưng tất cả các loài ở trong thời kỳ đó không những có tốc độ tiến hóa vô cùng nhanh mà còn sản sinh ra các loài mới nữa. Tổ tiên của hầu hết các loài vật hiện nay đều được hình thành trong thời kỳ đó, ví dụ như động vật thân lỗ, động vật ruột khoang, động vật giun đốt (Ngành Priapulida - giun biển), động vật Chân khớp (Ngành Lobopodia -tôm hùm), động vật tay cuộn (Ngành Brachiopoda - hến), động vật thân mềm (mực), động vật chân đốt (rết), động vật da gai (Sao biển), động vật có dây sống (cá), vân vân...Nói chung các loài trong thời kỳ hiện tại đều được sinh ra trong thời kỳ đó.”

“Tạo hóa thật thần kỳ a! Sự xuất hiện của kỷ Cambri là một bằng chứng mạnh mẽ bác bỏ đi thuyết tiến hóa của Darwin (1), tới ngay cả Darwin cũng nghi ngờ về chuyện này.”

(1) Charles Darwin: là một nhà nghiên cứu nổi tiếng trong lĩnh vực tự nhiên học người Anh. Ông là người đã phát hiện và chứng minh rằng mọi loài đều tiến hóa theo thời gian từ những tổ tiên chung qua quá trình chọn lọc tự nhiên.

“Thầy, thầy đây là đang chất vấn thuyết tiến hóa của Đác-uyn sao?”

Ở dưới góc lớp, một giọng nói vang lên - là học sinh giỏi Lưu Đào.

“Ách, đúng vậy, tại sao lại không chứ?”

Thầy giáo cười nói,

“Luận điểm được phân chia làm 3 cấp bậc, nói lung tung - lý luận - định luật, thuyết tiến hóa của Đắc-Uyn chỉ là lý luận mà thôi, tại sao không thể chất vấn được cơ chứ? Em cũng có thể chất vấn mà, huống hồ ngay tới cả bản thân hắn còn nghi ngờ nữa là.”

“Nếu hôm nay đã nói tới chuyện này rồi, mặc dù không phải là trọng điểm thi, thế nhưng ta cũng nhân tiện kể cho các em nghe nguyên nhân vì sao có sự bùng nổ ở kỷ Cambri.”

“Hiện tại giới học thuật đang còn dừng lại ở luận điểm, lúc đó Trái Đất đột nhiên sinh ra một lượng lớn khí oxy , dẫn tới một lượng lớn sinh vật nhanh chóng tiến hóa. Thế nhưng ta lại cảm thấy luận điểm này có rất nhiều sơ hở. Nếu như chỉ có khí oxy...thì cũng không thể nào khiến cho vô số sinh vật tiến hóa với tốc độ nhanh như ánh sáng kia được!”

Trên bục giảng, thầy giáo vừa nói tới đây, đột nhiên căn phòng tối sầm lại.

“Có chuyện gì vậy?”

Lưu Sướng nhìn ra ngoài cửa sổ.

Màn sương ngoài cửa đột nhiên trở nên dày đặc!

Đây chính là nguyên nhân vì sao căn phòng trở nên tối hơn.

Màn sương màu hồng nhạt ở phía bên ngoài từ sáng tới giờ vẫn chưa có tiêu tan đi. Hiện tại, nó đột nhiên trở nên dày đặc hơn. Từng mảng sương mù khổng lồ bao trùm toàn bộ thế giới bên ngoài, giống như một cục bông lớn nhét vào trong mảnh thiên địa này vậy. Nó ngăn cản tất cả ánh sáng.

Có lẽ do sương mù quá mức dày đặc cho nên làm cho sương mù ban đầu vốn có màu hồng nhạt lúc này dần chuyển sang màu đỏ sẫm. Theo thời gian , nó dần chuyển thành màu đỏ tươi như máu, có thể trông thấy được bằng mắt thường.

Mặt trời hoàn toàn bị nó che khuất. Cả thế giới chìm vào trong bóng tối.

Hay nói chính xác hơn, bóng tối mang theo màu đỏ như máu. Cả thế giới biến thành một màu đỏ tươi.

Màu sắc quái dị này khiến mọi người sinh ra cảm giác bồn chồn lo lắng. Lưu Sướng quay đầu lại nhìn, phát hiện ra trong phòng học, mặt ai cũng đỏ thẫm như màu máu. Hơn nữa trên gương mặt còn hiện ra sự sợ hãi.

Nếu như chỉ có bóng tối mà nói, có thể mọi người đã ồn ào hét ầm lên rồi. Thậm chí một số nam sinh nghịch ngợm còn nhân cơ hội này sờ mông bạn nữ. Thế nhưng trong hoàn cảnh này, lại không có bất kỳ ai làm ra bất kỳ hành động nào, cũng không có ai dám lên tiếng.

Lý do là vì thế giới bóng tối, có lẽ mọi người đã từng trải qua rồi.

Thế nhưng thế giới đẫm máu như thế này, ai cũng chưa từng thấy qua.

Trên gương mặt của mọi người đều hiện ra vẻ mặt hoảng sợ, không ai dám lên tiếng. Cả căn phòng rơi vào trạng thái tĩnh lặng.

“Ta tới phòng giáo vụ hỏi thăm một chút, xem xem rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra?”

Trong bầu không khí lắng đọng này, cuối cùng người đầu tiên lên tiếng vẫn là thầy giáo.

Hắn sau khi nói xong những lời này, mở cửa phòng học ra, đi vào trong lớp sương mù đẫm máu dày đặc. Sau đó biến mất không thấy thân ảnh đâu nữa.

“Nhanh nhìn, sương mù đang tràn vào.”

Sương mù quá dày đặc, lại có màu sắc nữa. Cho nên khi nó từ bên ngoài chui qua cửa sổ, tất cả mọi người đều có thể nhìn thấy được.

Kính cận ngồi bên cạnh Lưu Sướng nhìn thấy một màn như vậy, theo bản năng bịt kín miệng mũi lại.

“Có lẽ không có độc đâu. Hơn nữa cho dù có độc, ngươi có thể nhịn thở được bao lâu được chứ?”

Lưu Sướng thấy sương mù màu đỏ dày đặc bay tới trước mặt mình, đưa mũi lên ngửi ngửi. Hắn ngửi thấy một mùi tanh nồng từ bên trong.

“Có mùi rất lạ!”

Phòng học lúc đầu đang còn yên tĩnh đột nhiên trở nên ồn ào náo nhiệt. Sau một hồi kinh hãi, mọi người bắt đầu thảo luận về hiện tượng kỳ lạ này.

“Đây rốt cuộc là thứ gì?”

“Huyết sắc sương mù dày đặc. Theo ta đoán bên ngoài có lẽ đã xảy ra không ít vụ tai nạn xe cộ.”

“Sương mù quá mức dày đặc, dày đến nỗi ta không thể nhìn thấy bên ngoài đang xảy ra chuyện gì.”

“Gọi điện hỏi thăm tình hình ở nhà xem sao?”

Lưu Sướng lấy điện thoại ra, bấm số gọi cho mẹ.

Đáp lại hắn là một hồi chuông tít tít tít —————— báo không có tín hiệu.

“Điện thoại gọi không được!”

Lưu Sướng nhìn sương mù phía ngoài cảm thấy hoảng sợ, không rõ nguyên nhân:

“Chẳng lẽ đám sương mù này còn có thể ngăn cản tín hiệu?”

“Ta ra ngoài xem sao!”

Một học sinh to gan lớn mật ở bên cạnh Lưu Sướng,nói to, đứng dậy đi ra ngoài.

Mà hành động này của hắn cũng thu hút sự chú ý của tất cả mọi người ở đây. Sau khi hắn ra ngoài xong, mọi người rối rít chạy tới bên cửa sổ, nhìn tình huống của hắn.

Ngoài cửa sổ, tầm nhìn không tới 5 mét, bạn học sinh to gan kia mới đi ra ngoài chưa được 2 bước, thân ảnh liền mờ nhạt, nhìn không rõ.

“Tam Nhân, đừng đi xa nữa, nếu đi xa hơn nữa, tôi không thể nhìn thấy cậu được nữa đâu.”

Một người bạn tốt của hắn hét lên từ cửa sổ.

“Hả? Được! Bên ngoài thật sự chỉ toàn một màu đỏ, không nhìn thấy gì, ngay tới phòng làm việc của giáo viên cũng không thấy đâu.”

Tam Nhân ở bên ngoài cũng hét lại, giọng của hắn xuyên qua màn sương, tạo thành một làn sóng gợn nho nhỏ.

Sau đó....

Một gợn sóng khác từ trên bầu trời đáp lại. Một đàn chim sẻ băng qua lớp sương mù dày đặc, lao về hướng âm thanh phát ra kia.

“Bá” một tiếng ——

Đàn chim sẻ vốn bình thường vô cùng nhút nhát thế nhưng lúc này lại hung dữ chẳng khác nào một cái máy bay oanh tạc không sợ chết vậy.

Chúng lao về phía má của Tam Nhân với một tốc độ nhanh như chớp.

Rắc Rắc Rắc!

Khi con chim sẻ đầu tiên va chạm vào mặt của Tam Nhân,một âm thanh vỡ vụn giống như tiếng cà chua vỡ ra vang lên. Sau đó từng tiếng “Rắc rắc” kỳ quái vang lên không ngừng.

Lưu Sướng mở to mắt ra nhìn và thấy “Tam Nhân” ở bên ngoài hét lên một tiếng ngắn ngủi.

"A ——————————!"

Toàn bộ khuôn mặt của hắn bị chiếc mỏ sắc nhọn của chim sẻ đâm xuyên qua. Sau đó từng con từng con đâm tới.

Chỉ trong chốc lát, toàn bộ khuôn mặt của hắn liền bị hủy hoại, chẳng khác nào một quả dưa hấu bị thối rữa.

Tam Nhân hét thảm lên một tiếng. Cả người liên tiếp lùi lại, sau đó ngã vật ra  mặt đất.

Thế nhưng, âm thanh này cũng chỉ kéo dài trong chốc lát. Sau đó có thể do khí quản hoặc khoang miệng của hắn hít vào máu thịt của mình nên không có hét lên âm thanh to lớn nữa. Lúc này chỉ vang lên từng tiếng “khạc Khạc.”

Mà những con chim sẻ bình thường vốn ngoan hiền, thế nhưng lúc này lại chẳng khác nào ác quỷ. Chúng mổ mổ lên người Tam Nhân, ăn tươi nuốt sống máu thịt của hắn.

Mọi người trong lớp học lần này thật sự bị sốc và hoảng sợ. Tất cả học sinh đều choáng váng.

Ngay cả trong phim kinh dị, mọi người cũng chưa bao giờ thấy cảnh tượng kinh khủng như thế này.

Mới vừa rồi bạn học kia vẫn đang còn sống sờ sờ, giờ phút này nằm trên mặt đất ngọ nguậy, chờ chết.

Mà đám chim sẻ bình thường vốn nhút nhát, thế nhưng vào lúc này lại ăn thịt con người??

Vào giờ khắc này, không một ai dám ra ngoài ngăn cản bầy chim sẻ kia lại, hoặc là nói, không một ai trong đám đông đang hoảng loạn muốn làm điều đó.

Tất cả mọi người đều sợ tới đầu óc choáng váng.

Cho đến khi bầy chim sẻ ăn no và bay đi. Người trên mặt đất ngừng ngọ nguậy. Lúc này mọi người mới phục hồi tinh thần lại.

“Ai có thể cho ta biết, rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra rồi không?”

Đứng bên cạnh Lưu Sướng, kính cận lẩm bẩm nói giống như bị hình ảnh vừa rồi dọa cho ngu rồi.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top