"Đệch!"
Cho dù là hệ thống máu lạnh vô tình lúc này cũng không nhịn được thốt ra một câu chửi "tinh hoa quốc dân".
Nó nhìn hàng nghìn hàng vạn đốm sáng nhỏ giống mình đánh tới đánh lui, lúc bọn nó va đập, không ít đốm sáng nhỏ đột nhiên biến mất, đó là bị cắn nuốt.
Hệ thống có thể cắn nuốt hệ thống, nhưng bây giờ không phải là lúc cho bọn nó đánh nhau.
"Nếu bọn mi còn đánh tiếp thì ký chủ sẽ bị nổ chết mất!"
Nó vừa dứt lời, các hệ thống đang đánh nhau lập tức dừng lại.
Không phải bọn nó sợ cái hệ thống này, mà chủ yếu nhất vẫn là vì hệ thống bọn nó đều bị ràng buộc với ký chủ.
Một khi ký chủ chết, bọn nó cũng sẽ chết theo.
"Không đánh thì hết cách rồi!" Một đốm sáng nhỏ trong đó nói: "Não của ký chủ không thể chứa được nhiều hệ thống như vậy, nếu như không cắn nuốt bớt đi, sớm muộn gì chúng ta cũng sẽ bị tràn ra ngoài, đến lúc đó cũng chỉ có chết!"
"Đúng vậy!"
"Quỷ mới biết tại sao trong đầu của ký chủ này lại có nhiều hệ thống đến vậy, ta mà biết trước thì đã ràng buộc với ký chủ khác rồi!"
"Đúng vậy đúng vậy, bọn mi giành ký chủ với ta làm gì!"
"Ai giành với mi! Rõ ràng đây là ký chủ của ta! A a a! Ta ăn mi!"
Thấy các hệ thống lại muốn đánh nhau, một đốm sáng trong đó yếu ớt nói: "Thật ra cũng không phải là không chứa nổi, chỉ cần chúng ta ăn một phần não của ký chủ, chẳng phải là được rồi sao?"
"Mi cho cái ý kiến ngu ngốc gì vậy, nếu ký chủ bị chúng ta ăn mất não thì sẽ chết đó!"
Bỗng chốc tất cả hệ thống đều chỉ trích hệ thống này.
Mà ở một góc không ai để ý, một đốm sáng mờ nhạt nhất trong đó lại len lén ợ một cái.
Tiếng ợ này của nó cực kỳ lớn, gần như trong nháy mắt tất cả hệ thống đều nhìn về phía nó.
"Mi ăn não của ký chủ rồi sao?" "Xong rồi xong rồi, chúng ta sắp chết rồi, ta không muốn chết đâu, ta mới vừa ra đời thôi mà, còn chưa được trải nghiệm cảm giác bầu bạn với ký chủ tuyệt vời nữa!"
"Ta chưa bao giờ nghĩ một hệ thống tiên tiến ưu tú như ta lại chết chung với đám hệ thống rác rưởi bọn mi."
"Mi nhả não của ký chủ ra mau!" Một đốm sáng tóm lấy đốm sáng mờ nhạt kia, lắc lắc liên tục.
"Chờ đã! Ký chủ chưa chết!" Một hệ thống trong đó nói.
"Hình như nó chỉ ăn một phần ý thức của ký chủ thôi!"
"Cái gì? Ý thức của ký chủ bị ăn rồi? Vậy không phải cô ấy sẽ biến thành đồ ngốc sao?"
"Xong rồi xong rồi, ký chủ biến thành đồ ngốc, dù đám hệ thống chúng ta có lợi hại đến cỡ nào cũng vô dụng."
"Bọn mi không có hệ thống có thể chữa trị cho ký chủ sao?"
"Mi đừng nghĩ nữa, ý thức của ký chủ bị hệ thống ăn mất, dù chúng ta có lợi hại hơn nữa cũng không có cách nào bù khuyết cho cô ấy được."
"Hả? Vậy chẳng phải chúng ta tiêu đời rồi sao!"
"Bọn mi yên tĩnh chút đi, ta vừa mới kiểm tra sơ qua cơ thể của ký chủ, sau này tinh thần của cô ấy sẽ không được ổn định."
"Là sao, không phải ký chủ biến thành đồ ngốc, mà thành bệnh tâm thần à?"
"Không khác lắm." Đốm sáng thở dài: "Nếu như chúng ta còn đánh nhau nữa, hoặc là xuất hiện cùng lúc thì ký chủ vẫn không chịu nổi, cuối cùng là chết."
Tất cả hệ thống nghe nói vậy thì đều im thin thít, bọn nó tức giận nhìn hệ thống vừa mới ăn vụng ý thức của ký chủ.
Hận không thể ăn tươi nuốt sống nó.
Đốm sáng mờ nhạt kia cũng nhanh chóng nhận ra mình đã làm sai chuyện gì, nó co ro không dám lên tiếng.
"Vậy chúng ta làm sao đây?" Một hệ thống hỏi.
Đốm sáng vừa kiểm tra cơ thể cho ký chủ trả lời: "Ta thấy biện pháp tốt nhất là để một số hệ thống tự động rời khỏi, như vậy trạng thái tinh thần của ký chủ mới có thể ổn định lại một chút, nhưng rời khỏi cũng có nghĩa là chết, cho nên..."
"Nếu như mọi người đều không muốn chết, vậy phải đoàn kết lại, bây Sau trận loạn chiến vừa rồi, bây giờ chỉ còn mấy trăm hệ thống.
"Chẳng qua, nhiều hệ thống đồng thời xuất hiện, ký chủ vẫn có nguy cơ tử vong."
"Theo ta quan sát có không ít hệ thống chỉ cần nhiệm vụ hoàn thành là có thể rời đi, mà có hệ thống lại bị ràng buộc suốt đời, hơn nữa phần thưởng của rất nhiều hệ thống trùng nhau."
"Chi bằng chúng ta để hệ thống có nhiệm vụ tương đối đơn giản thực hiện trước, sau đó làm xong nhiệm vụ thì lần lượt rời đi?"
"Như vậy, trạng thái tinh thần của ký chủ cũng có thể dần ổn định hơn, hệ thống có nhiệm vụ tương đối khó cũng không cần lo lắng."
"Ta là hệ thống Tu Tiên, có ta giúp đỡ, ký chủ có thể kéo dài tuổi thọ, mỗi hệ thống bọn mi đều sẽ có cơ hội làm nhiệm vụ với ký chủ."
"Mọi người cảm thấy ý kiến của ta thế nào?"
Nó vừa dứt lời, đám hệ thống bắt đầu vận dụng bộ não máy móc của mình để suy nghĩ.
Chỉ một phút sau, tất cả hệ thống đều đồng ý lời đề nghị này.
"Ta đồng ý, nhiệm vụ của ta tương đối khó, ta sẽ đi ngủ đông trước, chờ đến lượt ta, phiền bọn mi gọi ta một tiếng."
"Ta cũng đồng ý!"
NT
Cuộc phân tranh rốt cuộc cũng kết thúc, đợi đến cuối cùng ở đây chỉ còn lại ba hệ thống vẫn chưa ngủ đông.
Ba hệ thống này đưa mắt nhìn nhau, một hệ thống trong đó đứng dậy: "Chào mọi người, nếu sau này chúng ta phải làm việc chung với nhau, vậy ta xin tự giới thiệu, ta là hệ thống Mỹ Thực."
Hệ thống này chính là hệ thống lúc nãy lén ăn vụng ý thức của ký chủ.
"Hóa ra là hệ thống Mỹ Thực, ta là hệ thống Thánh Mẫu, xin chào!"
Hai hệ thống bắt tay nhau, bỏ qua hiềm khích lúc trước.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận