Hệ thống Thành Tựu: "Mi là ai?"
Hệ thống Mỹ Thực: "Ta xin tự giới thiệu, ta chính là bảo bối ký chủ yêu thương nhất -"
Hệ thống Tu Tiên: "..."
Bạch Ngọc Câu dựa vào ghế lái, trong đầu nhìn xem nhiệm vụ: "Một trăm nhiệm vụ? Nhiều vậy?"
"Nhưng đây cũng chẳng là gì với công chúa nhân ngư ta cả!"
Cô nhìn kỹ một trăm nhiệm vụ này.
Một, học suy tưởng.
Hai, đọc một quyển sách yêu thích.
Ba, tính toán.
Bốn, vứt bỏ hết quần áo và đồ dùng không cần thiết, học cách buông bỏ. ...
Bạch Ngọc Câu: "II!"
Cái gì vậy? Nó lại bảo cô vứt bỏ quần áo của cô, quần áo của cô đẹp thế cơ mài!
Không được, nhiệm vụ này quá khó khăn.
Cô đọc qua một trăm nhiệm vụ, cuối cùng chọn ra hai nhiệm vụ đơn giản nhất. Say rượu.
Cực kỳ đơn giản, hai nhiệm vụ này cô có thể hoàn thành cùng một lúc.
Bạch Ngọc Câu mở cửa xe ra, sau đó gọi Tang Tinh và Phục Toa đến: "Đến đây đến đây, ăn đêm, chúng ta ăn lén thôi."
Cô đóng cửa lại, trong đầu báo một loạt món ăn với hệ thống Mỹ Thực, còn có mấy chai bia.
Phục Toa đã không còn cảm thấy kỳ lạ khi nhìn thấy một đống đồ ăn thơm phức hiện ra trước mặt mình nữa, chị ấy bình tĩnh cầm chén đũa lên.
Bạch Ngọc Câu rót bia cho bọn họ, đang chuẩn bị ăn thì nghĩ đến bạn tốt có nên tâm sự hàn huyên, thay vì chỉ im lặng ăn uống hay không.
"Nào, chúng ta tâm sự đi!" Cô uống một hớp bia, nhìn Tang Tinh và Phục Toa.
Con ngươi Tang Tỉnh sáng như sao: "Chị đại, chúng ta tâm sự cái gì?"
Bạch Ngọc Câu nghe hỏi cũng có chút bối rối, cô quay sang hỏi Phục Toa: "Chúng ta tâm sự gì đây?"
Phục Toa: "???"
Không phải em nói là muốn trò chuyện sao?
Nhưng chị đại đã mở miệng thì chị ấy phải trả lời, chị ấy nghĩ một lúc rồi nói: "Hay là nói chuyện đã qua được không? Ví dụ như... Chị đại, sao em lại quen biết Tang Tỉnh."
Bạch Ngọc Câu ăn một miếng, vẫn chưa nói chuyện.
Tang Tỉnh đã hưng phấn nói: "Cái này tôi biết! Tôi biết!"
"Tôi và chị đại quen nhau trong một trận tuyết lớn."...
"Hết rồi?" Phục Toa nghẹn cơm.
Tang Tỉnh vô tội nhìn chị ấy: "Hết rồi, tôi và chị đại quen nhau vậy đó!"
Phục Toa hít sâu một hơi: "Đó là khi nào? Lúc gặp hai người đã nói gì? Cậu có thể nói chỉ tiết hơn mà!"
Bạch Ngọc Câu cướp quyền trả lời: "Tôi biết, tôi biết!"
Phục Toa: "..."
Tôi thật sự cảm ơn hai người luôn đấy. Đây là kỷ niệm của hai người, hai người chắc chắn phải biết rồi!
Sao lại giống như đang cố gắng giải toán vậy!
"Tôi và Tang Tỉnh quen nhau trong một trận tuyết lớn, cách đây rất lâu rồi, hôm đó trời rất lạnh, tôi lên núi đốn củi." "Tình cờ tôi phát hiện trong núi có suối nước nóng! Lúc đó, tôi nghe được một tràng cười như tiếng chuông!"
"Tôi nhìn thử thì thấy có một vài thiếu niên đang ngâm trong suối nước nóng, trong đó có Tang Tỉnh."
"Lúc đó tôi nổi lên ý xấu, thấy quần áo bọn họ để bên hồ, nên tôi trộm quần áo của bọn họ đi!"
"Sau đó tôi mới biết hóa ra Tang Tinh là tiên nam trên trời, cậu ấy và anh em cậu ấy không có áo phép nên không thể bay về trời, cho nên đã tranh cãi với tôi một trận."
"Cuối cùng, bọn họ để Tang Tỉnh lại thế chấp cho tôi!" Bạch Ngọc Câu kiêu ngạo hất cằm: "Cho nên cậu ấy trở thành đàn em của tôi đó!"
Phục Toa: "Tuy vậy, nhưng chị đã đọc truyện Ngưu Lang Chức Nữ rồi."
Bạch Ngọc Câu bĩu môi: "Nhưng chúng tôi quen nhau vậy thật mà, nếu chị không tin thì hỏi Tang Tinh đi."
Tang Tỉnh vội gật đầu: "Đúng như chị đại nói! Thật ra cũng có điểm khác biệt!"
Cậu nhăn nhó nói: "Thật ra lúc đó anh em của tôi đều muốn làm đàn em của chị đại, cuối cùng tôi phải dùng vũ lực để giải quyết bọn họ, bọn họ đánh không lại tôi, hê hê!"
Phục Toa: "..."
Chị ấy im lặng.
Đến khi cả ba người đều say khướt, buổi tụ họp này mới kết thúc.
Một đêm không ngủ, hôm sau.
"Mẹt"
"Bất"
Phục Toa và Tang Tinh nhìn nhau, rồi lại há hốc mồm nhìn Bạch Ngọc Câu ngây ngô đáng yêu trước mặt.
Đương nhiên, có lẽ chỉ có mình Phục Toa là kinh ngạc đến há hốc mồm.
Bởi vì Tang Tinh đang nghiêm túc nói: "Anh không phải là bố em, anh là anh trai!"
Bạch Ngọc Câu nghiêng đầu, cắn môi dưới, cuối cùng đôi mắt to tròn nhìn chằm chằm cậu: "Anh!"
"Ừm!" Tang Tinh nghe cô gọi anh thì vui vẻ như được tiền.
Tuyêt vời chi đai vầy mà lai aoi câu: là anh! Hisss! Trước nay cậu chưa bao giờ dám nghĩ đến, Tang Tinh cười lớn, nói: "Chị đại, gọi lần nữa đi!"
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận