Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Dị năng
  3. Tinh Môn (Dịch) (Đã Full)
  4. Chương 73: Tự Đưa Tới Cửa

Tinh Môn (Dịch) (Đã Full)

  • 277 lượt xem
  • 1489 chữ
  • 2023-07-03 22:23:05

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Phòng Cơ Yếu.

Nhìn thấy Lý Hạo trở lại, Vương Minh đang cùng Trần Na học xử lý tài liệu, hai mắt lập tức sáng lên.

Có điều sự tò mò trong mắt biến mất rất nhanh.

Đáng tiếc Lý Hạo vẫn luôn để tâm quan sát gã nên dễ dàng nhìn ra.

Hiển nhiên, cái tay Vương Minh này không phải loại người thâm trầm, có lẽ do tuổi tác còn rất trẻ, cũng giống như hai người Lý Mộng kia, gã nhất định cũng là một Tuần Dạ Nhân đang chấp hành nhiệm vụ.

Lý Hạo suy đoán, có thể chuyện lão sư đả thương Lý Mộng trước đó đã truyền đến tai gã.

Bằng không khi hắn rời đi lúc trước cũng chưa thấy Vương Minh tỏ vẻ hiếu kỳ nhìn mình như vậy.

Dám chắc hiện tại tên này đang tò mò muốn biết lão sư đã dạy hắn bí thuật gì, dù sao thì đấy cũng là lý do mà Viên Thạc viện ra.

"Hạo ca đã về!"

Vương Minh tương đối khách khí, bỏ hết mặt mũi phun ra một tiếng Hạo ca.

Lý Hạo tươi cười gật đầu, "Ừm, công việc xong rồi."

Trần Na ngẩng đầu trêu chọc: "Xong việc cái gì, ta thấy ngươi đây là không muốn tự mình về nhà làm cơm nên quay lại đây ăn chực thì có! Sắp tới giờ tan ca còn chạy tới cơ quan, nhất định là nhớ nhung bữa cơm của Tiểu Minh rồi!"

Tiểu Minh!

Lý Hạo muốn cười nhưng cố nén lại.

Hắn từng cố ý gọi Vương Minh bằng xưng hô đó, hẳn là Trần Na đã nghe thấy nên bây giờ nàng cũng bắt đầu gọi là Tiểu Minh.

Ánh mắt Vương Minh lộ ra vẻ bất lực, nhưng gã cũng không tỏ thái độ, dễ dàng chấp nhận cách xưng hô của Trần Na. "Ta đã tìm được một chỗ ăn tối rất được, tan làm thì đi ngay, chỉ là không biết có hợp khẩu vị hai người hay không."

"Cái gì ta cũng ăn được, không thành vấn đề."

Trần Na rất dễ nói chuyện, Lý Hạo đương nhiên còn dễ nói chuyện hơn, bất quá hắn vẫn thuận miệng hỏi một câu: "Chỉ ba người chúng ta thôi à?"

Vương Minh liền đáp: "Hôm nay mời hai người thôi, ta làm phiền hai người cả ngày rồi, những đồng nghiệp khác thì ngày mai ta lại mời!"

Lý Hạo không nói gì, trở lại chỗ ngồi, nhanh chóng xử lý một số hồ sơ.

Bận rộn một lúc thì cũng vừa đến giờ tan tầm.

. . .

Năm giờ rưỡi, trước cổng Tuần Kiểm Ti.

Vương Minh nhìn xe đạp của Lý Hạo, hơi thất thần, không khỏi hỏi một câu: "Hạo ca, đi xe đạp sao?"

Lúc chuyển công tác, gã không mang theo xe riêng đến Ngân Thành.

Cũng chưa có thời gian mua một chiếc xe mới.

Lý Hạo rất khách khí nói để hắn chở nên gã vui vẻ đồng ý, không ngờ gã lại thấy Lý Hạo cưỡi chiếc xe đạp rách của mình. Tuy rằng buổi trưa gã đã nhìn thấy Lý Hạo đạp xe ra ngoài, nhưng nào biết Lý Hạo thật sự định chở gã bằng chiếc xe cà tàng này.

"Không xa lắm!"

Lý Hạo mỉm cười, "Ngay phía trước thôi, đạp xe 10 phút là đến, hay ngươi muốn ngồi xe? Na tỷ có xe..."

"Chúng ta cùng ké xe Na tỷ đi."

"Như vậy không tiện!"

Lý Hạo lắc đầu, "Tối ta phải về nhà, xe đạp để ở đây thì ta lại phải lội bộ về lấy. Phiền phức lắm!"

Vương Minh không khỏi muốn mắng người!

Cái tên này, đúng là cổ hủ!

Tuổi còn trẻ mà sao cứ sống như mấy ông lão, ra ngoài thì đạp xe, đi làm đọc báo, dù sao cũng xuất thân từ Ngân Thành cổ viện danh tiếng, chẳng lẽ một chút truy cầu cũng không có sao?

Mặc dù rất không hài lòng với chiếc xe đạp, nhưng khi thấy Lý Hạo vẫn đang ngồi ở yên trước dõi mắt nhìn mình... Sau khi cân nhắc một lúc, cuối cùng Vương Minh vẫn quyết định đi cùng hắn, hơn nữa gã cũng muốn có thời gian ở riêng để tìm hiểu nhiều hơn về Lý Hạo.

. . .

Ngồi ở yên sau rất chật, vả lại đôi chân dài của Vương Minh không có chỗ nào để đặt, điều này khiến gã đặc biệt khó chịu.

Bất đắc dĩ gã đành phải giữ chặt eo Lý Hạo để không té, đây đúng là một trải nghiệm rất mới mẻ.

Một hồi sau, gã không nhịn được hỏi: "Hạo ca, trong túi ngươi có cái gì cộm đến phát hoảng thế này?"

Nếu không phải nó nằm ở phần eo của Lý Hạo, gã nhất định đã loạn tưởng rồi.

Cứng rắn!

Bản thân là đàn ông, đương nhiên là... Có điều đây là phần eo, nhất định là gã nghĩ quá nhiều.

"À, suýt nữa thì quên mất."

Lý Hạo tập trung đạp xe, không quay đầu lại, cười nói: "Đồ cổ gia truyền ấy mà, gần đây chung cư ta ở hình như không được yên tĩnh lắm, đến đêm là chó lại sủa dữ dội, ta sợ mất nên mới cất trong túi."

Hai mắt Vương Minh sáng lên ngay lập tức!

Đồ cổ?

Gia truyền?

Gã tỏ vẻ thích thú, vờ như vô tình hỏi tới: "Thứ đồ cổ gì vậy, cứ để thế này không sợ hỏng sao, Hạo ca thật là bất cẩn."

"Không đâu!"

Lý Hạo thoải mái đáp: “Không phải đồ sứ mà là một thanh kiếm nhỏ bằng kim loại. Cho dù đập xuống đất cũng không vỡ. Hồi nhỏ ta mang nó đi chơi, đập tới đập lui không biết bao nhiêu lần cũng chẳng sao."

"Tiểu kiếm?"

Ánh mắt Vương Minh sắc bén đến đáng sợ, còn may Lý Hạo đang quay lưng về phía gã nên mới không thấy.

Đúng là vừa khéo, không ngờ kiếm Lý gia lại ở trên người Lý Hạo, ngay trong túi hắn, lúc này mà gã mạnh tay cưỡng đoạt thì chắc chắn sẽ lấy được đồ về tay.

Mới đầu Vương Minh cảm thấy khó mà tin nổi, nhưng rất nhanh gã lại khôi phục vẻ bình thường.

Cũng phải, chung cư không yên ổn, đồ có giá trị thì đương nhiên phải mang theo bên mình.

Chỉ là gã không ngờ mình lại có thể nhìn thấy kiếm Lý gia sớm như vậy.

Trong nội bộ Tuần Dạ Nhân có một phần hồ sơ liên quan đến thanh kiếm này, tất nhiên cũng không có gì rõ ràng, dù sao thì thời gian thành lập của Tuần Dạ Nhân cũng quá ngắn, chỉ là căn cứ trên đại thể mà tiến hành chỉnh hợp một số tin tức thu thập được mà thôi.

Nghe nói bát đại gia tộc ở Ngân Thành đều có truyền thừa một số cổ vật cực xa xưa, có thể là đã hàng trăm năm, thậm chí là hàng nghìn năm, chi tiết thế nào thì hiện tại khó mà phán đoán chính xác.

Hơn nữa trong thổ khúc Ngân Thành còn xuất hiện các loại binh khí của bát đại gia tộc, theo phán đoán của Tuần Dạ Nhân, thấp nhất chúng đều ở cấp Nhật Diệu!

Lĩnh vực siêu năng cất bước rất muộn, giờ đây việc xếp hạng các vật siêu năng cũng được tiến hành dựa trên đẳng cấp siêu năng để phân ra.

Nhật Diệu chính là cường giả sánh ngang với võ sư Đấu Thiên.

Thế nên binh khí cấp Nhật Diệu cũng là bảo vật hiếm thấy khó cầu đối với các Siêu Năng Giả.

Vương Minh có phần động tâm, gã không khỏi nói: "Hạo ca, tiểu kiếm là vật gia truyền à? Ta có thể nhìn thử một chút được không? Ta rất có hứng thú với đồ cổ."

Dứt lời gã lại bổ sung thêm: "Ta đã sưu tập rất nhiều đồ cổ ở Bạch Nguyệt Thành. Nếu Hạo ca thích, khi nào được nghỉ ta sẽ về đó lấy đến cho ngươi thưởng thức."

"Quên đi."

Lý Hạo cười cười, thoải mái đáp ứng: "Ngươi tự lấy ra xem đi, chẳng có gì đẹp mắt đâu. Tuy nhiên đừng làm hỏng của ta, dù không đáng giá gì nhưng ít nhiều cũng là đồ gia truyền. Sau khi cha mẹ ta qua đời, thanh kiếm này chính là kỷ niệm đáng giá nhất của ta."

"Yên tâm, không đâu."

Được sự cho phép của Lý Hạo, Vương Minh kích động khủng khiếp.

Tự nhiên chui tới cửa!

Tuy rằng lúc này không thể dễ dàng lấy đi, nhưng dù sao Tuần Dạ Nhân cũng cần biết thêm nhiều thông tin cũng như tình báo cho những kẻ ở hậu trường, gã có thể tận mắt nhìn thấy đã là tốt lắm rồi.

Gã không khách sáo nữa, trực tiếp lấy thanh kiếm nhỏ từ trong túi Lý Hạo ra.

Khi cầm được thanh kiếm nhỏ màu bạc, ánh mắt Vương Minh lập tức lộ ra vẻ kinh ngạc.

Nó thực sự là một vật siêu năng!

Tuy rằng có rất ít sức mạnh thần bí, thậm chí cách một lớp quần áo cũng khó phát hiện nhưng khi cầm trong tay, hiển nhiên gã có thể cảm ứng được thứ gì đó khác lạ, sức mạnh thần bí trong cơ thể gã đột nhiên sôi trào một thoáng!


 

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top