Theo kinh nghiệm của các giáo viên, cao điểm học sinh xin nghỉ thường bắt đầu từ tháng thứ nhất sau khai giảng và kéo dài đến cuối năm.
Nhưng việc có học sinh nghỉ ngay sau tuần đầu tiên thực sự hiếm thấy, bởi vì dù không muốn học quân đội, học sinh thường cắn răng chịu đựng ở lớp dự bị ít nhất một tháng để giữ thể diện. Nếu nghỉ ngay sau một tuần, làm sao giải thích với gia đình? Nhưng những học sinh này lại chọn cách cuốn gói về nhà ngay lập tức.
Điều này đủ để thấy Tĩnh Di đáng sợ đến mức nào.
Nhớ lại những mâu thuẫn giữa Parfin Luzzi và bộ ba viện Từ Dục, giáo viên khẽ thở dài.
Họ không phải chưa từng nghĩ đến việc hòa giải... nhưng cha của Parfin là kỹ sư trưởng phát triển dược phẩm của công ty An Toàn Sinh Mệnh Khang Hằng. Gia đình Luzzi đã cư trú tại khu phố số một của tỉnh cầu Lancelot từ tám năm trước, thuộc tầng lớp thượng lưu của tỉnh cầu này. Đến cả các giáo viên ở đây cũng không dễ dàng chọc giận họ. May mắn thay, Bạch Sa và hai người bạn rất xuất sắc, trong vài lần tranh cãi đã giành được thắng lợi lớn, ứng phó hợp lý, nên tình hình vẫn nằm trong tầm kiểm soát.
Gác lại vấn đề của bộ ba, giáo viên bắt đầu lưu trữ thành tích của các học sinh khác và lập kế hoạch đào tạo sơ bộ.
Thực tế, đội ngũ giáo viên của trường được chuẩn bị để giảng dạy một lớp dự bị quân sự chỉ khoảng sáu mươi học sinh... bởi vì cuối cùng, lớp dự bị thường chỉ còn lại từng ấy học sinh. Tuy nhiên, đầu học kỳ, số học sinh lên tới gần ba trăm, khiến các giáo viên thường xuyên phải làm thêm giờ. Để sàng lọc học sinh, họ sắp xếp một thời khóa biểu gần như khắc nghiệt.
Nhưng họ cũng phải cẩn thận không để học sinh gặp vấn đề vì quá tải trong huấn luyện. Dù sao, họ là giáo viên, và không được phép gây ra sự cố nguy hiểm đến tính mạng... nhưng đây cũng chỉ là giới hạn duy nhất của họ.
Cứ như vậy, hai tháng trôi qua, ngay cả Bạch Sa cũng cảm thấy mình như vừa bị lột một lớp da.
Vào một Chủ nhật, viện Từ Dục tổ chức đo chiều cao định kỳ cho lũ trẻ. Bạch Sa đứng lên máy đo, sau đó hỏi: "Tớ có cao lên không?”
"Tớ cũng cao lên rồi." Anim ngáp dài. “Tĩnh Di còn đen đi nữa.”
Tĩnh Di liếc cậu một cái đây lạnh lùng, vung cùi chỏ khiến Anim la lên một tiếng thảm thiết.
Bạch Sa bất lực: "Cậu nói xem cậu cứ chọc giận cậu ấy làm gì? Không phải tự tìm đòn sao?"
Bạch Sa bước xuống khỏi máy đo. Mấy đứa trẻ nhỏ hơn thì không chịu đo chiều cao đàng hoàng, cứ chạy nhảy, cười khúc khích khắp nơi. Bạch Sa nhanh tay chộp được hai đứa, túm cổ áo giao cho bảo mẫu. Hai đứa nhóc bám lấy chân cô, làm nững không được, cuối cùng bị bảo mẫu túm như xách củ cải mà mang đi.
"Dạo gần đây viện dường như không nhận trẻ em có khiếm khuyết trí tuệ nữa." Bạch Sa nhìn theo bóng lũ trẻ ồn ào, như có điều suy nghĩ.
"Nhân lực của viện không đủ, có thêm trẻ như thế cũng không chăm được." Tĩnh Di đi đến cạnh cô, nói: "Hơn nữa, gần đây công ty An Toàn Sinh Mệnh Khang Hằng đã mở dịch vụ kiểm tra gen bệnh phóng xạ cho công dân với chi phí thấp. Nhiều thai nhi bị phát hiện mắc bệnh phóng xạ đã bị bỏ trước khi ra đời, vì thế tỷ lệ trẻ sinh ra với khiếm khuyết trí tuệ cũng giảm."
Bệnh phóng xạ là một lời nguyên ám ảnh lịch sử của Liên bang. Đó là hậu quả tất yếu của việc Liên bang mở rộng thuộc địa và tạo ra của cải trên các tỉnh câu.
Bức xạ trong vũ trụ rất đa dạng và bí ẩn, khi cơ thể người bị phơi nhiễm sẽ chịu tác động nặng nề.
Dù các nhà khoa học đã nghiên cứu và phát triển thiết bị, thuốc giảm bức xạ, và Liên bang luôn tiến hành đánh giá bức xạ trước khi khai thác thuộc địa mới, nhưng theo thời gian, bức xạ vẫn để lại dấu ấn trong gen con người.
"Bệnh phóng xạ" không phải là bệnh hiếm gặp, nhưng trên tỉnh cầu Lancelot, số bệnh nhân mắc bệnh này rất nhiều, dường như bắt đầu xuất hiện từ khi khai thác mỏ tỉnh thể T trên tỉnh cầu này.
Một số người cho rằng chính việc đào sâu khai thác mỏ tỉnh thể T đã gây ô nhiễm gen con người. Tuy nhiên, giả thuyết này chưa bao giờ được chính phủ hay các tổ chức y tế xác nhận. Hơn nữa, tỉnh thể T không phải đặc trưng của riêng tỉnh cầu Lancelot, trước đây cũng chưa từng nghe nói việc khai thác khoáng sản này gây bệnh cho dân cư.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận