- Trang Chủ
- Xuyên không
- Tinh Tế: Chị Đây Cóc Làm Người Nữa (Dịch)
- Chương 77: Hang động này không chỉ có một con côn trùng tỉnh tú sao
"Thầy có tự tin đánh bại nó không?” Bạch Sa nghiêm túc nhìn vào mắt Homan: "Thầy vừa nói nó là cấp A mà."
"Thầy cũng là cấp A." Homan trả lời nhẹ nhàng: "Em phải tin vào thầy, ván này chắc chắn chúng ta sẽ thắng."
Bạch Sa: "..."
Một binh sĩ cấp A của Liên Bang, hoàn toàn có thể làm sĩ quan trung cấp, sao lại đến tỉnh cầu Lancelot làm giáo viên cho trẻ con?
Bên ngoài cửa sổ, tiếng cọ xát từ xúc tu của côn trùng vang lên, rợn người.
Homan không nói thêm gì, mở cửa sổ buồng điều khiển rồi nhảy ra ngoài. Ngay sau đó, vài tiếng súng vang lên bên ngoài.
Homan bắn từng viên đạn nhắm vào chiếc màng che giống như mũ của côn trùng. Nó vung xúc tu dài quét rơi một số viên đạn, đồng thời dựng lên một màn chắn trong suốt trước mặt - đó là lớp bảo vệ tinh thần lực của nó. Những viên đạn từ khẩu súng bắn tỉa chỉ làm lớp bảo vệ gợn lên những đợt sóng trong suốt.
Côn trùng này và Homan ở cùng cấp, điều đó khiến Homan không thể ngay lập tức xác định được điểm yếu của nó. Ông buộc phải dùng những viên đạn ít ỏi để thử nghiệm. Phần chắc chắn nhất của màn chắn tinh thần lực chính là nơi yếu nhất - trái tim của nó!
Homan tập trung tỉnh thần lực, cấu trúc cơ thể của côn trùng dần trở nên "trong suốt" trước mắt ông. Ông bao phủ tinh thần lực lên viên đạn. Khi bóp cò, ánh sáng lóe lên từ họng súng hơi méo mó.
Viên đạn như một vệt sáng, bay với tốc độ không thể theo dõi bằng mắt thường, đâm thẳng vào màn chắn tỉnh thần lực của côn trùng!
Một viên, hai viên, ba viên.
Khi viên đạn cuối cùng chạm vào màn chắn, nó cuối cùng cũng xuất hiện một lỗ hổng nhỏ. Máu bắn tung tóe, phát súng trúng ngay giữa tim.
Con quái vật khổng lồ phát ra tiếng rên rỉ, rơi xuống từ vách đá, những xúc tu trắng dài phía dưới bắt đầu co lại và teo nhỏ.
Homan đứng yên tại chỗ, mùi khói súng vẫn chưa tan hết ở nòng. Ông im lặng siết chặt khẩu súng bắn tỉa đã trống rỗng, lòng bàn tay đầy mồ hôi lạnh. Vài giây sau, ông hoàn hồn, nở một nụ cười nhẹ nhàng như không, rồi quay lại định gọi Bạch Sa ra.
"Vút, vút!"
Hai tia laser sượt qua vai ông, bắn thẳng vào con côn trùng tỉnh tú sao phía sau. Homan kinh ngạc quay người, phát hiện con côn trùng tỉnh tú sao vẫn chưa chết hẳn. Nó giương cao những xúc tu trắng đan thành một tấm lưới, định nhân lúc ông sơ ý mà tấn công từ sau lưng.
Nhưng với hai phát laser của Bạch Sa, nó lập tức gục xuống, máu liên tục tuôn ra từ cơ thể, các xúc tu từ từ chuyển từ màu trắng sang xám trong suốt.
"À... Chỉ vì thấy nó trông giống con bạch tuộc, mà bạch tuộc có ba trái tìm." Bạch Sa thở dài nói: "Dù ba trái tim này có trái chính, trái phụ, nhưng côn trùng tỉnh tú sao đã đột biến như vậy, có lẽ ba trái tim cũng không phân biệt được. Thế nên tốt nhất cứ bắn hết cho chắc."
Homan ngây người, rồi chợt hiểu ra điều gì đó, bật cười lớn đầy phấn khích: “Em...”
Ông vừa định nói gì đó thì đột nhiên nghe thấy tiếng gió rít lên bên tai, lại thêm vài xúc tu trắng lao tới! Ông lập tức lăn sang một bên, né tránh cú đánh.
"Cẩn thận!" Bạch Sa kêu lên, bắn hai tia laser thẳng vào trần hang động.
Tia laser chiếu sáng toàn bộ hang động trong giây lát.
Bên trong hang chật hẹp chật kín những khối thịt trắng. Nhiều đôi mắt tròn, đen bóng đang run rẩy, chăm chú nhìn vào bóng dáng của Homan.
Hang động này không chỉ có một con côn trùng tinh tú sao.
Con vừa rồi đã sinh cả một tổ con.
"Hừm, nếu em nhớ không nhầm, côn trùng tỉnh tú sao thường rơi vào trạng thái suy yếu sau khi sinh."
Bạch Sa nhẹ giọng nói: "Vậy nên trận chiến vừa rồi là chúng ta 84p may."
Cô tiếp lời: "Nhưng nhìn vào mặt tích cực, những con côn trùng này vẫn chưa trưởng thành... Thầy Homan, hay thầy thử chiến thêm lần nữa?"
Homan: "Vậy đưa khẩu súng laser của em cho thầy." Bạch Sa: "Không đưa. Dù sao thì thầy cũng không bắn giỏi hơn em."
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận