Bạch Sa lảo đảo bước về phòng mình. Lúc này cô chỉ muốn ngủ một giấc thật sâu, không muốn làm bất cứ điều gì khác.
Buổi chiều trên tỉnh cầu Lancelot, ánh nắng rực rỡ. Một vài đứa trẻ sáu bảy tuổi đang chơi đùa trong sân. Chúng phát hiện Bạch Sa đi ngang qua, như thường lệ chạy đến muốn ôm lấy chân cô để làm nũng, nhưng đến gần vài bước lại đột ngột dừng lại, bịt mũi và tỏ vẻ khó chịu.
"Chị Bạch Sa, chị vừa đi đâu vậy?" Một đứa trẻ hỏi bằng giọng ngây thơ: “Chị, người chị hôi quá.”
Bạch Sa khựng lại, giơ tay lên ngửi cánh tay mình, biểu cảm trở nên tê dại.
"Đó là vì chị đi chợ hải sản giết cá đấy." Cô đáp: "Vì cuộc sống mà, lớn lên các em sẽ hiểu thôi. "
Mùi trên người Bạch Sa kéo dài suốt hai ngày mới tan hết.
Trong thời gian này, cô gân như chỉ ở trong phòng. May mắn là cô đã xin nghỉ phép ở trường và còn vài ngày nghỉ, không cần vội ra ngoài.
Dù vậy, hai ngày sau, Bạch Sa vẫn nghe được vài lời đồn đại trong viện Từ Dục. Nghe nói cô vì kiếm tiền mà đã đến chợ hải sản làm việc, giết cá suốt hai ngày hai đêm không ngừng, đến mức tất cả cá trong chợ chỉ cân ngửi thấy mùi máu tanh từ cô là đã sợ chết khiếp.
Cô còn được cho là đã luyện được tuyệt kỹ dùng dao, và trái tim còn lạnh lùng hơn cả lưỡi dao của mình!
Bạch Sa: "..."
Trẻ con có trí tưởng tượng phong phú là tốt, nhưng nếu quá mức thì thật khiến người khác khó chịu.
Cô tự nhủ coi như đây là một cách ăn mừng việc xác định được cấp tỉnh thần lực của mình.
Bạch Sa đã tiêu diệt một côn trùng tỉnh tú sao cấp A và một côn trùng tỉnh tú sao cấp S, tỉnh thần lực được xác định là cấp A trở lên. So với lính cơ giáp và chỉ huy, kỹ sư cơ giáp là một binh chủng hiếm, áp lực cạnh tranh tương đối thấp hơn.
Các trường Quân đội Trung ương và Trường quân sự Saint-Cyr hàng năm đều tuyển rất nhiều kỹ sư cơ giáp cấp A. Giờ đây, khi đã đạt tiêu chuẩn tuyển sinh, Bạch Sa không cần phải băn khoăn thêm nữa. Cô hoàn toàn tự tin vào bản thân.
Ông trời không tệ với cô, ít nhất đã ban cho cô một lá bài may mắn.
Nhưng điều khiến cô bận tâm hơn là một chuyện khác.
Suốt hai ngày sau khi về viện Từ Dục, Homan và thiếu niên kia đều không xuất hiện. Cho đến chiều ngày thứ hai, Homan mới vội vã tìm đến cô, vẻ mặt đầy nghiêm trọng.
"Em đúng là đã gây phiền phức cho thầy."
Homan nói với vẽ phức tạp: "Thằng nhóc đó bị thương không nặng lắm, với khả năng hồi phục của tinh thần lực cấp S, vết thương sẽ nhanh chóng lành. Vấn đề là trạng thái tỉnh thần lực của nó rất bất ổn, với trình độ y tế của tỉnh cầu Lancelot thì không thể giúp được.”
Bạch Sa ngạc nhiên hỏi: "Cậu ta tỉnh rồi sao?"
"Có tỉnh, nhưng lại ngất đi."
Homan vò đầu, vẻ mặt đau khổ: "Em nghĩ xem, trên lý thuyết, chúng ta là ân nhân cứu mạng của nó, đúng không? Sao nó không nghĩ cho chúng ta nhỉ? Nó vẫn còn có thể đi lại được, dù không khỏe, nhưng thầy đã bảo nó tự tìm cách quay lại sao Đế Đô, hoặc liên lạc người quen đến đón. Chỉ cần đừng nhắc đến việc đã gặp chúng ta là được. Nhưng nó kiên quyết từ chối."
"Nó đang đợi chết." Homan kết luận: "Thây nghĩ nó không muốn sống nữa."
"Nhìn cậu ta giống một thiếu gia xuất thân từ gia tộc lớn. Nếu chết trên tỉnh cầu Lancelot, chẳng phải sẽ khiến chúng ta gặp rắc rối sao?"
Bạch Sa nhớ lại hình ảnh thiếu niên lái cơ giáp bạc chiến đấu với côn trùng Ảo Ảnh, không thể tưởng tượng nổi cậu ta lại cam lòng ở lại tỉnh câu Lancelot chờ chết.
"Nhưng tại sao chứ? Cậu ta phải có lý do." Bạch Sa nói: "Vì các binh sĩ dưới quyền đều chết trong tay côn trùng Ảo Ảnh, nên cậu ta đau lòng không chịu được? Nhưng cậu ta đã đích thân tiêu diệt con côn trùng đó rồi mà."
Nghe Bạch Sa đoán, Homan bật cười lớn: “Đừng nghĩ những người xuất thân từ các gia tộc lớn lại đơn giản như vậy. Bọn họ đều là những tay cáo già. Vì vài binh sĩ mà muốn chết, làm sao có chuyện đó? Nếu đầu óc cậu ta đơn giản thế, sao có thể leo lên vị trí đội trưởng khi còn trẻ như vậy? Đừng thấy chức đội trưởng nghe nhỏ, đó là nhờ công lao thực sự trên chiến trường đổi lấy. Dù gia đình cậu ta có trải đường, thì thời gian cậu ta ở chiến trường cũng không ít. Sao có thể chưa từng thấy người chết?"
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận