"Đừng mà..."
Bạch Sa thì thâm xin tha: "Tớ chỉ muốn làm một kỹ sư cơ giáp yếu ớt. Cậu là một chiến binh cơ giáp bạo lực, sao lại chọn tớ để luyện tập chứ? Đánh Anim còn hơn đánh tớ mài”
"Không phản kháng tức là đồng ý rồi nhé." Tĩnh Di cười, rút roi dài, vào thế chuẩn bị tấn công.
Trong các buổi học đối kháng, giáo viên thường chuẩn bị nhiều loại vũ khí như đao, thương, kiếm, roi... hầu hết được làm bằng gỗ hoặc vật liệu đặc biệt, không gây sát thương nặng. Học sinh có thể chọn tay không hoặc sử dụng vũ khí để tập luyện.
Dù dùng loại vũ khí nào, không ai trong lớp có thể đánh bại Tĩnh Di. Hôm nay cô đặc biệt chọn một cây roi dài. Roi dài thường yêu cầu sự linh hoạt và khéo léo, dường như không phù hợp với phong cách chiến đấu mạnh mẽ, trực diện của Tĩnh Di.
Nhưng khi cô vung roi, nó như rồng lượn trên nước, vừa mạnh mẽ vừa khó đoán. Đấu với cô xong, ai cũng nhức nhối toàn thân. Vì vậy, roi dài là vũ khí mà các học sinh ngán ngẩm nhất khi đối mặt với Tĩnh Di.
Trong khi đó, sở trường của Bạch Sa là súng, rất hạn chế trong cận chiến. Đối đầu với roi của Tĩnh Di chỉ là chuốc khổ vào thân.
Tĩnh Di vung roi tấn công, Bạch Sa buộc phải ứng chiến.
Cô rút hai thanh đao từ giá vũ khí bên cạnh, giơ cao một thanh và hạ thấp thanh kia. Roi của Tĩnh Di quấn lấy lưỡi đao. Bạch Sa kéo đao về phía sau, làm căng roi, rồi dùng thanh đao còn lại chém vào roi.
Tĩnh Di nhanh chóng thu hẹp khoảng cách, vung roi quấn lấy cả hai thanh đao, định dùng khuỷu tay đánh vào bụng Bạch Sa. Nhưng cô bất ngờ khi thấy Bạch Sa thả một tay, dùng roi dài giao nhau cố định hai cán đao thành hình giống như mũi tên, đầu nhọn hướng thẳng vào cổ họng của Tĩnh Di.
Tĩnh Di không còn lời nào để nói: "Cậu học được mấy trò này ở đâu vậy? Không thể đánh nhau đàng hoàng sao?”
"Đây gọi là "binh bất yếm trá"."
Bạch Sa đáp: "Vũ khí của cơ giáp có thể biến hình. Thế này cũng không được tính là gian lận. Sau này khi tớ thiết kế cơ giáp cho mình, tớ sẽ thiết kế vũ khí có ít nhất ba hình thái, trên chiến trường biến đổi liên tục. Để xem ai đoán được tớ sẽ tung chiêu nào tiếp theo."
Thật ra, đây là chiêu thức tớ học được từ trận đấu thực chiến của Chu Luật.
"Cậu dùng dao, tớ dùng roi. Do chất liệu nên dao không cắt đứt được roi, mà roi cũng không cuốn được dao. Đấu thế này mãi cũng không phân thắng bại, chỉ có thể so ý thức thôi."
Tĩnh Di nói: "Tớ biết cậu giỏi dùng súng, nên lười tập trung vào vũ khí cận chiến. Nhưng trời đâu lường trước mọi chuyện, nguy hiểm xung quanh kỹ sư cơ giáp cũng không ít. Tập thêm một loại vũ khí cận chiến cũng không thiệt đâu.”
Hai người tiếp tục luyện thêm một lúc. Không rõ là Tĩnh Di nương tay hay Bạch Sa thực sự đã tiến bộ, nhưng roi của Tĩnh Di hầu như không chạm được vào người Bạch Sa.
Càng tập, xung quanh họ càng đông người. Nhiều bạn học ngừng đấu luyện, chạy đến xem.
Kết thúc trận đấu đầy căng thẳng, cả hai lau mồ hôi, cất lại vũ khí và khoác vai nhau rời đi, bỏ lại đám đông đang bàn tán xôn xao.
“Tĩnh Di dùng roi thật tuyệt. Cô ấy đâu có được giáo viên nào dạy riêng, học roi ở đâu hay vậy?"
"Bạch Sa cũng không tệ. Trước đây, cô ấy đâu giỏi đấu tay đôi thế. Bây giờ có thể đấu ngang ngửa với Tĩnh Di... Hẳn là tiến bộ rồi? Chẳng lẽ mấy ngày nghỉ là đi đặc huấn?"
"Tôi lại nghe nói cô ấy đi giết cá kiếm tiền học phí."
"Kỹ sư cơ giáp dự bị, mà đi giết cá kiếm tiền? Cậu ngây thơ hay dễ bị lừa thế?"
"Không chắc đâu."
Một người phản bác: "Cậu đã xem học phí của trường Quân đội Trung ương trên mạng Tinh Tế sao chưa? Một năm 48. 000 tỉnh tệ! Người bình thường làm sao trả nổi?"
"Nhưng trường Quân đội Trung ương có học bổng và trợ cấp sinh hoạt. Có nghe ai không học được vì thiếu tiền chưa? Cậu nên nhìn sang trường quân sự Saint-Cvr, học phí mỗi năm tận 100. 000 tinh tệ, mà chỉ phí ăn ở còn riêng nữa. Học bốn năm ở đó, tốt nghiệp xong nợ trường 400. 000 tỉnh tệ. Lương sau này phải trả nợ gần hết!"
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận