Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Dị năng
  3. Toàn Cầu Cao Võ (Dịch) (Đã Full)
  4. Chương 114: Người Sống Theo Đàn

Toàn Cầu Cao Võ (Dịch) (Đã Full)

  • 599 lượt xem
  • 1607 chữ
  • 2022-05-28 08:05:43

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Thấy cô bé vui mừng, Phương Bình đột nhiên nói: "Trước khi dạy em, anh hỏi một chuyện này, lúc nãy em với bạn em đã bàn tính chuyện xấu gì rồi?"

"Anh..."

"Không nói thì thôi, không nói anh không dạy."

"Phương Bình!"

Phương Viên hơi tức giận, cũng hơi xoắn xuýt, một lát sau mới bất đắc dĩ nói: "Không có bàn tính chuyện gì xấu hết, không phải anh có không ít quần áo cũ sao? Em..."

Nói đến đây không cần nói nữa rồi.

Phương Bình cảm thấy hơi nhức răng, đau đầu nói: "Em được lắm nha!

Bán hình thẻ có chữ ký thì thôi đi, bây giờ bắt đầu bán tới quần áo luôn rồi!

Qua vài ngày nữa, có phải em định bán anh đi luôn không?

Con bé xấu xa này, em cần nhiều tiền như vậy làm gì hả?

Không có tiền tìm anh là được rồi, tự ý làm những chuyện tào lao đâu không, có tin anh đánh em không hả?"

"Không bán quần áo, cái em bán là tình cảm..."

"Câm miệng!"

Phương Bình quát lớn một tiếng, khổ não nói: "Lần sau không cho bán cái gì cả!"

Phương Viên chu mỏ phồng miệng, hơi không vui nói: “Có cách kiếm tiền mắc mớ gì không cho kiếm tiền chứ, anh xem, bán mấy tấm ảnh ký tên anh thôi đã kiếm bằng một tháng lương của mẹ rồi. Cũng chỉ là quần áo cũ thôi mà, anh ký tên bán...”

“Chuyện trong nhà cần em quan tâm à?” Phương Bình tức giận nói: “Mẹ nhất định một hai phải đi làm, muốn khuyên cũng khuyên không được, đây là vấn đề liên quan đến tiền sao? Không có chuyện gì thì bớt quan tâm vấn đề này đi, chờ vài ngày nữa, chờ anh thi xong, anh sẽ sắp xếp. Em bớt gây chuyện hộ anh!"

Phương Danh Vinh bây giờ vẫn chưa đến phòng giáo dục làm việc, nhưng ông đã nói chuyện với ông chủ xưởng gốm rồi, hết tháng này không đi làm ở đó nữa, mà qua phòng giáo dục làm bảo vệ.

Ông chủ xưởng gốm cũng vô cùng khách khi, chưa hết tháng đã thanh toán tiền lương rồi.

Thanh toán tiền lương không nói, còn nhất định nói phải bồi thường phí dinh dưỡng.

Phương Danh Vinh không lấy cũng không được, không lấy thì ông chủ cứ đến tìm kể khổ, cuối cùng không thể không nhận.

Chuyện kết quả kiểm tra khí huyết của con trai lão Phương đứng đầu tại Thụy Dương, chắc chắn đậu Võ Đại đã sớm được truyền ra ngoài, ông chủ xưởng gốm cũng không muốn bởi vì chút chuyện nhỏ này mà đắc tội một học sinh Võ Đại.

Về phần Lý Ngọc Anh, Phương Bình cũng đã nói mấy lần rồi, nhưng Lý Ngọc Anh nói đi làm không mệt, hơn nữa đang làm tốt, bỗng nhiên đi rồi, ông chủ không có người làm, làm lỡ chuyện của người khác, ít nhất nên chờ ông chủ tìm được người thay thế rồi mới nghỉ.

Mẹ đã kiên trì như vậy, Phương Bình cũng không nói gì nữa, chỉ có thể chờ qua một khoảng thời gian rồi nói.

Hai anh em vừa đi vừa nói, về đến nhà, Lý Ngọc Anh đã nấu xong bữa tối.

Hai hôm trước, ba mẹ Phương Bình cũng đã dọn qua nhà mới, vốn định chuẩn bị mời bạn bè thân thiết qua ăn bữa cơm.

Nhưng nghĩ lại, đợi mấy ngày nữa Phương Bình còn phải thi đại học, thi xong còn phải mời họ uống rượu mừng, ăn uống hai lần liền thật không thích hợp.

Cho nên Phương Danh Vinh định hoãn tiệc tân gia lại, đợi có kết quả đậu đại học rồi làm một bữa cơm chúc mừng luôn một thể.

Vừa bước vào cửa, Phương Bình đã nói chuyện ngay với mẹ: "Mẹ, mấy ngày tới mẹ để ý Phương Viên giùm con, đừng để nó làm loạn nữa. Con bé này lần trước bán hình thẻ của con không nói, mới vừa rồi còn định bán luôn đồ của con. Nó bán áo khoác còn đỡ, lỡ mà đòi bán đồ nội y với quần lót thì mất mặt con lắm… Nói chung là mẹ ở nhà thì giúp con để ý nó một chút..."

Lý Ngọc Anh nghe nói như thế, sửng sốt một chút, sau đó vừa bực mình vừa buồn cười nói: "Viên Viên, không được làm loạn!"

Phương Viên thở phì phò trừng mắt nhìn Phương Bình một cái, hữu khí vô lực nói: "Con biết rồi, Phương Bình đã nói nhiều lần lắm rồi."

"Anh con sắp lên Võ Đại rồi, con bớt làm loại lại đi..."

Lý Ngọc Anh cũng căn dặn một trận, trong mắt Lý Ngọc Anh, học sinh Võ Đại đều là vị trí cao cao tại thượng, không thể với tới.

Trước đây nghĩ cũng không dám nghĩ, bây giờ con trai mình cũng sắp lên Võ Đại rồi, đương nhiên không thể để con gái làm bừa, khiến cho con trai bị mất mặt.

Phương Bình ngoài miệng thì nói "mất mặt", nhưng thực tế cũng không để tâm chuyện con bé làm loạn thế nào.

Nhưng mà Phương Viên còn nhỏ, ở cái tuổi của cô bé, Phương Bình không hy vọng em mình dính dáng nhiều đến chuyện tiền bạc.

Bây giờ tâm lý của Phương Viên còn chưa thành thục, ở giai đoạn này, chơi vui học tập mới là chủ yếu, Phương Bình không hy vọng cô bé đặt tâm tư ở những chuyện khác.

Nói chuyện với mẹ xong, Phương Bình cũng mặc kệ ánh mắt u oán của Phương Viên, trực tiếp đi lên lầu.

Phòng tập thể hình.

Lần thứ hai Phương Bình gọi điện thoại cho Vương Kim Dương.

Điện thoại reo một hồi, vừa có người bắt máy, Phương Bình liền đi thẳng vào vấn đề nói: "Anh Vương, gần đây em cảm thấy tiến độ tu luyện thung Công bị chậm lại. Em đã đột phá cảnh giới đứng vững một thời gian không ngắn rồi...\Nhưng mà vẫn chưa có chút tăm hơi nào của cảnh giới đứng yên cả..."

Vương Kim Dương:"..."

Lão Vương có cảm giác cạn lời, ngươi đã đột phá cảnh giới đứng vững một thời gian không ngắn rồi?

Mẹ nó chứ, ngươi chỉ mới bắt đầu tu luyện công pháp tổng cộng chưa tới hai tháng thôi!

Không tới hai tháng, vừa tu thang công, vừa tu chiến pháp, lại còn đột phá khí huyết cực hạn của người bình thường...

Như vậy, người còn có mặt mũi nói đã được một thời gian không ngắn rồi?

Vương Kim Dương xoa xoa huyệt thái dương, dò hỏi: "Em tu luyện chiến pháp thế nào rồi?"

"Hiện tại em chỉ đang tu luyện cơ sở thổi pháp, cảm giác vẫn ổn, tụ lực, bạo lực em đều đã có thể vận dụng thông thạo rồi.

Chủ yếu là khả năng bám dính vẫn chưa vận dụng được, đá ra một cước, thẳng thắn, không có cách nào để bao cát chuyển động theo tiết tấu của em cả."

Bám"dính" đối thủ không rời được xem như một bước đánh dấu thông thạo Cơ sở thối pháp.

Để đối thủ trong không gian một tấc vuông di chuyển theo tiết tấu của mình, điều này rất khó làm.

Vương Kim Dương lần thứ hai xoa xoa huyệt thái dương, một lát mới nói: "Khả năng bám "dính" không cần vội.

Có thể tự lực, có thể bạo phát, nghĩa là em đã có một chút sức chiến đấu rồi.

Khả năng bám dính đều dựa vào thực lực và khả năng tiếp cận đối thủ, mạnh hơn em, em "dính" không được, yếu hơn em, em không cần "dính".

Những vấn đề này, khi tu luyện một mình cũng rất khó giải quyết.

Thực ra xét đến cùng vẫn có quan hệ với thung ông, một khi em đạt đến cảnh giới đứng yên, khả năng kiểm soát cơ thể mạnh hơn, thì khả năng khống chế kẻ địch cũng mạnh hơn.

Lúc đó, em dùng khả năng bám "dính" thì sẽ thấy dễ hơn bây giờ nhiều.

Còn về chuyện em muốn đột phá..."

Vương Kim Dương ngừng một chút nói: "Nếu em ở Võ Đại, sẽ có thể dùng thiết bị phụ trợ, càng dễ dàng đột phá hơn một chút. Nhưng mà hiện tại em không có những thiết bị này… Như vậy đi, em mua cái ván trượt, tập đứng tấn trên ván trượt, lúc nào có thể đứng tấn trên ván như đứng trên mặt đất thì lúc đó em gần đột phá cảnh giới đứng yên rồi. Đứng tấn chủ yếu là khống chế trọng tâm cơ thể, khống chế xương cốt và bắp thịt toàn thân. Để thân thể chuyển động theo ý nghĩ của em, chứ không phải để thân thể tự do hoạt động, hãy để não bộ của em thực hiện phản xạ..."

Vươn Kim Dương kiến nghị, cũng nói đơn giản về cảnh giới đứng yên một chút.

Nói xong câu cuối, Vương Kim Dương thực sự không nhịn được, dò hỏi: "Bọn em cũng sắp thi văn hoá rồi, thi xong văn hoá sẽ đến điện trường nguyện vọng. Với khả năng của em, nếu như điểm thi văn hoá cũng khá, có thể ghi danh vào hai trường đại học danh tiếng cũng không thành vấn đề.

Hiện tại em nghĩ sao?

Phương Bình phát triển quá nhanh!

Không tới hai tháng, khí huyết, xương cốt, cường độ thân thể đều vượt qua mức cực hạn của người bình thường.

Bây giờ ngay cả thung công cũng đang trên đường đột phá cảnh giới thứ hai rồi. Về phần chiến pháp, cho dù Vương Kim Dương không biết thối pháp của Phương Bình thế nào, nhưng có thể tự lực và bạo phát tuỳ ý, chứng tỏ Phương Bình đã có lực chiến đấu của một võ giả chân chính rồi.

Hồi tháng 4, lúc về Dương Thành, Vương Kim Dương không nghĩ Phương Bình sẽ có biến hoá nhanh như thế.

 

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top