Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Dị năng
  3. Toàn Cầu Cao Võ (Dịch) (Đã Full)
  4. Chương 157: Nhìn vào thực tế đi!

Toàn Cầu Cao Võ (Dịch) (Đã Full)

  • 553 lượt xem
  • 1664 chữ
  • 2022-07-04 23:01:08

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Vương Kim Dương cười một cái rồi nói: “Ngày mai hình như là thời gian các trường Đại võ phân chia học viện?”

“Ừm, cậu năm ngoái lúc này, cũng không phải quá nổi bật, không ngờ a...”

Vẻ mặt Phó hiệu trưởng có chút thổn thức, Vương Kim Dương mới đi Nam Giang Võ Đại cũng không quá nổi bật, ít ra lúc phân học viện không có quá đặc sắc.

Đương nhiên, so sánh mà nói vẫn tính là không tồi, đó mới là lý do có đạo sư Trương Thanh Nam cấp năm chú ý.

Tại Nam Giang Võ Đại, đạo sư cấp năm tuyệt đối không tính là yếu, là cấp bậc khá nổi trội.

Lúc đó mọi người cảm thấy Trương Thanh Nam nhìn sai rồi, nhưng sức mạnh của Vương Kim Dương sau đó phát triển quá nhanh, ba tháng đạt đến cực hạn, hai tháng đạt được tôi cốt lần thứ hai, lần sau còn nhanh hơn lần trước.

Chưa tới nửa năm, đột phá cấp một.

Sau khi đột phá cấp một rất nhanh liền là đỉnh cấp một, lại nhanh chóng ở Ma Đô xông ra đứng đầu, khiến trường học cung cấp tài nguyên miễn phí cho cậu ta đột phá cấp hai.

Không ngờ, ba tháng sau, Vương Kim Dương liền đạt đến đỉnh cấp hai.

Lần đó không cần trường học cung cấp tài nguyên, bản thân cậu ta không biết từ đâu lấy ra đủ tài nguyên tu luyện, một bước liền đột phá cấp ba!

Một năm đột phá ba cấp, ở Nam Giang Võ Đại đã là một truyền kỳ.

Nhưng mà từ khi Trương Thanh Phong mất tích, Vương Kim Dương dường như nhẫn nhịn một luồng sức mạnh, dưới sự tu luyện điên cuồng, rất nhanh liền rèn luyện xong xương thân thể.

Bây giờ, đang bước vào cảnh giới cấp bốn!

Thật muốn có thể đột phá ở thời gian này, thậm chí miễn cưỡng có thể nói là một năm đột phá cấp bốn, nhân vật như vậy, xuất thân từ Nam Giang Võ Đại, làm người ta ngoác miệng, rơi cả hàm.

Bây giờ ngay cả hiệu trưởng và Trương Tổng Đốc cũng rất kỳ vọng vào cậu, hy vọng Vương Kim Dương trở thành một nhân vật cầm cờ đi đầu của Nam Giang.

Phó hiệu trưởng vẫn thật sự lo lắng, Vương Kim Dương bại trận, thân thể bị thương là chuyện nhỏ, quan trọng là chấn động tâm lý.

Đối với sự lo lắng của phó hiệu trưởng, Vương Kim Dương không để ý tới, lẩm bẩm nói: “Phân học viện, không biết tiểu tử kia có thể phân vào đạo sư như thế nào.”

“Qua đoạn thời gian rồi đi thăm, hy vọng đừng làm mình mất mặt.”

Lão Vương cảm thấy Phương Bình cũng tính là một nửa học sinh của bản thân cậu, nếu thật sự quá mất mặt, vậy thì mặt mũi của lão Vương cậu cũng không biết phải ném đi đâu.

Có điều bây giờ quá bận cậu ta cũng không có thời gian chú ý những điều này.

Nhìn như không quan tâm đối thủ ngày mai, trên thực tế Vương Kim Dương trong lòng sớm đã diễn luyện tình hình cụ thể giao đấu ngày mai.

...

Ngày hôm sau.

Ngày 2 tháng 9.

Sau một đêm khôi phục, khí huyết Phương Bình đã sung mãn đến cực điểm, đi căn tin ăn bảy phần no bụng, chậm rãi ung dung đi về hướng tòa nhà Thực Huấn.

Phía sau, Phó Xương Đỉnh mang theo một cây thương không đầu nhọn, đang không ngừng thử trong tay, không nói lời nào.

Bên cạnh, mấy vị võ giả mỗi người đều mang theo binh khí, có người lẩm bẩm nói: “Không biết có thể mang vào thao trường không...”

Những sinh viên bình thường khác, chính là mong chờ cũng có chút mờ mịt, hiển nhiên cảm nhận được không khí khẩn trương, nhưng lại không biết từ đâu mà đến.

Quách Thịnh nhìn thấy Phương Bình, vốn là dự định chào hỏi, nhưng nhìn Phương Bình đến không chớp mắt, không thể không bỏ đi suy nghĩ.

Tiểu mập mạp có chút tủi thân thấp giọng nói: “Ma Võ một chút cũng không có tình người...”

Tối thiểu cậu ta cảm thấy như vậy.

Không có bạn cùng phòng, không có chia ra đại ca nhị ca trong truyền thuyết, không có gái đẹp, cũng không ai kề vai sát cánh, không ai cùng cậu ta chia sẻ một chút đồ ăn vặt, càng không hợp khẩu vị.

Khai giảng ngày đầu tiên làm quen với bạn học Phương Bình, dường như cũng không dễ nói chuyện như trong tưởng tượng, điều này làm cho Quách Thịnh có chút thất vọng.

“Đây chính là Ma Võ sao?”

Tiểu mập mạp lẩm bẩm một tiếng, đi theo cùng mọi người tới tòa nhà Thực Huấn

…

Tòa nhà Thực Huấn, nằm ở phía đông bắc trường học Ma Võ.

Đây là một tòa nhà kiến trúc 9 tầng, kiến trúc của trường học Ma Võ, thông thường đều số 9 làm cực hạn.

Tầng lầu không tính là quá cao, nhưng tòa nhà Thực Huấn chiếm diện tích vô cùng lớn.

Hôm nay không mở tất cả các lầu, chỉ mở bốn tầng lầu đầu tiên.

...

Tòa nhà Thực Huấn, tại lầu 9.

Lầu 9 không phải mang ý nghĩ thông thường của tòa nhà Thực Huấn, mà là một đại sảnh rộng mênh mông.

Bốn phía đại sảnh, đặt rất nhiều màn hình lớn, mục đích là đợi chút nữa các sinh viên đi vào toàn nhà sẽ được quay lại thông qua camera, hiển thị video theo dõi.

Bình thường rất ít người tới lầu 9, giờ phút này hoặc ngồi hoặc đứng, phân bố gần một trăm vị đạo sư với lãnh đạo trường học.

Sinh viên đại học năm nhất không đến 1600 người, khoa võ đạo sư có hơn trăm người, thầy cô môn văn hóa cũng có hơn chục người.

Trường học Ma Võ, sinh viên tổng cộng có hơn 6000 người, đạo sư hai khoa văn võ lại là vượt qua 1000 người.

Sinh viên tỷ lệ gần 5:1 so với thầy cô. Đây là cũng một trong những đặc sắc của Võ Đại, khoa võ đạo sư không nhận nhiều học sinh.

Trong đám người, Hoàng Cảnh vẫn như trước đây khiến người ta phải chú ý, những đạo sư khác và lãnh đạo trường học đều ngồi xung quanh Hoàng Cảnh.

Thời gian đợi các học sinh đi vào, trong đại sảnh, đột nhiên có người nói: “Lúc mới thành lập tứ đại học viện, chính là vì không muốn để võ giả nghiêng quá nhiều về khoa võ, trở thành võ phu thuần chất!

Nhưng bây giờ, hằng năm Học viện Binh Khí chiếm giữ tài nguyên nhiều nhất, lựa chọn được nhiều học sinh ưu tú nhất.

Có một vài học sinh, cũng không thiên về thực chiến, mà là nghiên cứu khoa học, sáng tạo, kinh doanh, chính trị.

Một quốc gia hưng thịnh là mạnh về tất cả mọi mặt, chứ không phải là đơn thuần mạnh về võ lực.

Bây giờ phân bố học viện của trường, đã lệch khỏi dự tính ban đầu.

Quá nhiều tài nguyên đều hướng về Học viện Binh Khí, dẫn đến có nhiều sinh viên ưu tú đều lựa chọn Học viện Binh Khí.

Hoàng viện trưởng, như vậy thật sự thích hợp sao?”

Lời này vừa nói ra, đám người đều trâm ngâm lườm.

Lời này không phải là ai khác, là viện trưởng Trần Chấn Hoa của Học viện Văn Khoa.

Trần Chấn Hoa mặc dù không phải là tông sư, nhưng cũng là cường giả đỉnh cấp sáu, hơn nữa đối phương cũng là chuyên gia nghiên cứu khoa học - chính trị nổi tiếng toàn quốc.

Học viện Văn Khoa của Ma Võ, những năm nay thành tích không tính là kém, tối thiểu trong các đại học viện Văn Khoa đứng đầu trong danh sách.

Chưa kể còn là Tổng Đốc của một tỉnh, có đến bảy tám người tốt nghiệp từ học viện Văn Khoa của Ma Võ, còn đang giữ chức vụ có bốn người.

Nhưng Ma võ mỗi năm nghiêng về Học viện Binh Khí là sự thật, tài nguyên chia cho học viện Văn Khoa càng ngày càng ít, chất lượng sinh viên của Học viện Binh Khí càng ngày càng kém.

Trước kia còn có một số sinh viên khá giỏi lựa chọn học viện Văn Khoa, nhưng hiện tại, gần như không ai sẽ lựa chọn như vậy.

Mắt thấy chương trình phân chia học viện mỗi năm lại sắp bắt đầu rồi, Trần Chấn Hoa có chút ngồi không yên, không thể không mở miệng nói một câu.

Hoàng Cảnh rất bình tĩnh, thản nhiên nói: "Sinh viên Học viện Binh Khí chính là thuần túy võ phu?

Những năm gần đây, Học viện Binh Khí tốt nghiệp đều như thế nào!

Tốt nghiệp có thể là người thống trị chính trị của một quốc gia, có thể quản lý tướng soái biên cương, là doanh nhân thành đạt có sự nghiệp lớn, là nhà khoa học nổi tiếng thể giới...

Ai dám nói sinh viên Học viện Binh Khí là võ phu?

Văn có thể trị quốc, võ có thể an bang!

Trần viện trưởng, không thể ăn nói lung tung!”

Trần Chấn Hoa bất mãn nói: “Hoàng viện trưởng, không nên vơ đũa cả nắm, Học viện Binh Khí mấy khóa tốt nghiệp, đa số người ra đều lựa chọn quân đội và cục điều tra và truy bắt...”

“Đó là vì địa quật càng lúc càng nguy hiểm!”

Hoàng Cảnh sắc mặt nặng nề nói: “Bọn họ đều vì quốc gia mà dốc lực!”

“Bọn họ chiến đấu chết sa trường, da ngựa bọc thây, có mấy người biết đến!”

"Mắt thấy đám ưu tú xã hội tinh anh xông lên tiền tuyến, sinh mệnh tuổi trẻ chấm dứt, các người chỉ là hậu phương hưởng thụ cuộc sống bình an của những người chết trên sa trường có thể hiểu không?

“Vì sao tài nguyên nghiêng về Học viện Binh Khí! Vì sao phải chọn ra học sinh ưu tú trong ưu tú chứ!”

“Bộ chỉ huy tiền tuyến càng ngày càng ít, chết càng ngày càng nhiều! Các người biết bao nhiêu?”

"..."

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top