Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Khoa Huyễn
  3. Toàn Cầu Máy Móc Tiến Hoá (Dịch) (Đã Full)
  4. Chương 47: Người Thế Mạng

Toàn Cầu Máy Móc Tiến Hoá (Dịch) (Đã Full)

  • 115 lượt xem
  • 948 chữ
  • 2024-06-28 14:05:36

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Vương Báo Tử vẫn tiếp tục tìm kiếm.

Bởi vì Lâm Dạ mất tích làm cho bọn họ cơ bản đã xác định hắn chính là hung thủ giết chết Chu Hiền, càng tăng cường lực lượng lục soát ở xung quanh khu vực bãi rác.

Làm cho toàn bộ khu vực bãi rác trở nên hoảng loạn, mọi người đều cảm thấy nguy hiểm.

Tuy nhiên, thật đáng tiếc.

Từ ban ngày lục soát đến buổi chiều bọn họ đều không thể tìm được tung tích của Lâm Dạ, thậm chí ngay cả phương hướng chạy trốn của hắn cũng không biết.

- Rác rưởi! Ngay cả một người cũng không tìm thấy, ta nuôi các ngươi làm ăn được gì!

Trong chỗ ở của Vương Báo Tử vang lên một tiếng gầm gừ phẫn nộ, đồng thời còn kèm theo một trận âm thanh đồ vật vỡ vụn.

Vương Báo Tử đứng trong phòng âm trầm nhìn mấy thủ hạ trở về báo cáo.

- Lão đại, chúng ta đã lục soát toàn bộ khu vực này, cũng đã phong tỏa con đường duy nhất vào nội thành nhưng tiểu tử kia giống như là biến mất, một chút tung tích cũng không tra được.

Mấy thủ hạ câm như hến, thậm chí ngay cả đầu cũng không dám ngẩng lên một chút.

Vương Báo Tử trầm mặc không nói, đi tới đi lui trong phòng, ánh mắt của hắn thâm trầm đến đáng sợ.

Đối với hắn thì thủ hạ sống chết thật ra không quá quan trọng.

Hắn không hy vọng nhìn thấy chỉ là chuyện này mang đến ảnh hưởng mà thôi.

Thủ hạ bị giết lâu như vậy mà ngay cả hung thủ cũng không tìm được, điều này không thể nghi ngờ sẽ ảnh hưởng đến uy tín hắn đã dựng từ lâu, hiện tại rất nhiều người đang chờ xem hắn bị chê cười.

Một khi uy tín hoàn toàn không có thì hắn còn thống trị khu vực này như thế nào? Làm sao trấn trụ đám thế lực khác kia nhìn chằm chằm như hổ rình mồi?

- Tìm, lại phái người mở rộng phạm vi tìm kiếm, ta không tin một mình hắn có thể trốn đến nơi nào!

- Vâng! Chúng ta sẽ đi sắp xếp ngay!

Mấy thủ hạ như được đại xá vội vàng đứng dậy chạy trốn khỏi chỗ ở.

Trong nháy mắt, trong phòng trở nên an tĩnh lại, chỉ còn lại Vương Báo Tử và người đàn ông đeo kính.

- Ngươi cảm thấy chuyện này nên xử lý như thế nào?

Vương Báo Tử một lần nữa ngồi trở lại ghế thái sư, thản nhiên hỏi.

Lúc này trên mặt hắn đã không còn hàn ý vừa rồi, mà là vẻ mặt bình tĩnh thật giống như người vừa mới nổi giận không phải là hắn.

- Rất đơn giản.

Người đàn ông đeo kính đẩy khung kính, khóe miệng hơi nhếch lên:

- Những gì chúng ta cần bây giờ, chỉ là một “hung thủ” mà thôi, về phần hung thủ này là ai thật ra cũng không quan trọng.

- Ồ?

Vương Báo Tử nhướng mày nhìn hắn một cái.

Lập tức hắn đột nhiên nở nụ cười chậm rãi buông chén trà trong tay xuống.

- Quả nhiên vẫn là ngươi hiểu rõ ta nhất, nếu đã như vậy thì chuyện này giao cho ngươi đi làm đi, nhưng mà tiểu tử kia vẫn không thể buông tha, người của Vương Báo Tử ta không phải ai cũng có thể động vào!

Hàn quang trong mắt Vương Báo Tử hiện lên, giống như như đâm thủng không khí.

Người đàn ông đeo kính hơi gật đầu, xoay người đi ra ngoài cửa.

…

- Nghe nói chưa? Người lúc trước giết chết thủ hạ Vương Báo Tử đã bị bắt được, thi thể của người đó đã bị treo ở trên núi rác.

- Hả? Tìm thấy nhanh như vậy à? Không phải nói là đã trốn thoát rồi sao?

- Hình như là bắt được trên đường đi nội thành, bị đánh một cái huyết nhục mơ hồ, thật sự quá thảm.

- Suỵt! Nhỏ giọng một chút, cẩn thận bị người của Vương Báo Tử nghe được.

Vào ban đêm, trong bãi rác nơi màn đêm buông xuống cư dân liên tục nói chuyện và bàn tán.

Chỉ một buổi chiều, tin tức hung thủ giết chết Chu Hiền bị bắt được lan truyền khắp khu vực, rất nhiều người đều biết được chuyện này.

Những lời nói vốn còn bất lợi với Vương Báo Tử cũng vào giờ khắc này biến mất hầu như không còn, không ai dám nghi ngờ năng lực của hắn nữa.

Lâm Dạ ẩn nấp trong bóng tối nghe những lời bàn tán này thì cau mày.

Hắn cũng không cho rằng Vương Báo Tử sẽ ngốc đến mức nhận nhầm người, nhận nhầm người thành hắn mà bắt lấy.

Nói cách khác thì ai đó đã trở thành cừu con thế mạng cho hắn.

Cũng bởi vì không thể bắt được hắn, một sinh mệnh tươi sống cứ như vậy bị hãm hại thảm hại, đám người kia quả nhiên là dùng mọi cách còn tàn bạo hơn trong tưởng tượng của hắn nhiều.

Mạng người như heo chó đây mới là bộ dáng chân thật của thời đại mạt thế.

- Đi thôi, nên về ngủ rồi.

Theo đêm khuya đến, mọi người đang nghị luận rốt cục cũng mệt mỏi, nhao nhao cáo biệt lẫn nhau, chạy về chỗ ở mình xây dựng bên cạnh núi rác.

Trong nháy mắt, toàn bộ khu vực bãi rác rơi vào một mảnh tĩnh mịch chỉ có vài tiếng chó sủa mơ hồ.

Lâm Dạ thừa dịp bóng đêm lặng lẽ đến gần vị trí chỗ ở của Vương Báo Tử, quả nhiên hắn nhìn thấy một thi thể treo lơ lửng, máu thịt mơ hồ, bị đánh không ra hình dạng ở bên ngoài núi rác.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top