...........
“Ngô tiểu thư, lão gia căn dặn ngươi mang các bằng hữu của ngươi về đình các ngồi, chuẩn bị thưởng thức thi hào viết chữ”. Một tên nữ phụng dưỡng đi tới, đầu tiên là làm một cái lễ, lúc này mới nói với Ngô Hiền.
“Ừm, ừm!” Ngô Hiền nhẹ gật đầu.
Đám khách quan có chút không nỡ bỏ vị trí gần kết giới như vậy, dù sao nơi này Cấm Viên xác thực phi thường hi hữu, một cái không gian ảo tân thứ nguyên có sự sống không nói, bên trong đồ chơi càng là đặc biệt nhiều, duy tâm linh khí phồn thịnh kinh khủng, thân là tu hành giả mỗi một ngày thức giấc đều muốn chính mình trở nên mạnh lên, bọn hắn hận không thể liền ở tại trong Cấm Viên này, sau đó từng cái trộm vặt tài nguyên đi qua tu bổ, không chừng 500 năm, 1000 năm sau có thể phá vỡ bình cảnh, đột phá vào Vương cảnh, vào Đế cảnh, thậm chí là có xác suất trước khi hết tuổi thọ sẽ cảm ngộ Duy Tâm tiến đến Quân cảnh.
Bất quá, đột nhiên một thanh âm dễ nghe thoát ra, Điện Tôn Lạc Nhạn khảng khái chắc nịch tại quảng trường lớn đã chuẩn bị một chút ma cụ pháp bảo tốt để tặng đám thanh thiếu niên nhân dịp ngày vui của nữ ái Hàn Hải Điện về sau, những này gia tộc bọn tiểu bối từng cái hưng phấn kêu lên, vội vội vàng vàng quay trở về đình trong các...
Người trẻ tuổi chính là như vậy dễ bị vuốt ve mua chuộc, bọn hắn dài đến cái tuổi này, làm hậu duệ gia tộc, kế thừa tông môn, tương lai dẫn dắt thế lực các chủng loại, kì thật cũng không có trốn qua được tại các trưởng bối trước mặt biểu diễn một cái tiết mục con ngoan hiếu thuận, chỉ cần cho ăn bánh, chỉ cần có động lực trước mắt là được.
Ngược lại nếu dùng phương pháp răn đe bạo lực, bọn chúng rất dễ sụp đổ tinh thần, tìm đến đường vẫn.
“Chúng ta chuẩn bị tương đối hữu ích pháp bảo ma cụ, các ngươi có thể vừa trong lúc xem hai đại Kỳ Văn thi thố, vừa dùng chính phần pháp bảo để cảm ngộ, vạn nhất tìm được cơ duyên bên trong...” Lạc Nhạn nhìn qua đang ngồi ngay ngắn các thiếu niên thiếu nữ, trên mặt lộ ra nụ cười ấm áp tới.
Mấy tên trưởng bối đồng dạng có một trận ngoài ý muốn kinh hỉ. Tuyệt đối chưa từng nghĩ tới yến tiệc ngày hôm nay còn đặc sắc, còn nhiều lộc đến vậy.
Cổ Vực nổi tiếng là lò rèn các loại pháp bảo ma cụ tốt nhất cả Siêu Duy Thần Châu, mặc dù có thể đồ vật tặng không thể sánh với hàng cực phẩm đem bán đấu giá, nhưng chúng nó đem tặng đám tiểu bối này, tự nhiên là không đồng dạng.
Phải biết, đồng cấp đồ vật của Hàn Hải Điện so sánh với một phiên bản tương tự ngoài thị trường, cái kia ý nghĩa liền hoàn toàn khác nhau!
Nơi này ma cụ, tiềm lực không thể đo lường ! !
Hàn Hải Điện cũng cần mặt mũi a, không thể lấy phế phẩm tùy tiện trao tay gạt người. Có thể từ nơi này mang đi một cái ma cụ, trên cơ bản tương đương có ít nhất một cái tinh luyện ưu tú Chủ cấp lực chiến phòng thân, thật tốt bồi dưỡng hẳn là con đường tương lai càng mở rộng.
“Quá tốt rồi quá tốt rồi, bọn tiểu bối đều ưa thích biểu hiện ra chính mình, hôm nay có được điện tôn miện hạ phụng dưỡng bọn chúng, thật sự là không gì sánh được trân quý”. Một lão sư của học viện ở Nông Vực mở miệng nói ra, có thể nghe ra được sự cảm kích vô bờ trong ngôn ngữ của lão.
“Lạc điện tôn, thế còn chúng ta những người trưởng bối này đâu?” Một vị đến từ triều đình phẩm quan Tư Khấu hài hước nói.
— QUẢNG CÁO —
Chỉ thấy Lạc Nhạn nhìn chằm chằm hắn, thâm thúy đáp lại: “Trưởng bối nếu tự nhận mình ngang phẩm với hậu bối, xuống ngồi cùng một bàn thì có thể nhận được”.
Các khách quan nghe nghe câu nói này liền bị chọc cho phá cười lên. Mà vị kia Tư Khấu cái miệng trực tiếp bị bọc lại, cúi gằm mặt xuống trong xấu hổ.
“Như vậy hậu lễ, chúng ta thay mặt bọn tiểu bối cảm tạ điện tôn”. Đám người trưởng giả vội vội vàng vàng lại thi lễ.
Theo thời gian mọi người dần dần ổn định lại, địa phương khác tân khách cũng đều lần lượt đến, cũng tại vây quanh quảng trường lớn hoàn đài đình các ngồi xuống ghế, dán mắt theo dõi lên màn hình.
Màn hình lớn cũng không phải là thiết bị kĩ thuật số vô tuyến nào đó của thế giới ma pháp, đơn giản chỉ là một phiến đá bạc được mài nhẵn phẳng, sau đó thông qua một loạt các trận pháp phản quang, đem ánh sáng từ bên trong kết giới Cấm Viên cho phản chiếu liên hồi, thẳng từ ngoài Tây Viện đến tận trung tâm quảng trường.
Thật giống phương pháp vật lý chiết xạ ánh sáng, nhiều cái gương lớn sắp xếp xen kẽ nhau để đem toàn bộ khung cảnh từ góc khuất không thể thấy kéo đến bên ngoài cho mọi người cùng thưởng thức. Chẳng qua là, khi ứng dụng thêm trận quang bàn, có thêm phép thuật, hình ảnh càng chân thực, càng sống động hơn nhiều lắm, phảng phất có một loại ảnh nổi 3D, chính mình tận mắt chứng kiến cảm giác.
Mạc Phàm đứng tại nơi đài cao, thấy được một màn này mượn cớ tặng đồ của Lạc Nhạn, ngay lập tức hiểu được dụng ý của nàng.
Tặng đồ cho hậu bối vốn dĩ là giả, đừng nhìn điện tôn của Hàn Hải Điện hào phóng như thế mà hiểu lầm, trên thực tế, mục đích chính là kéo đám hậu bối rời xa kết giới, từ đó lấy lý do kéo luôn đám khách quan cũng rời xa Cấm Viên, trong đó bao quát những tên thị vệ bộ hạ của Đường Bá Hổ, những tên kì đà Lục Trang Đường Chủ của Điền gia.
Tất cả bọn hắn đi rồi, Cấm Viên kết giới bên ngoài hiện tại không một bóng người, tự nhiên cực kỳ thuận lợi cho Mạc Phàm xông vào ám sát.
“Bây giờ chỉ thiếu gió Đông, cần một chút khói lửa”. Mạc Phàm thầm nghĩ trong lòng.
Tự hỏi không biết tiếp theo Lạc Nhạn sẽ chuẩn bị gì.
“Bộp bộp bộp ~~~!”
Vỗ tay ba tiếng, điện chủ Ngô Việt Hùng hướng mọi người nhìn lên màn đá lớn, bên trong Cấm Viên thi đấu đã bắt đầu.
“Các vị, chúng ta cùng xem đại sư Thu Ly cùng điền nông Đường Bá Hổ thi tài”. Ngô Việt Hùng mở miệng nói ra.
Những cái kia khách quan trưởng bối lẫn tiểu bối bắt đầu ngưng việc riêng chọn bảo của mình, lần lượt tập trung vào màn ảnh.
— QUẢNG CÁO —
“Được chưa, trước đó chúng ta luôn nói muốn để các đệ tử có cơ hội đi xem đệ nhất tài tử Điền gia Đường Bá Hổ xuất bút học nghệ, nhưng một mực không có cơ hội, vừa vặn mượn cơ hội này...”
“Bọn tiểu bối xem kỳ văn, chúng ta một bên ngồi phân tích chỉ giáo, rất tốt, rất tốt".
Những này già đầu các trưởng bối tụ cùng một chỗ, đơn giản vài câu bắt chuyện liền quyết định dưới đáy hoan thoát các thiếu niên thiếu nữ con đường học tài.
Ung Ung Ung Ung Ung ~~~~~~~~~~~~~~!
Không gian bên trong Cấm Viên rung lên không ngớt.
Thiên hạ văn hào tranh bút thi tài.
Đây không phải huyền âm ma pháp, cũng không có cái kia lời nói thánh ngôn thay đổi đạo hàm diệt địa.
Duy tâm đạo quả của Đường Bá Hổ và Thu Ly đều là nặn ra chính mình Lông Ngỗng Bút Pháp.
Đông Các Cấm Viên, Đường Bá Hổ bàn tay tài tử thoăn thoắt mà điệu nghệ viết mực giữa không trung, mực đen từ bút Lông Ngỗng vẽ ra thành dạt dào lời văn ý từ, thả chữ trôi nổi giữa bầu trồi.
_ Nhất nguyên phục thủy; Vạn tượng canh tân
(Sau một năm lại trở lại từ đầu; Vạn vật đều đổi mới)
_ Thiên tăng tuế nguyệt, nhân tăng thọ
Xuân mãn càn khôn, phúc mãn môn.
(Đại ý nói trời tăng thêm năm tháng, người sẽ già đi, xuân đầy đất trời, phúc đầy nhà)
Hắn mới bắt đầu đã có nhã ý thả ra lời văn công kích lão sư của mình, chủ yếu là dùng thiền đạo bình phẩm của Phật Tông thấm thía nhắn nhủ sự cổ hủ của Thu Ly.
Muốn nói rằng --- nàng đã quá già rồi, cổ hủ tới mức không kịp mùa xuân sang.
— QUẢNG CÁO —
Từng hàng chữ nổi mực đen giọng thẳng vào bức tường Vạn Cổ Vạn Thước ở Cấm Viên, chữ in hằn lên tường, hoa lệ không gì sánh được.
Ở bên ngoài ngồi xem, các vị trưởng bối lẫn tiểu bối đều ngơ ngác nguệch toạc cả mồm.
Vị kia là đại học sĩ triều đình vuốt vuốt râu, khen ngợi Đường Bá Hổ mà bình phẩm: “Hay, quả nhiên là tài tử đệ nhất của Điền gia”.
Lão diễn giải cho đám thanh thiêu niên: “Nhân thọ, niên phong, gia gia lạc. Quốc thái, dân an, xứ xứ xuân”.
(Người thọ, năm được mùa, nhà nhà vui. Nước ổn, dân yên, xứ xứ xuân).
Gió hiu se lạnh thổi qua mang tai, vạt áo tà váy đại sư Thu Ly bị gió nhấp nhô cuốn lên lại hạ xuống.
Nàng không có bị lời văn kia làm cho chính minh đạo tâm lung lay, nhìn thấy bàn tay nàng nhấc lên, Thu Ly bàn tay không có trắng nõn như làn da trên mặt, chủ yếu là nó bị nhiễm độc tố ăn mòn lớp da, tay của nàng vốn là cơ quan linh kiện lắp ráp.
Nàng không dùng bút lông ngỗng, mà trực tiếp ngón tay chính là bút lông, mười đầu ngón tay thả nhẹ như đánh phím đàn, viết ra một thể chữ bình phẩm của Nho gia, lấy Nho gia triết lý đối Thiền gia Phật Tông.
_ Tổ tông công đức thiên niên thịnh;
Tử hiếu tôn hiền vạn đại xương.
Tôn ti lễ nghĩa đạo hàm, Thu Ly viết văn tựa như dạy cho Đường Bá Hổ biết, ăn quả phải nhớ kẻ trồng cây, nhớ ơn tiên tổ và mong muốn con cháu thảo hiền, coi đó là nguyên nhân chính để cuộc sống muôn đời được tốt đẹp.
..................
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận