.......
Luyện ngục quan.
Bao quanh lăng mộ tẩm cung là tầng tầng khối khí lưu sương màu trắng xám, nhìn qua âm u đáng sợ, liền như vậy trơ trụi đơn độc ở đỉnh núi, làm cho người ta khó giải thích một loại cảm giác cực kỳ thần bí.
Trong tầm mắt cực hạn, lại dễ dàng nhận ra hàng ngàn bóng hình ảnh duệ thị vệ, thân mặc giáp đen, đầu quấn khăn đám, bọn hắn nửa đầu ngồi khụy xuống, đầu hướng về Lăng mộ Ảnh Duệ Vương, tri kiến lần cuối cùng.
Đứng ở đối diện mộ thất gần nhất, đó là một vị nữ nhân thướt tha dáng người, nàng mặc một bộ váy lụa mỏng tà linh tinh tế, ôn nhu, phất phơ ra khí chất ngời ngợi.
Đó là Mạn Châu Sa Hoa Vu Hậu.
Sau lưng nàng, là một cái chất phát người nam tử, khuôn mặt hắn mang theo thật khắc họa sương gió, có nếp nhăn, có đôi mắt thắm đẫm nỗi buồn; nói rõ người này thật giống như cả cuộc đời không trải qua bao nhiêu ngày hạnh phúc vậy.
Hắn đứng đó, không hề có chút tư thế đề phòng, một mình đứng vòng vây ảnh duệ quân lực, đầu hơi cúi về phía lăng tẩm.
“Đã ba ngày trôi qua, ngươi phiền phức có thể đi rồi. Ta đối với ngươi nhìn cũng không muốn nhìn, không cần thiết ở đây làm ra bộ mặt tang thương”. Mạn Châu Sa Hoa Vu Hậu cố gắng giữ cho tông giọng bình tĩnh.
Nam tử thân thể định thân không hề lung lay, như cũ đứng đó, phảng phất không một chút dao động.
Mấy vị ảnh duệ thị vệ bên ngoài hướng vào hắn giương thương, múa giáo, từng người từng người lộ ra khuôn mặt cực kỳ phẫn nộ, tựa hồ là biểu hiện không đội trời chung.
Nếu không phải Vu Hậu giương tay ngăn cản, bọn hắn nhất định đã đem người nam nhân này cho vạn giáo đâm xuyên.
“Đọa Thánh Vương, ngươi giỏi lắm, ngươi tưởng mình là cao thượng sao. Là ngươi gài bẫy ta Vương gia, là ngươi dẫn dắt ngài đến Hoàng Tuyền, mượn tay Vĩnh Yên Vương đem hắn tru diệt. Ngươi còn mặt mũi tốt đẹp dám đứng ở đây cầu xin chúng ta tha thứ”. Vu Hậu tổ chức ngôn ngữ kiềm chế nhất có thể.
Nàng nhìn một chút lăng mộ, nghĩ đến Ảnh Duệ Vương, nghĩ đến người chiếu cố mình suốt những năm qua, nhất thời lại bị cảm xúc lấn át.
Trên thực tế, Ảnh Duệ Vương cũng không có lập hậu, Mạn Châu Sa Hoa Vu Hậu bất quá là hắn một loại bình phong giao ước. Thế nhưng là bởi vì Ảnh Duệ Vương đồng dạng đối với Vu Hậu hoàn toàn không có tệ bạc, hắn vẫn thường chiếu cố nàng đấy, trong lòng nàng, hắn chính là nhất định có hai chữ ‘ân nhân’.
“Ngươi nói đi, giải thích, cho ta một lời giải thích?” Nàng cuối cùng quay lưng lại, bộc phát mắng.
Lucifer vẫn đứng đó, một mực im lặng nhìn xem nàng.
Vườn lạc mạn châu sa hoa mọc từ lăng mộ mọc lên, là hoa bỉ ngạn màu đỏ, màu đỏ pha thêm màu sắc cho cái vị diện đen mực này, hắn nhìn chằm chằm hoa bỉ ngạn, cái gì cũng không nói.
Mạn Châu Sa Hoa Vu Hậu xác thực buồn nôn khuôn mặt của Lucifer đến cực điểm, nàng lại quát: “Vì cái gì, ngươi đã có thể giết ta, ngươi thực lực đều muốn vượt trội ta. Đã giết ngài, làm sao không giết ta?”
“Bỉ ngạn. Bởi vì ngươi thích bỉ ngạn. Vô luận mà màu đỏ hay màu trắng, ta đối với bỉ ngạn, đối với người si mê bỉ ngạn... ta đều không thể xuống tay”.
Nửa ngày trời sau, Lucifer mới là nói ra một câu.
Mạn Châu Sa Hoa Vu Hậu nhìn chằm chằm lên người hắn, toàn bộ quân đội Ảnh Duệ bộ tộc nhìn xem hắn, triệt triệt để để trầm mặc một trận.
Đây là cái người điên.
Phải, hắn chính là người điên. Hắc Ám Vị Diện vốn là nắm giữ vô số kẻ tàn ác, kẻ tàn bạo, kẻ biến thái nhất trong tất cả vị diện, nhưng mà Lucifer cái con người này, hắn thậm chí nói ra lời để cho người ta viễn siêu nhận thức, là một loại ngoài ý muốn run rẩy cảm giác.
“Bỉ ngạn? Ha ha ha, Đọa Thánh Vương, giờ thì ta rõ rồi, ta rõ vì cái gì đến Thiên Quốc cũng không thể chứa chấp ngươi rồi”. Vu Hậu tức giận đến đỏ mặt, nàng phá cười lên.
“Đọa Thánh Vương, ta không có năng lực giết ngươi, ta cũng không muốn lãng phí nhân lực bộ tộc. Chúng ta Ảnh duệ hoàng tộc vốn dĩ đã sớm bị chia rẽ phân tranh, không còn trưởng lão, không còn thần quan chấp pháp, không có người cùng ngươi đối kháng được. Nếu một ngày nào đó ngươi đổi ý, sớm giết ta một điểm, bằng không, ta cả đời này cũng sẽ không tha thứ cho ngươi”.
Nói lời, nàng lườm Lucifer một cái, lại phủi tay quay lưng lại, ra hiệu cho quân sĩ rút lui.
Đi được vài bước, không hiểu trong đầu ngẫm nghĩ gì, nàng lại ngừng, lại mở miệng nói thêm một câu: “Nhân gian bỉ ngạn đối với ngươi quan trọng vậy sao?”
Nghe được thoại này, Lucifer ngây ngẩn một chút, nhưng lại không hề trả lời.
Mãi đến khi Vu Hậu bỏ đi rồi, nàng cùng ảnh duệ thị vệ đều đã đi hết, hắn mới mở miệng nói: “Rất quan trọng, đó là thiện hồn của ta... Nó chết rồi”.
“ve ve ve ve ve ve ~~~~~~~~~~~~~~”
Sột soạt âm thanh tựa tiếng đàn ong bay, sau một khắc, một cái bóng đen thân ảnh không hiểu ở đâu đáp xuống, đáp tại Lucifer bên cạnh
“Không nói cho nàng biết sao?”
Người nói chuyện chính là Tuệ Tri Thần.
“Không cần".
“Ài, không nghĩ tới, mò xuống tận hoàng tuyền thế giới, vậy mà cũng có người chơi hệ nuôi hoa. Chơi cỏ a, nuôi hoa thôi không nói, còn nuôi cả Bỉ Ngạn. Thử xem là Bỉ Ngạn trắng, lúc đó lại có hài kịch cho ta xem”. Tuệ Tri Thần cười một tràn sảng khoái.
Khuôn mặt Lucifer theo tràng cười của hắn méo lại, bất giác lấy ngón tay gõ gõ ngực hắn vài cái: “Dừng đi”.
“Dừng, dừng. Vu Hậu cũng thật đáng thương, Lucy, ngươi cũng vậy. Kì thật nếu ngươi không lập kế hoạch tự mình dẫn dắt Ảnh Duệ Vương nộp mạng cho Vĩnh Yên Vương, tự mình lập đế xưng vương, lấy hiệu Đọa Thánh Vương, cai quản cái này Luyện Ngục tầng thứ, sớm muộn tên già ngu xuẩn Ảnh Duệ Vương kia cũng bị Thiên Ma mưu hại. Để Thiên Ma lợi dụng Vĩnh Yên Vương ra tay, đừng nói là Ảnh Duệ Vương, cho dù là Mạn Châu Vu Hậu hay ảnh duệ bộ tộc, chỉ sợ đã sớm không còn người sống, không còn người khóc thương”. Tuệ Tri Thần nói.
Chưa kịp để Lucifer thở một hơi, hắn lại nói tiếp: “Thế nên là, ngươi quyết định bảo hộ Ảnh Duệ bộ tộc?”
“Không có, ta bảo hộ cái cuối cùng Bỉ ngạn trên thế giới này. Đây là ta đối với nàng lời thề”. Lucifer nói.
Tuệ Tri Thần nhìn xem hắn, không tự chủ vỗ tay vào trán.
“Si tình, si tình còn tốt, phàm chơi cỏ là loại nghiện ngập, ngươi cái này chơi hoa, si tình, si cả hoa”. Hắn nói.
Lucifer nhìn xem Tuệ Tri Thần, không nhịn được gật đầu một cái: “Cảm tạ ngươi”.
“Vì cái gì?” Tuệ Tri Thần sửng sốt hỏi.
“Ta ký khế ước linh hồn với Thiên Ma, loại khế ước này để cho ta cả đời không thể phản bội hắn, cả đời làm hắn thuộc hạ. Càng là không cách nào đối với hắn có mưu đồ, có gian kế. Kế sách đem Thiên Ma, Tả Trùng Đế cùng một chỗ cho giết của ngươi, thật sự là quá cao tay. Đến ta cũng là không thể nào biết được”. Lucifer nói.
“À, là chuyện nhỏ đó, đừng bận tâm”. Tuệ Tri Thần vỗ vỗ vai hắn, một mực phi thường tự tin phương diện này.
Xác thực, Lucifer cùng Tuệ Tri Thần đã hợp tác thực hiện một màn lừa cả đồng đội mưu kế.
Hắn nói với Tuệ Tri Thần, cách duy nhất để hắn giết được Thiên Ma, chính là phải làm cho hắn không cách nào ý thức được mình đem Thiên Ma vào chỗ chết. Bởi vì nếu Lucifer nhìn ra được Tuệ Tri Thần kế, Thiên Ma khẳng định trăm phần trăm là biết đấy.
Cái này mang ý nghĩa, Tuệ Tri Thần phải lập ra một loại không tưởng kế sách, kế sách này đưa cho Lucifer thời điểm, Lucifer một mực chỉ chắc chắn rằng Thiên Ma Chi Chủ cùng Tả Trùng Đế sẽ an toàn đến nhân gian, an toàn phổ cập bọn hắn hắc ma pháp.
Thế nhưng là, Tuệ Tri Thần kì thật còn tính xa hơn thế, hắn thậm chí đã lường trước được một cái siêu việt cường giả xuất hiện, lường trước được một cái thế lực ở ma pháp vị diện có thể cảm nhận mối nguy từ hắc ám vị diện.
Trong mắt Tuệ Tri Thần, ma pháp vị diện có rất nhiều rất nhiều kẻ có đầu óc, bọn hắn nếu tinh ý một điểm, nhìn thấy Vĩnh Yên Vương bước ra từ cổng đen, nhìn thấy toàn quân lực cưởng giả chăm sóc Vĩnh Yên Vương mà tới, nhất định sẽ ý thức được có điểm gì đó không đúng. Đây là dương đông kích tây kế hoạch.
Trong liên minh cường giả, rất dễ dàng sẽ nhìn ra Anpơ đế quốc là yếu nhất, là dễ sinh ra một loại bị tráo quân nhất. Tuệ Tri Thần phải nắm hơn tám thành có người thủ hộ chờ sẵn ở đó đấy.
Ngay từ đầu, Lucifer không biết, Thiên Ma càng không biết, Anpơ chính là cửa tử của Thiên Ma cùng Tả Trùng Đế mất rồi.
Chỉ cần Thiên Ma Chi Chủ chết, Lucifer mới xác thực là hoàn thành chặn đường chính thức xưng vương. Chính thức trở thành một cái độc lập không bị lệ thuộc Hắc Ám Vương. Đây là 300 năm trước kế hoạch của hắn, kế hoạch trả thù.
Cái kế hoạch trả thù này, thậm chí còn đến từ trước trận đại chiến Thiên Quốc.
Thiên Ma Chi Chủ, vẻn vẹn là một lá kim bài bất tử mà Lucifer đã nắm trong tay 300 năm qua rồi.
“Phải rồi, ta nghe nói Ảnh Duệ bộ tộc bên dưới, có một cái Trưởng Giả siêu quần bạt tụy. Hắn đã rời bỏ bộ tộc, hiện tại còn giống như là khế ước cho một cái nào đó nhân loại cường giả”. Tuệ Tri Thần đột nhiên nhớ tới một thông tin.
“Hắn muốn tìm ta trả thù sao?” Lucifer hỏi.
“Hắn không quan tâm ngươi là ai đâu. Ta chỉ biết, hắn là người mua mẫu tin tức của ta, là hắn thông báo cho vị cường giả kia”. Tuệ Tri Thần gãi đầu một cái nói ra.
.....
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận