. . . . . .
Nghe đến sợi tin tức này, mọi người trong gian phòng cũng là nhíu mày thất thố nhìn nhau, ai nấy đồng dạng thái độ ra mặt.
Một trận chiến này Hải Dương cùng Hải Yêu thi thể tài nguyên thu hoạch nhiều hơn nữa, cái kia cũng không có khả năng bổ khuyết tất cả thiệt hại, đây không nói vật chất, mà là tinh thần, mất mát và đau thương. Phải biết, số lượng người chết là quá khủng khiếp, tính cả lục địa yêu ma giết chóc chạy nạn dân, tỉ lệ tử vong vượt qua số lượng sinh đẻ trong một thập kỷ trở lại đây, hầu như có thể đem quốc gia nguyên khí thịnh vượng tích lũy cho toàn bộ đánh hụt.
Không chỉ Hoa Hạ, mà hầu hết các quốc gia đều là như thế, rất nhiều nước hoàn toàn bị xóa sổ khỏi bản đồ, nhưng Thánh Thành cho đến bây giờ mới chịu xuất thủ ra toàn lực, lại là thừa cơ hội sau khi trận chiến đã ngã ngũ?
“Thánh Thành không làm chúng ta thất vọng”. Triệu Mãn Duyên bật cười, một miệng đắng chát nói ra. Nếu hắn có đầy đủ ma năng, thậm chí Triệu Mãn Duyên đã suy nghĩ đến chuyện giả làm Hải Yêu, lần nữa đứng ngược chiến tuyến Thánh Thành.
Phó cung đình thủ tịch, Đông Vy bổ sung vào: “Thật đáng ghét, lố bịch”.
“Ta hoài nghi đây không hẳn là Thánh Thành cách làm, mà phía sau Thánh Thành có một người nào đó tác động. Đại thiên sứ trưởng Michael, Remiel ưa thích dắt mũi công chúng, chuẩn bị kế hoạch đầy đủ để làm một việc chắc chắn trăm phần trăm thắng lợi, nhưng chưa từng đợi quân nhân loại thắng thì mới ra làm, như vậy bọn hắn cơ bản là không có thu được tín ngưỡng. Nói cách khác, Thánh Thành mà ta biết, hoặc là chắc chắn thắng thì sẽ phô trương thanh thế từ đầu, hoặc là sẽ không làm gì cả, đợi cho đến khi chúng ta thất bại, bọn hắn mới trở ra quát tháo quang minh, tựa như thiên sứ thu thập tín đồ, cứu khổ cứu nạn, chừa lại một điểm huy hoàng chiến thắng, sau đó đàm phán, đẩy lùi Hải Yêu”. Tổ Hướng Thiên lúc này mở miệng nói.
Hắn đã từng nằm ở đội ngũ Thánh Tài Giả, là người trong số những người ở đây hiểu nhất cách làm của Thánh Thành, nhưng chưa từng nghĩ Thánh Thành trước mắt lại có thủ đoạn hậu chiêu thừa cơ hội hèn hạ như vậy, cùng hắn Quang Minh Thánh Thành trong trí tưởng tượng đã bắt đầu có sai lệch cảm giác.
Ý tứ Tổ Hướng Thiên trình bày rất rõ ràng, nếu Thánh Thành đã xác định công kích Hải Yêu, để cho chúng ta mấy cái quốc gia tận lực kéo dài thời gian cho bọn hắn, cái kia bọn hắn đã nhắm chừng được chúng ta thất bại trước Hải Yêu, suy sụp tuyệt vọng thì mới làm vậy, mới kéo căn cơ của mình ra để thắp sáng thế giới.
Mạc Phàm đồng dạng tại hướng suy nghĩ này ngẫm nghĩ, Tổ Hướng Thiên nói không sai, đây là lần đầu tiên Mạc Phàm cảm thấy lập trường Thánh Thành trong chuyện này có vấn đề. Giống như Tô Lộc trước đây nhận xét, chẳng thà nếu Phàm Tuyết Thành thất thủ lùi về sau, Thánh Thành sẽ ào ạt đổ tới, như vậy bọn hắn vừa giành lấy vinh quang, vừa giành lấy tài nguyên thì sẽ là đại thắng.
Nhưng Phàm Tuyết Thành chẳng những không thất thủ, mà còn giành đại thắng lợi, hơn nữa, tình hình Hải Dương càng vác tới một tòa Viễn Hải Thần Đảo hiên ngang chót vót, không gì sánh được cường đại.
Chẳng lẽ Thánh Thành không cảm nhận được Hải Thần Tuyệt Hải Hoàng Điệp?
Không, không có khả năng này! Uriel thậm chí đứng ngay ở đó tình báo trung chuyển.
Thế thì vì sao Thánh Thành lại quyết định tràn tới công kích?
Hiện tại, Phàm Tuyết Thành đã chiến thắng, Hải Thần giáng lâm trên Thái Bình Dương, nói rõ sự kiện này nhân thế không cần đến Thánh Thành, Thành Thành xông ra ngược lại có chút mất mặt, vừa mất mặt vừa mất lòng tín nhiệm công chúng, so với tài nguyên đạt được liệu có đủ bổ khuyết hay không?
Nếu bây giờ xông ra ngoài tàn cuộc đào bới, ngược lại rất dễ bị Liên Hợp Quốc lên án công kích, không tìm thấy lỗ mà chui. Kể cả Thánh Thành lấy lý do muốn diệt mầm họa, diệt cỏ phải diệt tận gốc, đương nhiên cũng sẽ không thuyết phục được công chúng.
Còn có thứ gì mờ ám phía sau sao?
Đeng Đeng~!
Đúng lúc này, đột nhiên tin nhắn thoại truyền t ới, Mạc Phàm mở hộp thư tin nhắn ra, nhìn thấy hai đoạn tin nhắn phân biệt.
Một cái là của Saga.
Một cái là của Bee.
“Thật đúng lúc”. Mạc Phàm miệng treo một nụ cười kinh ngạc.
Hắn nhìn nhìn, thế là quyết định đọc tin nhắn của Saga trước.
Saga nhắn cũng không có cái gì phức tạp, đại khái ghi vắn tắt nội dung [Bee chính là thiên sứ suốt 2000 năm chưa từng quay lại - Azazel 16 cánh].
Ở Thánh Thành không chỉ có 7 đại thiên sứ điểm này đã không còn tính là bí mật lớn lao gì. Nhưng mấy ngàn năm nay, như cũ có một ít hồn thai thiên sứ không trở lại vinh danh Thánh Thành, thậm chí để người ta hoài nghi hồn thai thiên sứ đó đã bị cái Ma Thần nào bóp chết, 2000 năm qua, Azazel nằm trong số đó một cái.
Phần giữa tin nhắn, Saga đồng dạng nói rõ Bee là người lên kế hoạch chi tiết giăng lưới bắt Hải Yêu lần này; sau đó, nàng trình bày một chút liên quan tới Hắc Ám Vị Diện buông xuống thế giới ma pháp sự tình ở Ngũ Giác Lôi Sơn, kèm theo tấm hình chụp bộ xương cốt mà Mạc Phàm trước đây lấy được.
Mạc Phàm đương nhiên có ấn tượng với cái đầu lâu này, bởi vì thời điểm đó, Tiểu Viêm Cơ thiên hỏa đốt thế nào cũng không cháy, đây rõ ràng là không thể xem thường một cái sinh vật.
“Thảo nào, đầu lâu này là hắc ám sinh vật Đế Vương cấp tồn tại”. Mạc Phàm nói thầm trong lòng.
Bất quá, hắn đột nhiên nghĩ tới việc Hắc Ám Vị Diện buông xuống, lại đâu đó có chút liên hệ với Hắc Ám Thượng Tôn mà Hoàng Sa Khô Cốt Nữ Đế nói ra.
Trong tin nhắn, Saga nói cổng thông Hắc Ám Vị Diện nằm ở Thái Bình Dương đáy biển, Hoàng Sa Khô Cốt Nữ Đế là vong linh chúa tể ở rãnh Mariana, cũng là thuộc về Thái Bình Dương.
Chẳng lẽ nói, năm xưa Hoàng Sa Khô Cốt Nữ Đế trở thành vong linh bí mật, lại có liên quan tới vị này Hắc Ám Thượng Tôn?
Nếu như thực sự có cổng thông, mà lại một lúc nào đó, tên hắc ám thượng tôn kia có thể qua mặt được pháp tác, để cho Hắc Ám Vị Diện sinh vật thoát qua bên này, đây đúng là chấm hết!
Hắc ám vị diện so với thế giới ma pháp cường đại vô số lần, một khi hắc ám vị diện buông xuống, bóng tối bao trùm, đừng nói Mạc Phàm, toàn bộ thế giới ma pháp tất cả tổ chức kể cả Thánh Thành đều đánh không lại, như thế nào có thể ngăn cản một cái mà chính mình đều không thể hình dung nổi uy lực của nó đâu?
Ở cuối tin nhắn, nàng thậm chí cố ý ghi là Bee không muốn tin tức từ Thánh Thành bị truyền ra bên ngoài, cho nên nàng nhắn cho Mạc Phàm là tuyệt đối bí mật, hi vọng Mạc Phàm không phẫn nộ Thánh Thành mà cũng không làm bồng bột phát loa hư chuyện, bảo Mạc Phàm không nên lo lắng, việc này đối với nhân loại sẽ không có hại.
Trong tinh thần thế giới của Mạc Phàm, Tô Lộc ý tứ thù địch Thánh Thành nói: “Hừ, thứ càng không muốn người khác biết, tuyệt đại đa số là làm chuyện xấu”.
Mạc Phàm gật đầu, tắt đi đoạn thoại kia, hắn lưỡng lự suy nghĩ một chút, sau đó mở tiếp hộp thoại tin nhắn của Bee.
Nội dung càng so với Saga đơn giản.
[Ân, Mạc Phàm, ta không giỏi nhắn dài dòng, ngươi hẳn đã đọc tin nhắn của Saga, đại khái hi vọng ngươi hiểu được].
Mạc Phàm: (!!) ...
Tô Lộc : (!!) ...
Đột nhiên có một loại ma quỷ rợn tóc gáy truyền đến sống lưng hai người bọn hắn. Hết lần này đến lần khác là một loại không thể tin được.
Tô Lộc thậm chí có chút sợ hãi nói: “Chủ thần, không phải Saga bị hắn phát hiện nhắn tin lén đó chứ, hoặc là, ngay từ đầu, Saga làm theo lời hắn?"
Khóe miệng Mạc Phàm hơi run run một chút, kì thật có chút tê da đầu không chịu được.
“Không, Saga có chấp niệm của mình, nàng không có khả năng làm việc cho Bee. Hơn nữa, nàng càng không thể mắc sai lầm như vậy. Cái tên này nhất định ngay từ đầu đã biết được Saga chắc chắn sẽ nhắn tin cho ta”.
Tô Lộc thở dài trong im lặng. Một lúc sau, Lãnh Liệp Vương lần nữa nói ra một dữ kiện giống như dội gáo nước lạnh lên bọn hắn: “Tên đó thậm chí biết ngài mở tin nhắn đọc của Saga trước”.
Quá mức vi diệu!
Cái này không phải thần mộc tỉnh, cũng không phải là nói suông may mắn. Mà đây là tâm lý đọc tính cách, con người sẽ luôn có thói quen chọn về những thứ tốt lành trước, Mạc Phàm tin tưởng Saga, Saga cũng vậy, nên Mạc Phàm ngay lập tức không do dự mà đọc tin nhắn của Saga trước.
Bee hoàn toàn có cơ sở để đưa ra tin nhắn nhận định này, nhưng không thể phủ nhận, hắn xác thực quá thần thông quảng đại, bình tĩnh canh thời điểm rất đúng lúc, như thể hắn biết Saga sẽ lựa thời gian, địa điểm nào thích hợp để lén lút nhắn tin, sau đó chính mình nhắn kèm một tin tới.
Đừng nói Mạc Phàm, liền bát hồn của hắn bây giờ đều thấu hiểu lời Nhật Ánh căn dặn. Bee là một cái siêu cấp đáng sợ người.
Lúc trước thời điểm rời đi Côn Lôn, Vĩ Linh Hoàng đồng dạng từng căn dặn hắn phải đề phòng Bee cẩn thận, mà lại, thời gian gần đây hầu tử cũng là nhắc lại lời Vĩ Linh Hoàng một lần nữa, yêu cầu chính mình phải cảnh giác với người này.
Quả thật là không thể lơ là. Bộ não của hắn, so với Đế Hoàng còn khiến người ta thấy rùng mình!
...................
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận