. . . . . .
Hiu ~~~~~~~~
Phong quỹ khẽ lay động vuốt qua toàn bộ Venezuela sơn mạch phía ngoài, chính xác hơn mà nói, từng cơn không hiểu rét buốt màu xanh hắc ám thanh vũ đang bắt nguồn từ Ngũ Giác Lôi Sơn phía trung ương, khởi xướng trên mặt hồ Maracaibo phát tán đi ra, thanh vũ kéo đến sượt qua tất cả mọi cường giả hủy diệt pháp sư tập kích Thánh Thành, để cho bọn hắn thấu cảm từng li từng tí thế nào mới là Địa Ngục thực thụ.
Mạc Phàm vân đạm phong khinh nói xong, hắc ám thanh vũ phía sau liền tắt.
Nhìn thấy cặp kia con ngươi của hắn hiện ra đôi tà đồng quỷ dị, bên trong càng lấp lóe lên hồng quang, tử quang bao trùm, đặc biệt soi xét kĩ lấy, đánh dấu khóa chặt đám người trước mặt.
Khí tức kinh khủng giống như một tòa khổng lồ Hỏa Diệm Sơn bộc phát từ trong cơ thể Mạc Phàm lan tràn ra, tựa hồ mặc kệ thiên địa bài xích, thế gian không cho phép lực lượng hủy diệt như vậy thai nghén, tất cả đều bị ép xuống vỡ trận.
Ở sau lưng trên đỉnh đầu của Mạc Phàm, Thanh Minh Long hư ảnh mơ mơ màng màng phì phò ra thương thiên long tức, phảng phất muốn đem không gian ngàn dặm chung quanh triệt để tiêu diệt.
“Cái này... cái này... một người làm sao có thể cường đại đến như vậy? Mạc Phàm ngươi có còn là nhân loại nữa hay không? Ngươi là bán mạng cho hắc ám?”
Ngũ Giác Lôi Sơn phía ngoài, Liên Hợp Quốc cực đoan nhân viên như lâm trận gặp ác địch, từng cái ánh mắt đều loay hoay không dám nhìn thẳng đến vị kia trước mắt quá tà dị.
Bọn hắn đương nhiên là có nhận biết Mạc Phàm đấy.
Không thể trách được, Mạc Phàm những năm gần đây xác thực rất nổi danh, mặc dù chỉ là thế hệ trẻ bên dưới nhưng đã có tiếng tăm lẫn tai tiếng vượt qua hầu hết những lão già tóc sớm ngả bạc ngồi trên mâm cao tầng nhất Liên Hợp Quốc.
Chẳng qua là, nước sông không phạm nước giếng, Liên Hợp Quốc không phải Thánh Thành, cũng không có phận sự đi quản lý chế tài một cái công dân thuộc khối quốc gia liên minh chung như Mạc Phàm.
Giờ này khắc này, bọn hắn lần đầu trực tiếp diện kiến, sâu kín cảm thụ đứng đối mặt Mạc Phàm như đứng trước Diêm Vương, hai mắt ma quang bao trùm, cuồng phong vây quanh, tại đỉnh đầu cuồn cuộn lôi vân, phía sau Thần Long hư ảnh hiển hiện.
Một cỗ cổ lão Ma Thần đến cực điểm khí tức tràn ngập.
Cái này cổ lão mà bàng bạc khí tức liền để Liên Hợp Quốc bọn người sinh ra một loại không thể địch lại cảm giác.
Trong lòng bọn hắn đều có một cái ý niệm trong đầu.
Một khi đối phương lộ ra hung ý sát tâm, bọn hắn sẽ bị tuỳ tiện xoá bỏ.
Ong ong ong. . .
Dẫn đầu phái đoàn vây ép Thánh Thành lần này là Không Gian Thánh Đế Perjas nước Mỹ, bát giả Bắc Hùng Đại Sư cấm chú nước Nga cùng rất nhiều cường giả cấm chú xếp hạng lực chiến đấu cao nhất bị điều phối tới. Bọn hắn đứng trong Thương Mang Thần Nhãn lĩnh vực của Thanh Long, thân thể lay động bị hắc ám thanh vũ buông xuống áp chế, không dám chần chừ mở ra tất cả ma cụ bảo hộ, đồng thời nhao nhao tháo lui về phía sau.
“Nghe không rõ rồi? Các ngươi còn không muốn đi sao?”
Mạc Phàm nhàn nhạt nhìn xem mấy người đứng đầu, buồn chán mở miệng.
Kia thân hình vạm vỡ trung niên gọi là Garry, thủ lĩnh trong bát giả Bắc Hùng Đại Sư nước Nga, hắn nghiến răng nghiến lợi, một mặt không cam lòng nói:
“Mạc Phàm, ngươi ở đây là đang làm xằng làm bậy cái gì? Bây giờ việc của Liên Hợp Quốc, ngươi cũng muốn nhúng tay vào rồi?”
Mạc Phàm nhìn xem những cái kia khuôn mặt chỉ thường thường xuất hiện trên báo đài tin tức, tỏ ra rất bình tĩnh đáp lại: “Ồ!?”
“Các ngươi nói ta đụng vào việc của Liên Hợp Quốc liền không thấy xấu hổ sao? Liên Hợp Quốc chỗ nào có trọng trách đến cướp đồ của ta rồi?”
Lời lẽ này của Mạc Phàm ngược lại để cho mấy lão bản Liên Hợp Quốc không khỏi cau mày, bắt đầu hơi loạng xoạng tái tổ chức ngôn ngữ.
Không gian thánh đế Perjas ngẩng đầu lên nhìn chằm chằm viên kia Long đồng đang khóa chặt mình, tương đối đã liệu cơm gắp mắm xong xuôi, rất mạnh dạn mở miệng đối chất:
“Chúng ta không đến cướp đồ của ngươi, chúng ta đến là thống nhất toàn bộ khối liên minh các cấp quốc gia để loại bỏ Thánh Thành. Việc ngươi ở đây là ngoài chúng ta dự liệu”.
Không đợi Mạc Phàm cất lời, hắn tự bổ sung nói tiếp: “Cấm chú công ước, hiến pháp sử dụng ma pháp, chúng ta có đầy đủ tư liệu chứng cứ việc làm sai trái của Thánh Thành, ngày ma pháp văn minh còn non trẻ chưa phát triển, bọn hắn đứng lên tạo dựng bày ra đủ loại hà khắc công ước, nhưng bọn hắn cũng chính là kẻ thường xuyên phá luật nhất. Tổ chức Thánh Ảnh Giả phân ly độc lập vi phạm hiến pháp, rất nhiều việc làm dơ bẩn trong hậu trường từ xưa đến nay còn không có bị vạch trần đi ra, bây giờ đã có đầy đủ bằng chứng”.
“Thánh Thành dùng quyền lực độc tài chưởng khống quyền quyết định, can thiệp quá nhiều vào sinh mệnh công dân các khối quốc gia, giờ khắc này chúng ta cũng nên xử quyết rồi. Mạc Phàm, ngươi đã quên chính mình như thế nào bị Thánh Thành thẩm phán hay sao?”
Mạc Phàm cũng chính là lẳng lặng nhìn nghe, hắn chưa nói gì, chỉ có trong lòng xuất hiện nhiều lên như vậy một cái ý cười thâm thúy.
Rất khéo a Liên Hợp Quốc!!!
Xác thực làm cho người ta phải dụi mắt mà nhìn, rõ ràng là xưa nay đã thu thập đủ bằng chứng hành vi của Thánh Thành nhưng hết lần này đến lần khác đều là đứng ở vị trí trung lập ngầm đồng ý tán thành cách làm của bọn hắn, mãi đến khi phát sinh trái chiều tư tưởng, lại muốn tiết lộ bằng chứng ra để buộc tội trước bàn dân thiên hạ, quả nhiên... quả nhiên danh bất hư truyền.
Thánh Thành là quỷ, Liên Hợp Quốc mẹ nó cũng là quỷ!
Toàn bộ thế giới thống trị giả là quỷ chơi với nhau!
Muốn thấy mặt quỷ bị lộ ra ngoài, vậy cũng phải đợi đến cảnh quay cuối cùng, khi một trong hai ngã xuống...
Mạc Phàm một mặt mộng bức, đối phương như thế nào còn muốn lôi sự kiện thẩm phán của chính mình vào để câu kéo a, hắn cư nhiên là trái tim yếu đuối một điểm, kém chút động lòng dẫn trận pháp truyền tống mở không gian ra cho Liên Hợp Quốc truy đuổi đến Thiên Quốc bắt người đấy.
Nhìn thấy gương mặt lạnh lẽo không có nửa điểm cảm xúc của Mạc Phàm, tựa hồ đoán biết phần nào hắn ý nghĩ, vị kia chính trị gia đồng thời là cấm chú Khalid tiếp lời Perjas:
“Ngươi sẽ không tin tưởng Thánh Thành nói cái kia gọi là chúng ta muốn diệt bọn hắn để làm trống đất cho Hắc Ám Chúa Tể giáng lâm đi??? Mạc Phàm, việc đó cũng là ở chúng ta Liên Hợp Quốc giải quyết. Chúng ta cũng là nhân loại, nhân loại tốt hơn nên là chúng ta phụ trách bảo vệ tới, bao quát cả ngươi. Ngươi phải hiểu, bất cứ việc gì Liên Hợp Quốc làm, đều là thống nhất ý kiến toàn bộ lãnh đạo cao cấp quốc gia mới có thể làm. Ngươi không phải lo lắng, coi như toàn thế giới tất cả yêu ma sẽ khởi xướng bạo động, chúng ta cũng tuyệt đối không để nhân loại bị tuyệt diệt phương hướng”.
Liên Hợp Quốc so với Thánh Thành càng thêm tinh tường biết chơi chính trị, biết viết thuyết pháp âm mưu. Bọn hắn trước đây không lâu đã đem chính mình tài liệu sở hữu biết đến, mọi suy luận bằng chứng đối nội đối ngoại đối nhân đối yêu ma đều có. Muốn trò chuyện với Mạc Phàm dạng này, Liên Hợp Quốc nhưng là có chuẩn bị đầy đủ phương án.
Kì thật Liên Hợp Quốc nội tình không phải chỉ có quân bài. Quân bài là thế giới này các quốc gia bầu chọn ra tối cường lãnh đạo, song, quân bài không có đầy đủ tay chân để giải quyết tất cả mọi thứ. Bọn hắn là chịu trách nhiệm hướng phía yêu ma, phía cái khác tai nạn chủng tộc ập đến, thiên chức của quân bài là làm sao điều động tài nguyên nhân lực để vẽ ra kế hoạch dài hạn là bảo vệ sinh tồn cho nhân loại.
Nhưng muốn nhân loại càng sâu hơn phát triển văn minh, đối với nhân loại bộ rễ mầm mống bên trong cải tạo, đối với Thánh Thành, Parthenon Thần Miếu ở giữa đàm phán, vậy cũng chính là những bộ sậu đeo mắt kính của quốc gia cao tầng đến lắc lư. Tỉ như Thiệu Trịnh dạng này, tỉ như Khalid bên phía nước Mỹ, Kevin bên phía nước Úc, bọn hắn mới là đối với nhân loại mặt trong đối chất, nắm thông tin bằng chứng cấp độ tình báo quốc tế liên lục địa. Mở cổng thông tin phát loa một cái, đối phương muốn chạy đều không thoát tội, kể cả đó có là Thánh Thành.
“Ý vị này chính là, các ngươi không những không muốn chạy, còn muốn giảo hoạt hướng ta đe dọa đấy sao?” Mạc Phàm hai mắt trở nên vô cùng thâm thúy, chậm rãi nói.
Sát khí càng lúc càng mãnh liệt.
Mạc Phàm, Thanh Minh Long, Dạ Hoàng Kim Long, Ngục Nhung U Lang, Apase, Hồng Mãng Tà Long, Ngải Giang Đồ, Kỳ Lan Thanh Thánh Xà, Viêm Cơ đều đang tại hướng về Liên Hợp Quốc nhân viên khiêu khích thách thức.
Sát na trùng thiên trong lúc nhất thời để phương viên ngàn dặm quanh khu sơn mạch Venezuela trở nên đáng sợ vô cùng. Ngoại trừ cấm chú pháp sư ra, bên dưới pháp sư khí lực là không cách nào dám động đậy bước đến.
“Mạc Phàm! Ngươi đây phải suy nghĩ kĩ, giữa chúng ta không cần thiết phải chiến tranh”. Một vị trong đó cấm chú pháp sư nước Canada giận dữ quát.
Chỉ thấy Mạc Phàm thong thả buông lỏng bước từng bước trên bầu trời, trước tiên nhích ngón tay một cái.
“Phập”. Một âm rọc giấy băng ngang.
Bạch Dương Tà Kiếm đại liệt thiên địa, một đạo huyền kim quang trảm cực tốc bạt ngang, đem vị cấm chú pháp sư Canada hai cánh tay, hai cái chân đồng loạt chặt đứt.
Tốc độ nhanh đến mức, tựa như một cơn gió nhẹ vừa thoảng qua, sau đó mọi người chỉ nghe âm thanh la thét kinh hãi, một vị cấm chú pháp sư không có tay không có chân nằm la liệt trên mặt đất, mếu máo khóc ròng.
“Hắn cha nó điên rồi...” Một đám khác pháp sư thất thanh hô lên.
Hô hô~!
Dạ Hoàng Quân Vương quạt trảo một cái, tạo ra một đạo kinh khủng hàng vạn mét hắc kim gió lốc, hắc kim gió lốc như là bầy cá piranha sang sông, một chút phía ngoài Liên Hợp Quốc pháp sư bị phá tan thành từng mảnh, chết không có chỗ chôn!
“Ngươi vậy mà dám hướng Liên Hợp Quốc giết người?” Garry tức giận nhìn về phía Mạc Phàm.
Mạc Phàm cười một cái nói: “Đây không phải cùng các ngươi học sao? Bỏ đá xuống giếng, đàn áp người yếu hơn. Cần chi phải nhiều lời giải thích làm gì, đánh thì đánh con mẹ nó đi. Thánh Thành phán án không được ta không phải bởi vì ta không có tội án, chỉ đơn giản là bọn hắn không có sức mạnh để đi làm a. Các ngươi cũng vậy, nói nhiều cũng chỉ bởi vì sợ hãi ta chém giết phải không?”
Đối với mấy loại không hiểu nổi tình hình cục diện này, Mạc Phàm thế nhưng là không ngại phủi sạch đạo lý, không cần phải nói lý lẽ, châm chọc trêu tức được liền tốt.
“Ngông cuồng!"
“Ngươi đang tự đại muốn đối kháng toàn bộ Liên Hợp Quốc”.
Thẹn quá hóa giận, một vài vị lão giả cấm chú thét lên: “Hừ hừ, làm một cái nhân loại phải lấy lý trí làm gốc, ngươi lý trí đều không có, đây rõ ràng là cưỡng từ đoạt lý, đuối lý muốn dùng vũ lực”.
“Soạt”~~~!
Bạch Dương Tà Kiếm quang mang lộng lẫy, không một chút khách sáo lăng lệ lên một vòng kiếm huy, nhìn thấy một đường tà nguyệt vẽ ra đem vị vừa nói này hai tay hai chân cho chặt xuống, tương tự cái kia thân ảnh lúc trước, sống dở chết dở.
“Sợ thì chạy, nói cái chó gì?” Mạc Phàm ngưu bức nói ra.
Các ngươi làm ta có chút thất vọng a !!
Tưởng thế nào trí tuệ, trí tuệ cao liền nên biết trước nguy hiểm mà liệu cơm gắp mắm, tránh né cái chết về phía mình, không phải bô bô cái mõm tưởng rằng mình khôn.
Gặp hung thú hoang dã cắn, có ai đời lại muốn dùng ngôn ngữ triết học đến giảng đạo không!?
Quả nhiên, một kiếm này để bọn hắn thật thà với bản thân hơn rất nhiều, cũng là biết quý trọng sinh mệnh mình hơn rất nhiều.
Nửa giây sau...
Hai ba hô!!!
“Chạy!!!"
Toàn trường kinh hãi bạt vía bỏ chạy, hướng về nước Mỹ trụ sở bỏ chạy ! ! !
.......................
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận