................
Trải qua một trận quậy tưng bừng với Thánh Thành, với Liên Hợp Quốc, với Nam Cực Đế Hoàng Ymir, Mạc Phàm dù tiết kiệm cách mấy, toàn hệ ma năng vẫn như cũ tiếp tục rớt xuống một khoảng rộng, nhất là hỏa hệ, hỗn độn hệ, nguyền rủa hệ. Hỏa hệ hoàn toàn bị vắt kiệt sau một chiêu kia đánh giết Nữ Thần Tự Do. Asha Corea phải bỏ ra đại giới, dùng dây chuyền ma cụ đặc thù kết hợp với chúc phúc hệ của nàng để giúp Mạc Phàm khôi phục toàn hệ trở lại hạn mức một phần ba ma năng.
Cùng lúc đó, Mạc Phàm trong khi minh tu với Asha Corea, hắn nhận ra cảnh giới của nàng phi thường cao, nàng có lẽ nhận rất nhiều truyền thừa liên quan đến hắc ám cội nguồn, lĩnh hội cũng không ít, trình độ ám ảnh ma pháp đạt đến pháp tắc cảnh giới, mà bốn hệ còn lại, tựa hồ nhờ vào trời sinh kiếm linh nguyên nhân, tất cả hệ ma pháp vì kiếm hóa hình, trình độ kiếm cảnh của nàng càng cao, ma pháp đạo hạnh càng dễ phát huy đến tối thượng ----- do đó cả bốn hệ còn lại của Asha Corea đều có áo nghĩa hoặc tiếp cận áo nghĩa trình độ.
“Lại nói, hình như lão bà nào của mình cũng rất biến thái nha, không cùi bắp như đám huynh đệ”. Mạc Phàm cười khổ trong lòng.
Nữ nhân quá cường đại, ngược lại sẽ để cho nam nhân của mình lộ ra rất nhiều mặt yếu đuối, thậm chí có chút núp váy cảm giác.
Mạc Phàm lâm vào một trận trầm mặc thật lâu.
Ài...*thở dài*...
Đi với các nàng, vẫn là nên nói chuyện yêu đương đi...
Mặt khác, làm sao huynh đệ của mình đồng dạng xuất phát điểm cùng một chỗ, vào sinh ra tử bao lâu nay, nhưng tu vi đều cùi bắp như vậy???
Mục Bạch còn tốt, hắn đã nắm giữ con đường cho riêng mình, có một cái đại năng Hắc Ám Chúa Tể chống lưng, tương lai tiềm năng bất khả hạn lượng. Hầu tử thì cũng có Sát Uyên, Sát Uyên sau khi dung nhập Kim Tự Tháp về sau, chính là một chữ bành trướng, mỗi lúc một cường đại, Trương Tiểu Hầu còn rất lớn không gian phát triển, dự là có thể siêu việt khi xưa Cổ Lão Vương.
Đáng buồn nhất, chỉ có lão Triệu...
Cái tên này thiên phú không có, trời sinh nhà giàu và trời sinh gan thỏ đế là tất cả những gì hắn có. Bởi vì nhà giàu kèm theo gan thỏ, cho nên Triệu Mãn Duyên tất cả hệ ma pháp đều muốn hướng sang con đường phòng thủ, đi mua ma cụ bảo hộ cũng vì bảo mệnh mình sẽ không chết.
Công bằng mà nói, Triệu Mãn Duyên cũng là thiên tài trác việt trong cùng thế hệ, ý chí nỗ lực tự thân phấn đấu càng có thừa, đừng nhìn hắn suốt ngày đong đỏng la cà mà hiểu lầm, hắn phân phối thời gian tu luyện rất điều độ, bỏ ra công sức không kém hơn Mục Bạch đâu, bằng không, làm sao có thể mới 33 tuổi liền đạt được 3 hệ cấm chú đâu?
Chỉ là so với đám Mạc Phàm, nhất là lên tới cấm chú cảnh giới về sau, Triệu Mãn Duyên hắn quá lép vế, đến bây giờ đều mới là đại cấm chú, tinh thần lực còn tốt được Mạc Phàm san sẻ Đồ Đằng chi lực mà gia tăng lên, nhưng còn lâu mới ngộ ra được áo nghĩa ma pháp chân chính.
Tiền không thể mua được cảm ngộ, khả năng lĩnh hội thấp sẽ không thể bù lỗ bằng tiền được. Huống chi, Diệp Tâm Hạ, Asha Corea, Mục Ninh Tuyết, Mạc Phàm... ân, có ai nghèo hơn Triệu Mãn Duyên đâu?
Tiền của Mạc Phàm hiện tại, phảng phất mua hết thảy Triệu Thị 10 đời phía sau làm nô lệ đều được!
Không được, con hàng này, phải chấn chỉnh lại...
Đi xa hơn một chút, tới Ngải Giang Đồ, Giang Dục, Tương Tiểu Thứ, Mục Nô Kiều lứa bạn học học phủ chi tranh.
Ngải Giang Đồ tương lai không sai chính là một phương Tà Thánh Vương khác, thực lực có lẽ sẽ không kém hơn hầu tử.
Còn Giang Dục và những người còn lại... hmm...
Thôi vậy, coi như không nói gì.
Tê tê tê tê tê ~~~~~~~~~!
Một đòn trăm kiếm phiêu tán quét kinh khủng của Asha Corea đúng là rất đáng sợ, nhưng địa phương rừng mưa nhiệt đới tràn ngập dị chủng thảm thực vật kia dĩ nhiên không có nát tan, số lượng từng lô đất cỏ dại yêu tinh đều có mãnh liệt sức sống đến mức khó có thể tưởng tượng, căn bản là một thế vẫn diệt Vong Kiếm kia không có cách nào giết hết!
Ngay tại yêu thú phía trên vừa bị diệt chết, bọn chúng những này cỏ dại sinh trưởng vô cùng thần kì mạnh mẽ, một một đồng cỏ xanh quét ngang đại địa, đem địa phương tất cả hắc ám vật chất cho xua tan đi.
Cỏ dại thành tinh có sức sống mãnh liệt lắm, cho dù là mỗi một đầu chục năm chiến tướng thôi, sức sống cũng để cho một chút thống lĩnh đều bó tay đầu hàng, chán chẳng thèm đánh.
Mà ở đây, chúng bám nhau thành hàng thành rừng đậm đặc tới ức vạn con số, kiếm mang mạnh mẽ đến đâu cũng sẽ bị lây lan phân tán, cuối cùng cũng chỉ có thể hung hăng tạo ra chấn động sát thương quần thể, buộc bọn chúng nhường đường, không có khả năng tru diệt.
“Thực vật cùng cây hệ mộc giống như cũng bắt đầu tiến hóa thành dị chủng”. Mạc Phàm nói.
“Ân, thế giới ma pháp thực vật là gốc rễ, là mầm mống sinh mệnh hạch tâm, căn nguyên của sự sống. Nếu vị diện tiến hóa, nơi tiến hóa đầu tiên xuất hiện dị chủng, phát triển ra giống loài mới hẳn là rừng nhiệt đới Amazon, rừng lá kim khổng lồ Taiga, rừng mưa Congo mới đúng. Tương lai không xa, Thập Uyên Chúa Tể sẽ từ ba nơi này phân chia lại đến”. Asha Corea phán đoán nói.
Kì thực trên thế giới này luôn có một số thứ, chỉ cần đạt đến cảnh giới cùng lượng kiến thức nhất, dự đoán tiên tri là vẫn được, thậm chí còn có xác suất đúng rất cao.
Thần Mộc Tỉnh cũng là dựa vào nhiều mặt thu thập thông tin như vậy để thôi diễn dự đoán tương lai !!!
Nói xong, bọn hắn tiếp tục đi sâu vào rừng già.
“A, dừng lại!" Mạc Phàm đột nhiên thốt lên.
Asha Corea không hiểu chuyện gì, chỉ là lẳng lặng chờ xem hắn định nói gì.
Dọc đường làm đạo lữ đi chung, nàng nhưng minh bạch cảm giác của Mục Ninh Tuyết và Diệp Tâm Hạ, tên này khi không có chuyện gì đó mà phát ngôn, quá nửa là nói nhảm.
Mạc Phàm sắc mặt nghiêm trọng từ lão lang trên lưng nhảy xuống, đi đến một gốc cây phía trước. Cây to lớn, đây là một khỏa quả thụ, loại này quả thụ tại rừng mưa nhiệt đới Amazon bên trong không tính quá hiếm thấy, tới gần chỗ sâu sẽ thường xuyên nhìn thấy.
Soạt một tiếng, Mạc Phàm đưa tay bắt được loại này giống như là sao biển vậy, nhưng nó họ hoa quả, có màu vàng cam, hình thù mấy phần giống như trái khế thường thường xuất khẩu ở Đông Dương.
Mạc Phàm hái xuống, đầu ngón tay dùng thủy hệ tẩy rửa nước sạch qua một lần, sau đó chà vào quần áo phủi phủi, mở miệng rắc rắc cắn một cái.
Phẩm vị hơi chua hơi ngọt mát lạnh trong nháy mắt tràn ngập khoang miệng, cực kỳ có tính chất giải khát. Mỗi một lần nhấm nhấm nhai nuốt đều phát ra tiếng vang lanh lảnh rốp rốp, nước trái cây theo cổ họng xâm nhập toàn thân.
“Amazon còn có giống này trái cây, không hổ là vùng đất sinh mệnh, mẹ nó đã gì đâu”. Mạc Phàm từ khi bước vào Amazon cũng chưa có uống nước, bây giờ ăn uống, tự nhiên là hào hứng.
Asha Corea nghe thấy khoang bụng của mình phát ra âm thanh, nàng cũng đồng dạng xác thực khát nước.
Mạc Phàm cẩn thận hái những trái trông sạch sẽ nhất, ngon nhất cho nàng.
Ngoằm ngoằm! Lão lang một bên nghe được hai người họ hưng phấn ăn vui vẻ, hé miệng trực tiếp ngẩng lên trời, chân hướng tới Mạc Phàm đụng đụng, tựa hồ muốn nói:
“Chủ nhân, diễn xiếc a, cho ta một rổ”.
Mạc Phàm gương mặt hoàn toàn bất đắc dĩ, nhưng hắn cũng là đi làm.
Bất quá, hắn làm để lão lang muốn khóc.
Lão lang trông chờ hả miệng rộng lúc, Mạc Phàm mẹ nó trực tiếp nhổ cả cây quả thụ chục mét, một hơi ném vào khoang miệng của lão lang, cưỡng ép nó nhai.
Nhai nhai... đắng chát đủ loại dư vị khiến lão lang ôm hận!!
“Chúng ta đi tiếp đi”.
Mạc Phàm dĩ nhiên không phải tới để ăn uống, hắn ăn xong, càng có việc tốt hơn phải làm.
Siêu nhiên lực tinh thần chi hải phát động, phong tức băng cảm ám mạch toàn bộ phát động, Mạc Phàm năng lực cảm giác điểm liền nhỏ nhất địa phương trong vài chục vạn dặm lá rơi đều có thể cảm giác được.
Khi hắn phóng thích tinh thần lực lan tràn, phát giác toàn bộ rừng mưa nhiệt đới Amazon bị một tầng không nhìn thấy gió mùa sinh mệnh cho bao khỏa, nơi này nồng đậm sinh mệnh lực lượng, khí quyển cung cấp oxy đều khiến người ta cảm giác thoải mái cực kỳ.
........................
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận