Dịch: Hoangforever
Ánh sáng đầu tiên của ngày mới dần trải dài trên đường chân trời.
Pháo đài, vốn tĩnh lặng lạnh lẽo suốt đêm, nay bắt đầu sáng lên dưới ánh ban mai.
Tôi đứng trên tường thành, nhìn ra xa.
Nơi đó… vô số nhện khổng lồ đã bao vây tiền tuyến của chúng tôi.
Chúng im lìm như những tảng đá suốt cả đêm, giờ đây khi bình minh ló rạng, tất cả bắt đầu chuyển động.
Khung cảnh từng cặp chân dài ngoằng đồng loạt cử động thật sự khiến người ta lạnh sống lưng.
Khi chỉ ngồi sau màn hình, tôi chưa bao giờ cảm nhận được sự tuyệt vọng này.
Nhưng giờ, khi đứng nơi đây, tôi phải nuốt khan một ngụm, cổ họng khô rát.
Liệu chúng tôi có thể thắng nổi lũ quái vật này sao?
Với số quân ít ỏi và những nhân vật tầm thường thế kia?
“Điện hạ.”
Một giọng nói vang lên phía sau.
Tôi quay lại, bắt gặp Lucas – hiệp sĩ tóc vàng, hộ vệ luôn theo sát tôi.
Tôi khẽ gật đầu chào.
“Lucas.”
“Lạnh quá, chúng ta nên vào trong thôi.”
“Không. Ta cần quan sát đội hình của chúng. Đây là cách để xác định vị trí của chúng ta.”
Tôi nói vậy không phải để tỏ ra uy phong, mà thực sự là đang phân tích.
Chính xác hơn… tôi đang cố tìm ra Nữ Hoàng trong đàn nhện kia. Phải xác định được nó bằng mọi giá.
Lucas quan sát tôi, khẽ lắc đầu.
“Điện hạ đúng là… một ẩn số.”
“Hả?”
“Vài ngày trước, ngài yếu ớt đến mức như chỉ muốn tự hủy.”
Sự lo lắng hiện rõ trên gương mặt anh ta.
“Như thể ngài chẳng thiết sống nữa…”
Rồi, khóe môi Lucas khẽ nhếch lên.
“Nhưng bây giờ, ngài đã khác.”
Tôi thấy gượng gạo, vội quay đi, cười nhạt:
“Ha, ta là một kẻ điên mà. Tâm trạng thay đổi thất thường cũng chẳng có gì lạ.”
“… Tôi không biết vì mối đe dọa bởi cái chết, hay vì lý do nào khác. Nhưng… tôi thích dáng vẻ bây giờ của ngài hơn, Điện hạ.”
“….”
“Xin ngài hãy tiếp tục như thế này.”
Tôi bật cười, vỗ mạnh vai Lucas:
“Hôm nay, chúng ta phải làm hết sức. Vì tương lai.”
“Vâng, Điện hạ!”
Lucas đáp lại đầy khí thế.
Sau khi đã phân tích xong đội hình của kẻ địch, tôi cùng Lucas quay lại căn cứ.
“Lucas.”
Đi cạnh anh ta trong im lặng, tôi chợt mở lời.
“Nếu kế hoạch này thất bại… đừng phí sức cứu tôi. Hãy tự thoát thân.”
“Điện hạ nói gì vậy?”
“Ngươi có đủ năng lực để sống sót.”
Bởi vì ngươi chính là nhân vật chính.
Ngay cả khi tôi thất bại, ngươi cũng phải bảo vệ thế giới này.
Tôi nói với anh ta bằng giọng trầm thấp, nghiêm túc.
“Điện hạ…”
“Hiệp sĩ sẽ không bao giờ bỏ rơi chủ nhân.”
Lucas mỉm cười.
Tôi bật cười khẽ.
“Ngay cả khi chủ nhân đó là một hoàng tử bất tài điên loạn sao?”
“Điện hạ chưa từng bất tài, cũng chẳng hề điên loạn. Tôi vẫn luôn tin như vậy.”
“….”
“Giờ tôi phải đi tập hợp binh sĩ. Chúng ta sẽ sớm gặp lại.”
Cúi chào tôi, Lucas nhanh chóng rời đi.
“… Cảm ơn cậu, Lucas.”
Tôi thì thầm, gửi lời cảm tạ đến nhân vật chính đã cùng tôi vượt qua chế độ Hell Ironman, và giờ vẫn đứng cạnh tôi nơi đây.
….
Còn kế hoạch thì… đơn giản đến mức sẽ ngượng miệng nếu gọi là chiến lược.
“Quân Đoàn Nhện Đen – chắc ta không cần phải nhắc lại nữa. Ở giai đoạn này, không thể dùng cách đánh thông thường mà hạ được chúng.”
Tôi tập hợp cả đội, bắt đầu công bố kế hoạch cuối cùng.
“Cho nên, chúng ta phải chơi bẩn, dùng mánh lới hạ tiện.”
Tôi cười gian, chỉ tay ra ngoài tường thành.
“Các ngươi có biết điểm yếu lớn nhất của đám nhện đó là gì không?”
Mọi người đồng loạt lắc đầu.
Tôi tiếp tục:
“Chúng hành động theo bầy đàn. Bản thân từng con chẳng có trí tuệ gì. Vậy thì ai ra lệnh cho chúng?”
Lucas nhanh chóng đáp:
“Là Nữ Hoàng, đúng chứ?”
“Chính xác. Trong bầy quái vật này, có một cá thể điều khiển – Nữ Hoàng.”
“Nhưng mà… Nữ Hoàng…”
Tôi gật đầu, biết rõ Lucas định nói gì.
“Bà ta luôn nấp ở nơi xa xôi, chỉ đưa ra mệnh lệnh. Bình thường, muốn tìm thấy đã khó. Tìm ra rồi, đánh được lại càng khó hơn.”
Tách!
Tôi búng tay.
“Nhưng ta có năng lực để xác định vị trí của Nữ Hoàng.”
Chính là kỹ năng Vẽ Bản Đồ (Map-making).
Một kỹ năng cho phép tôi quan sát toàn bộ vị trí kẻ địch qua minimap dạng chấm.
“Và Damien…”
Tôi quay sang mục sư đang run rẩy.
“…có năng lực bắn hạ con quái đó.”
Kỹ năng Viễn Thị (Far-sight).
Một kỹ năng đảm bảo trúng mục tiêu chỉ bằng một phát.
Tôi sẽ định vị, Damien sẽ bắn.
Dùng cách này, chúng tôi có thể hạ được Nữ Hoàng, chấm dứt mọi thứ.
“Nhưng Điện hạ…”
Lucas toát mồ hôi hột.
“Dù Nữ Hoàng không phải loại giỏi cận chiến, nhưng bà ta vẫn quá mạnh để chết bởi một mũi tên bình thường. Ngay cả khi Damien có thể bắn trúng…”
“Pháo Ma Năng.”
Tôi chỉ lên đỉnh tháp.
“Chúng ta sẽ dùng khẩu pháo Ma Năng gắn trên tháp cao nhất của pháo đài này.”
Khi lục soát căn cứ để tìm vũ khí, thứ đầu tiên chúng tôi phát hiện ra chính là khẩu pháo Ma Năng này.
Một vũ khí hạng SR – đủ sức gây sát thương khủng khiếp cho Nữ Hoàng.
“Nhưng… tầm bắn của pháo Ma Năng không xa…”
“Ta đã tính đến chuyện đó. Vì vậy ta sẽ cho lõi Ma Năng quá tải để tăng tầm bắn của nó.”
---
Chú thích:
*Hell Ironman: là một thuật ngữ vay mượn từ game, thường được dùng để chỉ một chế độ chơi cực khó.
Hell = địa ngục → ngụ ý độ khó cao nhất, khắc nghiệt nhất.
Ironman = người sắt → trong game thường ám chỉ chế độ không được chết, không hồi sinh, hoặc hạn chế tài nguyên nghiêm trọng (một mạng sống duy nhất).
Dịch nghĩa thì là độ khó địa ngục, chỉ một mạng sống
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận