Dịch: Hoangforever
Tôi đặt hai tay lên vai Damien, siết chặt.
“Đừng tìm lý do để sống sót nữa. Ngươi là quân cờ của ta! Là chìa khóa của ta! Là cò súng của ta! Thế thôi, chỉ cần như vậy là đủ!”
“...”
“Thế là đủ rồi, Damien.”
Và đó chính là bước ngoặt.
[ Ash (EX) đã kích hoạt kỹ năng! ]
[ Kỹ năng Bị động – Chỉ Huy Bất Khuất ]
Thông báo hệ thống che mất một phần tầm nhìn, nhưng tôi chẳng buồn để ý.
Tôi chỉ giữ chặt bờ vai của ngọn đèn le lói cuối cùng này.
“Đây là mệnh lệnh. Cò súng của ta.”
Từ đầu ngón tay tôi, một luồng sáng nhè nhẹ tỏa ra.
Có vẻ kỹ năng bị động vừa kích hoạt đang phát huy hiệu lực.
Tôi chưa hiểu rõ tác dụng của nó, nhưng đôi vai run rẩy của Damien… dần dần ngừng lại.
Tôi gật đầu nặng nề.
“Hãy bắn nổ tung cái mặt khốn kiếp đó cho ta.”
“...”
Damien vẫn bất động, như pho tượng cổ câm lặng.
Nhưng sau vài giây im lìm, cuối cùng…
“…Tuân lệnh, Điện hạ.”
Đôi mắt ngấn lệ của hắn dần sáng lên, cố nén lại, nhìn thẳng vào tôi.
“Nếu đó là mệnh lệnh của ngài.”
…..
“Chúng tôi không có cách nào làm mát nòng pháo cả.”
Đại đội trưởng pháo binh nói, vừa nhét viên đạn cuối cùng vào.
“Không có ma pháp làm mát, không còn nước để hạ nhiệt. Trong tình trạng này…”
“Tránh ra.”
Tôi bước đến bên khẩu pháp pháo ma lực đặt trên đất.
“Để ta làm.”
“Điện… Điện hạ?!”
Người đội trưởng pháo binh hốt hoảng ngăn tôi.
“Nóng lắm! Nếu chạm vào bây giờ, ngài sẽ bị thiêu sống mất!”
“Bị lửa đốt vẫn còn hơn là chết trong địa ngục.”
Cái nóng hầm hập phả ra từ khẩu pháo, ngay cả khi tôi chỉ mới đứng gần.
Tôi hít một hơi thật sâu, rồi quay lại.
“Damien, sẵn sàng chưa?”
Damien ngồi dưới đất, mắt nhắm chặt, bàn tay run rẩy đặt lên cò.
“Điện hạ… Thần không thấy gì trước mắt.”
“Không sao.”
“Thần cũng không còn cảm giác ở tay nữa.”
“Không sao.”
Tôi gắng giữ giọng bình tĩnh.
“Ổn cả thôi.”
“...”
Damien mím chặt đôi môi tái nhợt.
Tôi nắm lấy nòng pháo bằng cả hai tay.
— Xèo!
Trong khoảnh khắc, găng tay bị thiêu rụi, lòng bàn tay tôi cháy khét.
“Ư… Ư…”
Mùi thịt cháy khét lẹt trộn lẫn với mùi vải cháy, nồng nặc.
Tôi nghiến răng chịu đựng.
Vì đây là việc duy nhất tôi có thể làm được lúc này.
“U… AAAAHHHHH!”
Tôi gầm lên, nhấc bổng cả nòng pháo đặt lên vai.
Vai tôi như bốc cháy.
Dưới sức nóng khủng khiếp và sức nặng kinh hồn, thân thể tôi như sắp sụp đổ, như thể sẽ hóa thành tro bụi ngay giây tiếp theo.
Đúng lúc đó—
“Hỗ trợ Điện hạ!”
Đám pháo binh còn lại đồng loạt lao tới, cùng tôi gồng mình nâng nòng pháo.
Tiếng la hét hòa lẫn với mùi thịt cháy từ những bàn tay bọn họ.
Trong tiếng gào đồng thanh, cuối cùng chúng tôi cũng nâng được nòng pháo hướng lên trời.
— ẦM! ẦM!
Ngay lúc ấy, Quân Đoàn Nhện Đen ào ạt phá vỡ bức tường thành.
Hàng trăm con nhện tràn vào như thác lũ.
Tôi quay người, hét to hết cỡ.
“Damien!”
Đôi mắt Damien bật mở ngay tức khắc.
Trong con ngươi nâu run rẩy ấy, một tia sáng trắng chói lóa bùng lên.
“Bắn—!”
Dồn hết sức, Damien kéo mạnh cò.
— Cạch!
Ma lực từ lõi ma thạch gào thét tràn ra, cuồn cuộn lao dọc theo khẩu pháo, tóe sáng dữ dội như luồng sét đang sống.
Toàn thân tôi như bị xé toạc bởi luồng ma lực điên cuồng ấy, nhưng tôi vẫn gắng đứng vững.
Khoảnh khắc tiếp theo—
— ẦM—!
Tiếng nổ rung trời vang dội, viên đạn cuối cùng được bắn ra.
“Trúng đi…!”
Ý thức tôi dần rời khỏi thân xác, nhưng ánh mắt vẫn kịp dõi theo quầng sáng lam bay vút lên bầu trời, giữa vòng vây của lũ nhện dữ.
Xin hãy trúng…
…..
Viên đạn ma lực xanh lam lao vút.
Phát bắn cuối cùng từ tuyến phòng thủ đang sụp đổ kia, trông chẳng khác nào một chùm pháo hoa xé rách bầu trời đêm.
Và rồi nó bắt đầu rơi xuống.
Vạch một đường parabol sắc bén, như vì sao băng rơi thẳng từ trời cao.
— Chít chiiiiiiiiiiiiiii!
Nhận ra nguy hiểm, Nữ Hoàng Nhện Đen rít lên một tiếng chói tai. Ngay lập tức, vô số Nhện Đen lao đến, chồng chất xác thân tạo thành bức tường thịt khổng lồ để che chắn cho nó.
Vô ích thôi.
Một phát bắn từ trái tim tàn lụi của chiến trường, nhằm vào kẻ địch chẳng hề thấy rõ.
Không hề nhắm chuẩn.
Ngay cả khi pháo ma lực bắn ở công suất tối đa, nó cũng chẳng thể nào vượt qua được khoảng cách và độ cao đó.
— Chít chiiiiiiiiiiiiii!
Thế nhưng, bất chấp tất cả…
Viên đạn lại lao thẳng, chuẩn xác đến tuyệt đối.
Khoảng cách. - Vô nghĩa.
Độ cao. - Vô nghĩa.
Hàng trăm, hàng ngàn con nhện chắn phía trước. - Vô nghĩa.
Viên đạn xanh lam vẽ một đường cong bất chấp quy luật thế giới, xuyên thủng từng lớp phòng ngự.
Nó xuyên qua tất cả, tiến thẳng đến Nữ Hoàng.
Như thể đó vốn dĩ đã là kết quả được định sẵn.
— Chít CHIIIIIIIIIIII!
Dù là tiếng gào thét vì phẫn nộ hay vì sợ hãi, Nữ Hoàng Nhện Đen vẫn trúng đạn ngay giữa trán.
— RẦM!
Không lệch dù chỉ một sợi tóc.
— ẦM—!
Cái đầu khổng lồ của con quái vật bị phá nát trong một tiếng nổ long trời lở đất.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận