Dịch: Hoangforever
Tôi cân nhắc đủ kiểu — ví dụ như huy động toàn bộ quân đội, dưới màn đêm, thực hiện một cuộc chạy trốn quy mô lớn.
Nhưng không được.
Lũ nhện chết tiệt đó, mặc dù chúng ghét hoạt động khi mặt trời lặn, nhưng lại có thể dễ dàng thích nghi.
Chúng sẽ ngay lập tức siết chặt vòng vây và tấn công.
Trên địa hình trống trải, tốc độ của Quân đoàn Nhện Đen ngang bằng với một con chiến mã.
Bỏ pháo đài lại sẽ là một bản án tử hình dành cho tôi.
‘Không phải không thể sống, nhưng xác suất quá thấp. Cần tìm phương án tốt hơn.’
Kế hoạch bắt đầu hiện ra trong đầu.
Sự hoảng loạn dần biến mất, thay vào đó là lý trí.
Chơi ở chế độ Ironman nghĩa là không được lưu lại.
Chỉ cần sai một bước là game over.
Vì vậy tôi phải tính toán từng hành động một.
Từ sáu tháng luyện tập liên tục, tôi đã học được một điều: luôn có cách để sống sót.
Chỉ cần một xác suất cao hơn.
Một phương pháp chắc chắn hơn.
Phải tìm ra nó.
“…!”
Ý tưởng lóe lên.
Tôi vội vã điều chỉnh cửa sổ hệ thống, và tìm được màn hình mình cần.
----
[Tổ đội chính (5/5)]
Cấp 1: Ash (EX)
Cấp 25: Lucas (SSR)
Cấp 15: Lilly (R)
Cấp 15: Ken (N)
Cấp 10: Damien (N)
----
Tôi nuốt nước bọt.
'Đây rồi.'
'Bảo vệ Đế quốc' là một trò chơi mà bạn huấn luyện hàng trăm anh hùng và tổ chức thành từng tổ đội chiến đấu.
Mỗi tổ đội gồm 5 người.
Phần hướng dẫn cũng tuân theo cấu trúc tương tự — năm thành viên.
'Ngay cả khi tôi có thể quên cốt truyện, tôi cũng sẽ không quên các thành viên trong nhóm hướng dẫn này.'
Dù họ chỉ là những nhân vật tội nghiệp, dạy người chơi cơ chế game rồi chết ngay sau đó — nhưng tôi vẫn nhớ rõ từng người họ.
Trong số 5 người, ngoại trừ Lucas, cả 4 người còn lại đều định sẵn sẽ chết.
Nhưng nhà phát triển dường như đã gài một trò đùa nhỏ cho 4 người này — họ gần như không có tác dụng trong gameplay.
Đó là một chi tiết rất kỳ lạ.
Nếu đây thật sự là thế giới trong game…
Thì chi tiết đó vẫn còn tồn tại.
Nếu tận dụng được — tôi có thể xây dựng chiến lược.
Mỏng manh như mạng nhện, nhưng lại nắm chắc một phần thắng.
“Lucas!”
Tôi đẩy mạnh cửa và thò đầu ra.
Lucas đang gật gù ngủ gật khi gác, liền giật mình quay lại khi tôi gọi.
"Vâng, Điện hạ! Có chuyện gì vậy ạ?"
“Tập hợp tổ đội của ta lại ngay lập tức!”
Lucas chớp mắt kinh ngạc.
“Tổ… tổ đội? Ý ngài là đội cận vệ à? Từ trước tới giờ ngài chưa từng gọi họ mà, tại sao lại đột ngột..."
“Không cần hỏi nhiều! Gọi họ đến ngay!”
Tôi chỉ tay vào Lucas, nở một nụ cười tự tin.
“Vì ta đã nghĩ ra cách sống sót rồi!”
……
Một lát sau.
Hành lang bên ngoài phòng tôi chật cứng cả năm thành viên của đội hình hướng dẫn.
Tôi, Lucas.
Và ba gương mặt mới.
'Lilly, Ken, Damien...'
Tôi nhanh chóng quét qua những gương mặt quen thuộc như đã khắc sâu vào trong ký ức của mình.
Dĩ nhiên, tôi đã chứng kiến cái chết của họ hàng trăm lần.
Lilly — nữ pháp sư với mái tóc đỏ rực như lửa, ẩn dưới lớp áo choàng.
Ken — gã đàn ông to lớn, đầu trọc sáng loáng, tay cầm khiên.
Damien…
“…Sao cậu ta co rúm một góc vậy?”
Một cậu thiếu niên với tóc xoăn nâu, kính dày, mặc áo tu sĩ.
Tuy trông không có bị thương, nhưng lại đang ngồi khóc rấm rứt trong góc.
“Damien vừa mất một đồng đội. Mong ngài thông cảm.”
Lilly cố gắng nặn ra một nụ cười đau khổ và xin tôi thông cảm.
Damien là một trong số ít pháp sư trị liệu còn sống sót.
Có vẻ lúc nãy cậu ta vừa cố gắng cứu chữa cho một người đồng đội, nhưng không kịp.
“Hu… hu…”
Damien không ngừng khóc.
Áo tu sĩ trắng tinh giờ nhuốm đỏ máu của đồng đội mình.
Lilly ngồi bên cạnh, nhẹ nhàng vỗ về cậu.
‘Đúng rồi… trong game cũng y hệt như vậy.’
Damien luôn là người đầu tiên chết, lúc nào cũng dính debuff ‘sợ hãi’ hoặc ‘rối loạn’.
Là healer trọng yếu, nhưng thực tế hoàn toàn vô dụng.
“Nào Damien. Ta biết cậu đau buồn, nhưng cậu cần đứng dậy! Mất một đồng đội thật đau lòng, nhưng cậu phải sống sót, phải không?"
Tôi vỗ vai Damien, nhưng cậu ta vẫn tiếp tục khóc nức nở.
Ken, hiệp sĩ cao lớn, trừng mắt nhìn tôi với vẻ không hài lòng.
"'Phải sống sót'? Ngài nghiêm túc chứ, Hoàng tử?"
"Hả?"
Tôi chưa kịp hiểu gì thì Ken đã gằn giọng:
“Ngài nói ra câu đó, trong khi chính mình dẫn bọn tôi vào cái bẫy chết chóc này à!”
“…”
“ ‘Phải sống sót’??? Chúng ta chết chắc rồi, cũng vì cái mệnh lệnh ngu xuẩn của ngài, khốn kiếp!"
Thật sự… nghe không oan chút nào.
Tôi không làm gì cả.
Là cái tên Ash chết tiệt này đã gây ra mớ hỗn độn này và rồi tôi là người gánh chịu hậu quả.
Lời biện hộ đó dâng lên đến tận lưỡi tôi, nhưng rồi tôi đã cố gắng nuốt nó vào.
Ai sẽ tin một câu chuyện không thể tin được chứ?
Quan trọng hơn, tôi hoàn toàn có thể đồng cảm với cảm xúc của Ken.
Một vị chỉ huy bất ngờ từ kinh đô giáng chức xuống, và rồi hắn ta ném toàn bộ quân đội vào tay kẻ thù.
Điều đó đủ để khiến bất cứ ai cũng phải sôi máu lên!!
...Đúng vậy, điều đó thật điên rồ, nhưng...
"Ken."
Tôi không thể để bản thân bị dao động.
“Ngươi đang thách thức ta sao? Con trai của Hoàng đế và là Tổng chỉ huy tiền tuyến ở đây sao?"
Khi giọng tôi hạ thấp thành tiếng thì thầm, Ken liền lùi lại.
Cuối cùng hắn có vẻ cũng đã nhận ra—vị hoàng tử đang đứng trước mặt hắn là một tên điên.
Khóe môi tôi nhếch lên thành một nụ cười đyà nguy hiểm, và ngạo mạn.
Một khi tôi mất kiểm soát, mọi thứ sẽ chấm dứt.
Nhưng kế hoạch tôi sắp thực hiện...lại là cực kỳ liều lĩnh.
Tôi cần bọn họ phải theo tôi—không chút do dự.
“Lucas!”
Thế nên tôi đã...
“Chém đầu kẻ vô lễ này ngay lập tức! Tội danh: xúc phạm hoàng thất và Tổng chỉ huy tối cao!”
Tôi quyết định phát huy vai trò kẻ điên đã được thiết lập sẵn của mình.
---
Chú thích:
Gameplay là một thuật ngữ phổ biến trong lĩnh vực game (trò chơi điện tử), dùng để chỉ trải nghiệm tổng thể mà người chơi có được khi chơi game, bao gồm:
1. Cách chơi (mechanics):
Những hành động mà người chơi có thể thực hiện trong game, như di chuyển, tấn công, phòng thủ, nhảy, giải đố...
Ví dụ: gameplay của game Dark Souls là chiến đấu mang tính thử thách cao, đòi hỏi né đòn và canh thời gian chuẩn xác.
2. Luật chơi và hệ thống vận hành (rules & systems):
Luật lệ điều khiển trò chơi và cách mọi thứ tương tác với nhau (vật phẩm, quái vật, kỹ năng...).
3. Cảm giác khi chơi (player experience):
Cảm xúc người chơi có được: căng thẳng, hưng phấn, thỏa mãn, hồi hộp...
Ví dụ: gameplay của Among Us tạo cảm giác nghi ngờ và căng thẳng khi tìm kẻ phản bội.
4. Nhịp độ và mục tiêu (pacing & objectives):
Mục tiêu người chơi cần đạt được và cách game dẫn dắt họ tiến bộ qua từng giai đoạn.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận