Đây là một thế giới song song, khá giống với kiếp trước của hắn, thời gian là năm 2024 tại Đế Đô.
Với tư cách là một lập trình viên có kỹ thuật cực kỳ xuất sắc, Cố Phàm đang hăm hở chuẩn bị làm nên sự nghiệp lớn.
Nhưng ngay trước khi quá trình xuyên không hoàn tất, linh hồn của hắn đã bị Lilith chặn lại giữa đường.
“Chào vị người xuyên không kia, chắc ngươi cũng không muốn để người khác biết chuyện ngươi xuyên không đâu nhỉ?”
Linh hồn xuyên không của Cố Phàm không thể nhập vào thân thể người bản địa, đành phải bất đắc dĩ ký vào một bản khế ước ác ma.
Nội dung khế ước là: Lilith sẽ ban cho hắn 50 năm tuổi thọ, đổi lại hắn phải làm việc cho Lilith — viết code, phát triển game.
Còn tại sao địa ngục lại “bắt trend” đi làm kinh doanh phụ?
Lilith giải thích như sau:
“Ôi, nhắc tới là lại tức!
Địa ngục bọn ta vốn làm ăn ổn định, mấy ngành truyền thống vẫn phát triển tốt. Ai ngờ dạo gần đây lại đổi khác.
Bên các ngươi có một đám sếp lớn chết bất đắc kỳ tử, xuống địa ngục không biết dụ dỗ kiểu gì, lại tẩy não được cả Lucifer.
Toàn nói mấy cái từ như ‘tăng trưởng bùng nổ’, ‘tối ưu quy trình’, ‘đồng bộ hạt nhân’, ‘phân quyền’, ‘trao quyền’ gì gì đó…
Kết quả là lão Lucifer tưởng thật, bắt đầu nói tổ chức địa ngục có vấn đề, đòi ‘quản lý phẳng hóa’, ‘mở rộng mô hình kinh doanh mới’…
Đến cả ta là cấp cao còn bị kéo đi làm KPI, đám ác ma bên dưới thì bị nhét cho cả đống chỉ tiêu!
Dựa vào ngành truyền thống thì không đời nào hoàn thành được, nên ta đành phải đổi mới — thử dùng game để thu hoạch cảm xúc tiêu cực của loài người!”
….
Và thế là, công ty Game kỳ lạ mang tên “Nghịch Thiên Đường” ra đời.
Trên danh nghĩa, Cố Phàm là người đại diện pháp luật của công ty này, nhưng trên thực tế, hắn chỉ là một lập trình viên khốn khổ bị khế ước ác ma trói chặt, không hề có chút tự do nào.
Hắn phải tuyệt đối nghe lệnh của Lilith để làm game, nếu trái lệnh, tuổi thọ sẽ bị thu hồi ngay lập tức!
Thoạt nhìn, bản khế ước này có vẻ không tệ.
Là chủ tịch kiêm giám đốc sáng tạo của Nghịch Thiên Đường, hắn không chỉ nhận lương cứng 8000 mỗi tháng và 5% lợi nhuận từ game, mà còn được hưởng danh tiếng, địa vị xã hội.
Thậm chí, nếu Nghịch Thiên Đường may mắn trở thành công ty game có giá trị cao nhất nhân gian, hắn sẽ ngay lập tức được hủy khế ước, trở lại tự do.
Nhưng làm gì có chuyện khế ước của ác ma lại không gài bẫy?
Bản khế ước này toàn là bẫy, và cái bẫy lớn nhất chính là: nếu game không kiếm được tiền, thì ngoài khoản lương 8000 kia, tất cả chỉ là bánh vẽ!
Dự án đầu tiên Lilith yêu cầu hắn làm có tên 《Địa Ngục Quỹ Tích》.
Nội dung chính: phong ấn Cổng Địa Ngục bị nứt, vô số ác ma mạnh mẽ tràn ra, người chơi phải nhập vai những người lính mang vũ khí hiện đại, xuất phát từ thành phố loài người, lần theo dấu vết xâm lấn của địa ngục, tiêu diệt ác ma trên đường, và cuối cùng phong ấn lại Cổng Địa Ngục.
Về nội dung, đây là một game FPS (bắn súng góc nhìn thứ nhất) rất tiêu chuẩn.
Nhưng nhìn kỹ thì lại cực kỳ mất cân bằng giữa phe người chơi và phe ác ma do AI điều khiển.
Vũ khí của người chơi toàn là loại quen thuộc như Desert Eagle, AK47, 98K, AWM…
Còn vũ khí phe ác ma thì… “hoang đường” không tả nổi: nào là “Địa Ngục Hỏa Gatling”, “Pháo Trọng Thiên Khải”, “Lựu Đạn Khói Dịch Bệnh” v.v.
Tất cả chỉ số của chúng đều vượt xa vũ khí phe người chơi: tốc độ bắn, sát thương, tầm ảnh hưởng… đều đè bẹp hoàn toàn!
Chưa hết, AI của phe ác ma cũng… quá lố.
Trong bản thiết kế, Lilith còn chỉnh AI của đám ác ma lên mức tối đa, nghĩa là tốc độ phản ứng và độ chính xác bắn súng của chúng có thể nghiền nát 99% game thủ, kể cả tuyển thủ chuyên nghiệp cũng chỉ có nước nằm xuống!
Cố Phàm không hề nghi ngờ: nếu làm đúng theo thiết kế này, 99% người chơi sẽ bỏ game ngay từ con quái đầu tiên ở ải đầu tiên.
Chưa hết, mô hình thu phí của game cũng kỳ quái: giá chỉ 18 tệ, và cho chơi thử 2 tiếng rồi mới trả tiền.
Rõ ràng Lilith chẳng định kiếm tiền, mục tiêu duy nhất là dụ càng nhiều người chơi càng tốt rồi thu hoạch cảm xúc tiêu cực của họ nhanh nhất có thể!
Những game như thế này không thể kiếm tiền, cũng không thể lấy được danh tiếng.
Nghịch Thiên Đường chỉ có thể trở thành nhà máy sản xuất game rác, còn Cố Phàm thì sẽ bị cả giới game chửi rủa, trở thành tội đồ cấp A của ngành!
Còn cái điều kiện “Nghịch Thiên Đường trở thành công ty game có giá trị cao nhất nhân gian” để gỡ khế ước kia, càng là chuyện viển vông không bao giờ xảy ra.
Thế nên Cố Phàm mới than: hắn còn chưa bắt đầu cuộc sống của một người xuyên không, thì đã tới đoạn kết mất rồi!
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận