Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Ngôn tình
  3. Triền Miên Sau Ly Hôn (Dịch)
  4. Chương 115: Vừa xấu tính vừa cứng đầu​

Triền Miên Sau Ly Hôn (Dịch)

  • 285 lượt xem
  • 1308 chữ
  • 2021-12-12 18:10:24

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Như cảm nhận được điều gì đó, Lương Hạnh vô thức quay đầu nhìn về phía xa, nhưng không thấy gì.



Đôi mắt cô ngưng trọng, và khuôn mặt của Triệu Mịch Thanh đột nhiên xuất hiện trong tâm trí cô.



Hôm nay anh ấy về Tấn Thành sao?



Nhưng trong nháy mắt, cô tỉnh táo lại và tiếp tục nhìn chằm chằm vào cửa phòng mổ.



Không quan tâm anh ấy đi đâu nữa.



Mãi đến bốn giờ chiều, ca mổ kết thúc, đèn trong phòng mổ phụt tắt, Lương Hạnh và mẹ Lương vội vàng đứng dậy đi tới.



Khi bác sĩ bước ra, cô nhanh chóng hỏi: "Bác sĩ, bố tôi thế nào rồi?"



Bác sĩ tháo khẩu trang xuống, hít một hơi rồi nói: “Ca mổ thành công, nhưng liệu có hồi phục được hoàn toàn hay không thì phải đợi đến khi tỉnh lại mới có thể nói được, bệnh viện sẽ làm một giấy báo gửi về trại giam, chờ bên kia quyết định. "



Lương Hạnh biết ơn gật đầu: "Cảm ơn bác sĩ."



Mẹ Lương vui mừng khôn nguôi, thở phào nhẹ nhõm, bàn tay đã đổ đầy mồ hôi.



Hướng Hoành Thừa cười trấn an, ôm Xuyến Chi đang ngủ say trong ngực, nói: "Sẽ không sao đâu, anh khoẻ hơn hai người, hai người đều đã mệt mỏi một ngày rồi, đi nghỉ ngơi đi, chỗ này cứ giao cho anh."



"Em vẫn chưa buồn ngủ lắm, đợi tình hình ổn định rồi em sẽ đi."



Như lời Lương Hạnh nói, cô thấy cha Lương được đẩy ra khỏi phòng phẫu thuật.



Người ông gầy rộc, mặt tái nhợt như mái tóc bạc trắng, nằm bất động bên ống ôxy.



Lòng Lương Hạnh nhói đau, vội vàng cùng mẹ đẩy xe.



Sau khi sắp xếp xong, một số việc tiếp theo cũng đã được xử lý ổn thoả, khi cô ngồi xuống uống ly nước thì trời đã tối.



Nhìn Xuyến Chi đang ngủ say trên giường, cô có chút áy náy, nhíu chặt mày, đi tới bên người đàn ông nói: “Anh, thực sự rất xin lỗi, làm phiền anh trông một đêm. Nhưng hiện tại em không có thời gian rảnh, nếu không anh về trước đi, chúng ta hẹn hôm khác."



Hướng Hoành Thừa nhìn cô gắng gượng kìm nén sự mệt mỏi, ánh mắt sâu thẳm, không nói gì, đột nhiên kéo cô ngồi lên trên ghế.



"A…" Lương Hạnh giật mình, theo bản năng muốn đứng dậy.



Hướng Hoành Thừa đè cô lại, sau đó dùng đầu ngón tay ấn lên thái dương của cô, nhẹ nhàng xoa và nói: “Đừng nhúc nhích, thả lỏng đi, hiện tại thân thể của em đã đạt tới cực hạn, nếu không nghỉ ngơi tốt thì những chuyện sắp tới ai sẽ là người giải quyết. Cho dù em có bận lòng về vài chuyện, không thể nào ngủ được thì cũng phải ngồi xuống nghỉ ngơi, thư giãn một chút."



Lương Hạnh giật mình, không biết từ chối như thế nào, chỉ có thể khẽ hỏi: "Anh cũng biết mấy chuyện này sao?"



Hướng Hoành Thừa đứng sau lưng cô, hết lần này đến lần khác dùng sức ở tay, tự giễu: "Những người quanh năm ngồi trong văn phòng, đương nhiên sẽ biết một chút về kỹ năng mát xa."



Lương Hạnh mím môi cười: "Thật sự rất cảm ơn anh."



Cô thật sự rất mệt mỏi, cũng không từ chối anh nữa, thả lỏng cơ thể, dựa vào ghế và nhắm mắt lại, cảm nhận rõ ràng đầu óc đang nặng trĩu.



Triệu Mịch Thanh xử lí xong công việc, nhanh chóng đi tới cửa phòng bệnh, vô tình nhìn thấy cảnh này.



Người phụ nữ ngồi dựa vào ghế, hai mắt nhắm chặt như đang ngủ thiếp đi, mặc cho người đàn ông phía sau nhẹ nhàng xoa bóp huyệt thái dương.



Không khí ấm áp bao trùm khiến người ta cảm thấy khó chịu.



Hơi thở của Triệu Mịch Thanh chùng xuống, đứng yên tại chỗ, từ từ nheo mắt lại, cho đến khi nhận thấy Hướng Hoành Thừa chú ý đến mình, anh mới thu hồi cảm xúc trên mặt, bước vào phòng, cong môi cười, “Anh Hướng xem ra còn tốt hơn bác sĩ trong bệnh viện. Tôi khuyên cô ấy nghỉ ngơi rất nhiều lần nhưng cô ấy kiên quyết không chịu nhưng anh chỉ cần một lúc đã có thể khiến cho cô ấy ngủ thiếp đi."



Hướng Hoành Thừa nhìn về phía anh, tay không có dấu hiệu dừng lại, thấp giọng nói: "Cô ấy quá lo lắng về ca phẫu thuật, bây giờ thì xong rồi, cô ấy cũng thả lỏng được một chút, khi mệt mỏi quá, tự nhiên cô ấy sẽ ngủ thiếp đi."



Triệu Mịch Thanh nhìn tư thế ngủ yên bình của người phụ nữ, gương mặt trắng nõn đặc biệt quyến rũ. Mắt anh hơi tối lại, nhưng anh không đánh thức cô, anh tiện tay cởi áo khoác ngoài và khoác lên người cô, lạnh nhạt hỏi: "Anh đã ăn tối chưa?"



Hướng Hoành Thừa tự nhiên thu tay lại, ung dung cười một tiếng, "Chưa, hôm nay Triệu tổng mời khách sao?"



"Rất vinh hạnh."



Quán ăn bên cạnh bệnh viện, hai người đàn ông ngồi đối diện nhau, gương mặt tuấn tú cùng khí chất nho nhã đã thu hút không ít ánh nhìn.



Gọi một bàn đồ ăn, Triệu Mịch Thanh lại nói với nhân viên phục vụ, "Một chai rượu vang."



"Không cần." Hướng Hoành Thừa phất tay với người phục vụ, khách sáo nói: "Tôi còn phải lái xe, không uống rượu được."



Triệu Mịch Thanh cười nhạt: "Tôi cũng không phải phụ nữ, không có hứng thú uống ngàn chén với anh, chỉ một chút thôi, cùng lắm tôi gọi tài xế đến."



Gương mặt dịu dàng của Hướng Hoành Thừa cứng đờ, nhìn anh đầy ẩn ý: "Triệu tổng quả nhiên có lòng."



"Có lòng sao?" Triệu Mịch Thanh nhíu mày, nhân viên phục vụ đưa rượu lên, rót cho anh ta nửa chén, lại rót cho mình nửa chén, nhất cử nhất động đều rất quý tộc.



"Có vẻ như anh Hướng không phải là người duy nhất chu đáo."



Hướng Hoành Thừa: "..."



"Triệu tổng luôn muốn mời tôi đi ăn tối sao?"



Đây rõ ràng là một màn đối đầu của tình địch.



Triệu Mịch Thanh đặt chai rượu xuống và lắc ly: "Cô ấy không có thời gian. Tất nhiên tôi sẽ mời bữa ăn này."



“Chồng cũ như Triệu tổng đây thật sự rất có năng lực, không biết cô ấy có nhận ân tình này của anh không?” Hướng Hoành Thừa nâng cốc nhấp một ngụm, ngăn chặn cảm xúc nơi đáy mắt.



Triệu Mịch Thanh lắc đầu, đôi mắt thâm thúy và trầm mặc như cũ: "Anh Hướng nhận ân tình này là được."



Động tác Hướng Hoành Thừa dừng lại, ngẩng mặt lên nhìn anh, ánh mắt dịu dàng có chút u ám, "Anh Triệu, tôi nghĩ tôi đã nói rõ ràng rồi, xem ra anh vẫn chưa nhìn thấu, biện pháp cứng rắn sẽ chỉ khiến cô ấy cảm thấy phản cảm cùng khó xử, và nó sẽ gây rắc rối cho cô ấy. Tại sao anh lại phải làm như vậy? "



"Đây là chuyện giữa tôi và cô ấy. Anh nghĩ sự bao dung và dịu dàng của anh là điều cô ấy cần? Có vẻ như anh vẫn chưa hiểu cô ấy. Cô ấy chỉ muốn tìm chỗ dựa khi mệt mỏi. Nhưng không có nghĩa là cô ấy sẽ tiếp tục làm loạn như vậy, chắc anh chưa nhìn thấy lúc cô ấy bộc phát sự xấu tính cùng cứng đầu của mình."



Giọng điệu của Triệu Mịch Thanh hờ hững, giống như đang khuyên giải, lại giống như đang nói chuyện phiếm cùng bạn bè.



Anh hiểu rất rõ tính tình Lương Hạnh, cứng đầu như một tảng đá, không chịu khuất phục, không chịu thoả hiệp, cho dù bị thương cũng sẽ tìm cách đâm lại người ta, khiến họ trở tay không kịp.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top