Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Ngôn tình
  3. Triền Miên Sau Ly Hôn (Dịch)
  4. Chương 168: Không có anh, tôi vẫn có thể sống tốt​

Triền Miên Sau Ly Hôn (Dịch)

  • 212 lượt xem
  • 780 chữ
  • 2022-02-26 20:32:45

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Ý cười hiện lên trong đôi mắt lạnh lùng của Triệu Mịch Thanh, anh nhẹ nhàng giải thích: “Sáng nay tôi đã hỏi em mấy lần muốn đi đâu, nhưng em đều phớt lờ tôi nên tôi chỉ có thể dừng lại ở địa điểm gần nhất thôi.”



“Tôi, tôi…” Lương Hạnh lắp bắp, tức giận cắn răng: “Khi ấy tôi đang suy nghĩ, anh không thể nói lớn tiếng hơn được à?”



Đừng nói với cô rằng anh không nghĩ đến hai toà nhà đều bằng kính, bên dưới có động tĩnh gì mà không nhìn thấy? Anh không cần nghĩ cũng có thể nhận ra điều này.



Người đàn ông đưa tay lên tự nhiên vén tóc trên mặt cô, anh thấp giọng cười, chỉ là trong nụ cười này lại có vài phần xấu xa: “Chuyện đã qua một ngày rồi, bây giờ em vẫn tiếp tục vì nó mà gây khó dễ cho bản thân à? Hay là cả ngày hôm nay em đều nghĩ đến tôi?”



Tai Lương Hạnh nóng lên, cô tức giận nói: “Ai nghĩ đến anh, mau nói những gì anh biết cho tôi, tôi còn phải về nhà.”



Đôi mắt thâm thuý của Triệu Mịch Thanh nhìn cô đầy dịu dàng, anh nắm tay cô đi về phía trước, nhẹ nhàng chậm rãi nói: “Không vội, ăn tối trước đã rồi vừa ăn vừa nói.”



“…”



Sắc mặt Lương Hạnh hơi thay đổi cô giãy giụa, trợn mắt nói: “Tôi đồng ý ăn tối với anh bao giờ?”



Triệu Mịch Thanh nắm chặt tay cô, không chút nhúc nhích, vẻ mặt bình thản ngẩng đầu nhìn xung quanh, sau đó cong môi: “Vậy em muốn nói chuyện với tôi ở đây? Không sợ bị người khác nhìn thấy à?”



Khoé miệng Lương Hạnh giật giật, cô cắn môi: “Mau đi.”



Cô miễn cưỡng lên xe nhưng có vẻ tâm trạng Triệu Mịch Thanh lại rất tốt, độ cong trên môi anh càng sâu hơn, anh cúi đầu thắt dây an toàn rồi nói: “Ngày mai tôi vẫn tiếp tục để Nghiêm Minh đưa em đi làm. Đương nhiên nếu em muốn thì đi xe tôi cũng được.”



Gần đây cô không lái xe đi làm nói lên rằng cô vẫn nghe những gì anh nói ngày hôm đó, đồng thời trong lòng cũng nhẹ nhõm hơn rất nhiều.



Lương Hạnh lạnh lùng từ chối một cách rất dứt khoát: “Không cần!”



Khó khăn lắm cô mới đuổi được anh đi, cô không muốn kéo theo một chiếc đuôi nữa, không khác gì cài thêm máy theo dõi.



Triệu Mịch Thanh hơi bất đắc dĩ lại cực kỳ nhẫn nại nói: “Lương Hạnh, tôi không thể lúc nào cũng ở bên em, vì em hay vì con thì thời gian này em cứ nghe lời tôi trước đã, được không?”



Mắt Lương Hạnh khẽ loé lên, cô quay lại nhìn anh cực kỳ lãnh đạm, cười như không cười: “Nói cứ như chỉ cần có anh bên cạnh thì tôi sẽ không gặp nguy hiểm, không có anh thì tôi vẫn có thể sống tốt. Lái xe!”



Nói xong cô quay đi, nhìn về phía trước.



Triệu Mịch Thanh nhìn cô thật sâu, môi mỏng mím chặt, anh không nói gì nữa mà khởi động xe.



Trời vừa tối thì cả hai cũng tới được nhà hàng.



“Chào anh, anh đi mấy người ạ?” Nhân viên phục vụ ân cần tiến lên tiếp đón.



“Hai người.”



“Được ạ, mời đi theo tôi.”



Tìm được phòng riêng nhỏ, Lương Hạnh cởi áo khoác rộng bên ngoài ra rồi ngồi xuống.



Triệu Mịch Thanh nhìn bụng nhỏ hơi nhô lên dưới thân hình mảnh mai của cô, ánh mắt anh từ từ trở nên nhu hoà, anh cất áo khoác cho cô xong thì bước tới bên cạnh lấy một cái gối đặt sau lưng cô: “Như vậy sẽ thoải mái hơn một chút.”



Lương Hạnh nhìn anh, không nói gì cũng không từ chối.



Người phục vụ mang thực đơn tới, cô nhìn lướt qua rồi đưa cho anh, hờ hững nói: “Bữa này tôi mời, anh gọi món đi.”



Dù sao anh cũng đã giúp cô rất nhiều lần, hơn nữa hôm qua anh còn ở lại bệnh viện chăm cô cả đêm, cô cũng không thể giả vờ không có tình người được, ăn cơm còn để anh mời.



Triệu Mịch Thanh cúi nhìn thực đơn, sau đó lại liếc nhìn cô, không nói lời nào, ngoan ngoãn mở thực đơn ra, nghiêm túc chọn món.



Lương Hạnh để điện thoại xuống, vừa ngẩng đầu liền thấy người đàn ông đẹp trai, cao quý đang cúi đầu tập trung, ngón tay thon dài chỉ trên thực đơn, tạo thành một bức tranh rất bắt mắt với phông nền tối phía sau.



Anh thực sự giống người đàn ông đẹp trai trầm lặng.



Lương Hạnh bĩu môi, ép mình nhìn sang chỗ khác.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top