Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Ngôn tình
  3. Triền Miên Sau Ly Hôn (Dịch)
  4. Chương 89: Tôi đói rồi​

Triền Miên Sau Ly Hôn (Dịch)

  • 301 lượt xem
  • 877 chữ
  • 2021-12-12 17:49:06

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Đột nhiên cô hất văng chiếc mền ra, giọng nói nhuốm vẻ bực bội: “Anh muốn giận thì cứ giận tiếp đi, tôi với con đều đói rồi, tôi đi ăn cơm đây.”



Một bàn chân còn chưa kịp duỗi đến thành giường đã bị người đàn ông ấy chặn lại, rồi sau đó anh kéo mền trùm lên người cô, Triệu Mịch Thanh đứng dậy, anh đanh giọng mà nói: “Nằm yên, để tôi đi mua.”



Lương Hạnh lập lức không cử động nữa, vốn dĩ cô đã mất sức, đến giờ phút này cũng không sính mạnh nữa để làm gì.



Bị chiếc mền kéo đến trước ngực đè cánh tay lại, cô nhìn người đàn ông đang định bỏ đi ấy rồi nói lạnh nhạt: “Đừng có mua cháo hay canh gì đấy, tôi muốn ăn cơm, thêm ít đồ ăn.”



“…”



Triệu Mịch Thanh quay đầu nhìn cô rồi cười khẽ, không ngờ lại nhuốm vẻ chiều chuộng: “Được rồi, ngoan ngoãn đợi anh về đi.”



Cô nhìn người đàn ông ấy đóng cửa lại với đôi mắt trong trẻo, sau khi xác định anh đã đi, Lương Hạnh lau mồ hôi lạnh rồi thở phào một hơi, cô lật tung mền ra, vội vàng đi tìm điện thoại.



Cô mở điện thoại ra, đột nhiên khựng tay lại, phải gọi cho Tiểu Trương hay là Mục Điệp đây.



Cô do dự bấm con số đầu tiên trong số điện thoại của tiểu Trương, Mục Điệp đã gọi đến rồi.



Cô ngập ngừng hai giây rồi mới bắt máy.



“Alo.”



“Chị Hạnh, chị tỉnh rồi hả.” Giọng nói của anh ta có vẻ rất vui mừng: “Chị có khỏe hơn chưa? Em và trợ lý Trương định vào bệnh viện thăm chị này.”



Lương Hạnh không nói gì, cô im lặng một lúc rồi hỏi từ tốn: “Tối hôm qua…Hai người đưa chị vào bệnh viện hả?”



“Dạ đúng, tối hôm qua bị bị sốt nên hôn mê giữa đường về, em với trợ lý Trương chỉ có thể đưa chị vào bệnh viện thôi à, sau đó Triệu tổng đến, anh ấy bảo bọn em về trước, một mình ở lại đó trông chừng chị.”



Mục Điệp kể lại một cách bình tĩnh, giọng nói của anh ta không có thể bất thường nào.



Lương Hạnh nhíu mày bối rối, giọng nói của cô thấp xuống: “Hai người…Biết hết rồi hả.”



“Chị Hạnh, chị yên tâm đi, Triệu tổng đã nói với bọn em rồi, bọn em đảm bảo sẽ không nói với bất kỳ ai chuyện này đâu.” Mục Điệp cười cười, đột nhiên anh ta khựng lại, giọng nói cũng nhỏ dần: “À phải rồi, trợ lý Trương còn chưa biết việc chị mang thai đâu đó, bác sĩ nói với em trước, em còn chưa nói lại với anh ta.”



Dường như đã lường trước chuyện này, Lương Hạnh cũng không tiếp tục hỏi nữa mà nói: “Mục Điệp, xin lỗi vì chị luôn giấu giếm chuyện này với các em.”



Mục Điệp thấp giọng cười phì, giọng nói trong trẻo của anh ta lại vang lên: “Chị không cần phải xin lỗi đâu, đến chuyện ly hôn mà chị còn nói với em thì mang thai có gì kỳ lạ kia chứ, em chỉ cảm thấy hơi ngạc nhiên tôi, người mà em theo lăn lộn mấy ngày hôm nay lại là một bà bầu, lúc bác sĩ nói cho em biết việc chị có thai, em sợ chết khiếp luôn đó, em còn nghi ngờ không biết nhầm lẫn ở đâu không, nhìn dáng người của chị có giống với bà bầu ở chỗ nào đâu.”



“Có điều nếu như giống thì chị cũng không giấu giếm được. Chỉ có điều, chị Hạnh, chị làm thế thì nguy hiểm quá, lần sau đi công tác gì đấy thì kêu cấp dưới đi đi. Nếu thật sự không ổn thì kêu trợ lý đi cũng được.”



Lương Hạnh nghe giọng điệu khoa trương của anh ta, mặc dù cô không cười nhưng trong lòng vẫn cảm thấy ấm áp, giọng nói trở nên dịu dàng: “Mục Điệp, cảm ơn cậu, sau này chị sẽ giải thích cho cậu.”



“Không cần đâu, nhưng mà em nghĩ chắc Triệu tổng sẽ không để chị xảy ra chuyện gì.”



Ánh mắt Lương Hạnh hơi sáng lên: “Tối hôm qua, anh ấy…nói gì với mọi người?”



“Anh ấy? Chị nói Triệu tổng hả? Chị Hạnh, nói đến chuyện này thì em hơi bất mãn đó.” Giọng nói của Mục Điệp lại có vẻ ai oán: “Hóa ra chị thật sự là bạn của Triệu tổng, tối hôm qua cũng không giở trò thông minh vặt, nếu biết sớm bị là bạn của anh ấy thì gọi điện cho anh ấy sớm một chút, không ăn cơm nữa, không cần uống rượu nữa, bây giờ chị chẳng cần phải nhập viện rồi.”



Trong lúc nhất thời, Lương Hạnh cũng không biết phải đáp lại như thế nào, cô chỉ đành cười khan.



Có lẽ Triệu Mịch Thanh chưa nói quan hệ giữa hai người cho anh ta biết, nếu như chỉ là bạn bè, những chuyện khác cứ để cho anh ta suy đoán đi vậy, chứ bằng không cô càng giải thích thì lại càng lúng túng.



Chắc hẳn người đàn ông ấy sắp sửa trở về, Lương Hạnh dặn dò thêm một ít công việc rồi cúp máy.



Cô ném điện thoại sang một bên, đắp mền nằm xuống giường lại.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top