"Rốt cuộc bọn súc sinh này bị gì vậy? Lùi lại… lùi lại mau…!"
"Đừng để chúng thoát ra, mau nhốt chúng lại!"
"Buông tôi ra, đừng… đừng lại gần!"
Tiếng la hét thảm thiết vang lên liên hồi từ phía sau cánh cửa.
Rõ ràng, năng lượng tận thế đã không còn chỉ làm tha hóa tâm trí lũ đấu khuyển – không, so với “tha hóa”, có lẽ gọi là “thức tỉnh” mới chính xác hơn.
Đấu khuyển: chó chiến
Vào những ngày mưa, chim én sẽ bay là là mặt đất; khi động đất xảy ra, lợn và chó sẽ náo loạn không yên.
So với con người – kẻ tự xưng đứng đầu chuỗi thức ăn nhưng ngày càng suy yếu vì sống an nhàn – động vật thường nhạy cảm hơn với thiên nhiên.
Nguồn năng lượng quái dị đã lan tràn khắp thế giới.
Ngoài những con tinh anh như Địa Ngục Khuyển, các sinh vật khác cũng biến đổi rõ rệt — trở nên hung tàn, bạo ngược, khát máu và tàn nhẫn.
Con thỏ từng hiền lành trong lồng có thể cắn đứt ngón tay bạn trong nháy mắt.
Con mèo lười biếng nằm trên ghế sofa có thể dùng vuốt sắc đâm xuyên cổ chủ.
Và loài chó từng được gọi là trung thành, chỉ trong khoảnh khắc, sẽ xé xác chủ nhân thành từng mảnh.
Khác với sự đột biến của côn trùng hay hình thái xác sống của con người, sự thay đổi ở động vật đa chiều và toàn diện hơn.
Chúng như đang “thoái tổ”, đánh thức bản năng dã thú từng bị con người dập tắt suốt hàng trăm, hàng ngàn năm, và nay đã chiếm lại não bộ của chúng.
Chỉ trong năm phút — khi tiếng hét cuối cùng cũng tắt lịm — toàn bộ đấu trường chìm trong một bầu không khí chết chóc ghê rợn.
“Rắc… rắc…”
Trần Phong đẩy cánh cửa nặng nề ra.
Mùi máu tanh nồng nặc ập đến.
Không còn là thứ mùi máu hòa lẫn trong tiếng reo hò ồn ào trước đó, giờ đây cả đấu trường phủ kín một luồng tử khí khiến người ta sởn gai ốc.
Hàng trăm xác người nằm la liệt giữa vũng máu, khuôn mặt đông cứng trong vẻ hoảng loạn, sợ hãi, bàng hoàng, ngơ ngác.
So với những cái xác còn nguyên hình hài, phần lớn chỉ còn là những đống thịt nát nhầy nhụa.
Tay chân đứt lìa, nội tạng văng tung tóe, máu me lênh láng…
Trong góc, một cái xác nằm giữa đống tiền xu khiến Trần Phong chú ý.
Trên người gã vẫn còn mờ nhạt hình xăm sặc sỡ, cổ bị cắn đứt, con mắt bị moi, bắp chân mập mạp bị gặm tới lòi xương trắng.
Tiền bạc?
Có thể chỉ mới giây trước hắn còn đang đếm tiền, giây sau đã thành một cái xác lạnh ngắt.
Tiền bạc? Nhà cửa?
Những thứ từng khiến con người dành trọn đời để theo đuổi, lúc này, dưới cảnh tượng đấu trường sụp đổ, hàng trăm người chết thảm, ông chủ bị xé xác… tất cả đều tan biến như khói bụi.
“Gừ… gào…”
Một tiếng gầm thảm khốc kéo Trần Phong về thực tại.
Hơn chục sinh vật bước ra, giẫm lên vũng máu, hiện lên trước mắt anh.
Rõ ràng đó là những con chó chiến khi xưa, nhưng nay toàn thân bê bết máu, lông dựng đứng, đặc biệt là đôi mắt đỏ rực ánh lên vẻ dã thú tàn bạo.
Chúng không còn là những “cỗ máy mua vui” cho con người nữa — mà là những oan hồn đòi mạng.
Những kẻ sát nhân này không hề rời đi, và lúc này, chúng đã xem Trần Phong là mục tiêu tiếp theo.
“Si… xk… po…”
Một con Liệt Ma bước ra.
Thân thể như một đống thịt thối cao đến bốn mét, nó dựng thẳng dậy, há to cái miệng khổng lồ.
Một luồng hôi thối ghê người lập tức át cả mùi máu quanh đó.
“Cút.”
Trần Phong đứng chặn phía trước, nhìn đám quái vật vừa tàn sát hàng trăm mạng sống.
Ánh mắt anh bình thản một cách quái dị, lạnh lùng đến đáng sợ.
Chọn lọc tự nhiên.
Từ bây giờ, thế giới này sẽ không vì chút yếu đuối hay thương hại mà nương tay với bạn.
Ngược lại, càng sợ hãi, càng mềm yếu, cái chết càng đến nhanh hơn.
Một bức tranh quái dị.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận