Mười mấy con đấu khuy hung tợn, khát máu, cùng một sinh vật thối rữa và xấu xí đang rình rập.
So với hai loài săn mồi này, thân hình của Trần Phong có vẻ gầy yếu hơn hẳn.
Thế nhưng, dù vậy, khí thế của anh ta lại không ngừng dâng cao khi đứng cạnh con Liệt Ma kia.
“Gừ… gừ…”
Một con chó chiến thân hình thon dài phát ra tiếng rên trầm, rồi những con còn lại cũng lần lượt dừng bước.
Cuối cùng, nó nhìn Trần Phong thật sâu, rồi xoay người rời đi.
“Nhanh vậy đã có thủ lĩnh rồi sao?”
Trần Phong khẽ nhíu mày nhìn theo bóng lưng trước mặt:
“Con chó này đã chiếm quyền thống trị cả bầy. Làm được điều đó chỉ trong vài phút… rõ ràng nó có tiềm năng trở thành quái tinh anh.”
Chỉ đến khi không còn bóng dáng con chó nào trước mắt, Trần Phong mới thở phào một hơi. Bất giác, mồ hôi lạnh đã thấm ướt lưng anh từ lúc nào.
Dù sức mạnh của Liệt Ma mạnh hơn cả bầy chó này, nhưng suy cho cùng Liệt Ma cũng chỉ có một mình.
Khi bảo vệ chủ nhân, sơ suất là điều khó tránh khỏi.
Vừa rồi quả thực là một ván đấu trí.
May mắn là…
Trần Phong đã dọa được bọn chúng bỏ đi.
Đấu trường lại chìm vào yên tĩnh.
Nhưng Trần Phong không hề có ý định chọn nơi này làm căn cứ.
Chưa nói đến khả năng bầy chó nổi máu điên quay lại trả thù, mà quan trọng hơn là mùi máu tanh ở đây quá nồng — thể nào cũng sẽ thu hút lũ xác sống, côn trùng, hoặc những sinh vật khác đến.
Anh phải rời khỏi đây.
Ánh mắt Trần Phong ánh lên vẻ kiên định.
Ngày tận thế giáng xuống, toàn bộ thành phố J chìm trong biển máu.
Trong bữa tiệc tử vong này, ngay cả Trần Phong — dù đã có Liệt Ma — cũng vẫn chênh vênh như đi trên bờ vực.
Dù sao anh cũng chỉ vừa mới thức tỉnh, sức mạnh còn cách xa trình độ “chém giết như thần”.
Trước mắt, anh cần tìm một nơi ẩn náu an toàn trước đã.
So với những thế lực nhỏ lẻ, chỉ có sức mạnh quốc gia mới đủ khả năng chống lại làn sóng tận thế này.
Ở giai đoạn đầu tận thế, đạn dược thông thường vẫn còn có hiệu quả nhất định.
Sau một thời gian giao tranh, khoảng bảy ngày sau, lực lượng quân đội sẽ chiếm lĩnh nơi này.
Không giống các tổ chức trị an khác, quân đội với tính kỷ luật và phục tùng mệnh lệnh tuyệt đối, luôn là lực lượng có hỏa lực vượt trội ở mọi thời đại.
Trong thời kỳ đầu tận thế, quân đội sẽ hoàn toàn giành thế chủ động, chia Trung Hoa thành nhiều khu chiến sự.
Còn các chức vụ văn chức sẽ bị đào thải, thậm chí các chức vụ thăng tiến cũng sẽ được thay bằng quân chức.
Từ binh nhì bình thường… cho đến tướng lĩnh.
Ngoài ra, vô số thế lực nhỏ cũng sẽ trỗi dậy: giáo phái, bang hội, lính đánh thuê, chiến đoàn…
Trong số đó có những kẻ đầy dã tâm, muốn dựng nên bá nghiệp riêng; có những nhà tu hành khổ hạnh, dốc lòng cứu giúp dân chúng; và dĩ nhiên cũng có những tội phạm tàn bạo, xây dựng niềm vui của mình trên nỗi đau của kẻ khác.
Tóm lại, dân chúng sống không yên, oán khí ngút trời, quỷ quái yêu ma hoành hành nhân gian.
Tất nhiên, đó là chuyện của sau này.
Còn với Trần Phong, ai thống trị thế giới này không phải điều anh quan tâm. Điều quan trọng nhất lúc này… là làm sao sống sót qua bảy ngày tới.
Trần Phong trấn tĩnh lại, rồi bước ra khỏi căn phòng, bắt đầu tìm kiếm cửa hàng tiện lợi quanh đây.
…
Bảy ngày.
Trước khi tìm được một pháo đài an toàn để ẩn náu, anh phải tích trữ được lương thực.
Còn về bãi chó phía sau, cùng những xác chết bên trong… sẽ không ai để tâm, cũng chẳng ai bận lòng.
Trên mảnh đất đã chìm trong hỗn loạn này, thứ không bao giờ thiếu… chính là loài ăn thịt.
Không bao lâu nữa, ắt sẽ có quái vật mò tới xử lý những xác chết đó.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận