Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo/Kỳ Ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
    • Thần Thoại/Dã Sử
    • Hồng Hoang
    • Cẩu Huyết
    • Đấu Trí
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo/Kỳ Ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường/Thanh Xuân/ Thanh Mai T...
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
    • Vả Mặt
    • Phản Công
    • Song Trọng Sinh
    • Nuôi Bé
    • Tổng Tài Bá Đạo
    • Thần Thoại/Dã Sử
    • Hồng Hoang
    • Cẩu Huyết
    • Đấu Trí
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Trùng sinh
  3. Trở Lại Thập Niên 70: Quyết Không Làm Dâu Hiền (Dịch) (Đã Full)
  4. Chương 9: 9

Trở Lại Thập Niên 70: Quyết Không Làm Dâu Hiền (Dịch) (Đã Full)

  • 5 lượt xem
  • 829 chữ
  • 2025-12-14 19:49:56

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Bà cụ Tống nghiến răng, căm hận rủa xả: “Đồ lòng dạ đen tối, sao không ngã c.h.ế.t quách đi cho rồi, cái thứ đàn bà đê tiện, đẻ toàn một lũ thứ phá của, cứ chờ tuyệt tử tuyệt tôn đi!”

Lưu Lan Hoa nghĩ đến tám trăm đồng cứ thế trôi mất, đau đến nỗi tim như rỉ máu.

Hai ông bà già này cũng giỏi giấu, dành dụm được từng ấy tiền mà không hé nửa lời!

Đỗ Tiểu Oánh lạnh lùng cười, giật lấy xấp tiền trong tay ông cụ Tống đang nắm chặt, cúi đầu đếm kỹ từng tờ. “Được rồi, tiền đủ cả.”

“Con đĩ tiện, sau này c.h.ế.t cũng chẳng ai cho mày cái bát nhang đâu!” Lưu Lan Hoa hạ giọng nguyền rủa.

“Có sức mà chửi tôi, sao không cúi xuống mà xem cái thằng quý tử của bà đi?”

Đỗ Tiểu Oánh tung một cước vào thằng Tống Tử Long đang ngất lịm trên đất. Trong đầu cô chỉ toàn hình ảnh con gái lớn mặt mày hốc hác, nhắm mắt nằm đó, lòng cô hận không thể xé nát cả nhà lũ lang sói lòng dạ độc ác này!

“Long Long! Long Long ơi, con ơi đừng dọa mẹ mà…”

Tống Tử Long vốn đã ngất vì đau, lại bị Lưu Lan Hoa cấu véo cho tỉnh. Đau nhói ở chân, ở nhân trung, khiến mồ hôi túa ra như tắm, thở thoi thóp: “Mẹ, con đau quá…”

“Còn đứng ngẩn ra đó làm gì, mau đẩy xe đưa người đi trạm xá chứ!” Đội trưởng lắc đầu thở dài, gọi đám người nhà họ Tống đang ngơ ngác khiêng hai kẻ ngất lịm kia lên xe.

Tiếng ồn ào ngoài sân dần lắng xuống, sân viện chìm vào yên tĩnh.

Đỗ Tiểu Oánh nhìn con gái lớn đứng sống sờ sờ trước mặt, vành mắt đỏ hoe, vội ôm chặt đứa con gái gầy gò non nớt, nghẹn ngào bật khóc:

“Đại Nha, đừng sợ. Trước đây là lỗi của mẹ… Hôm nay, mình dọn ra ngoài thôi.”

Đại Nha cảm nhận hơi ấm nóng hổi từ vòng tay mẹ, ánh mắt vốn dè dặt cẩn trọng bỗng lóe lên một tia hy vọng. Cô bé cúi đầu, xoắn tay áo, lí nhí:

“Nhưng mà mẹ… mình dọn ra ngoài… thì biết ở đâu bây giờ?”

“Mình đến căn nhà cũ của địa chủ trước kia.”

“Nhưng… mẹ, căn nhà đó chẳng phải là…” Đại Nha kéo vạt áo, không dám nói ra hai chữ kia.

Đỗ Tiểu Oánh khựng lại, nắm lấy bàn tay nhỏ bé mới mười bốn tuổi đã chai sạn đầy vết thương của con gái.

“Đại Nha, mẹ chỉ hỏi con một câu. Con thấy ở đây đáng sợ, hay căn nhà không có người kia đáng sợ hơn?”

“Tất nhiên là…” Đại Nha len lén nhìn ra phía cổng, thì thào, “Mẹ ơi, con đi thu dọn giúp mẹ ngay.”

Nhìn đứa con gái nhút nhát sợ sệt, Tống Quốc Lương siết chặt hai bàn tay buông thõng bên hông, mắt đỏ hoe: “Vợ à, anh…”

“Đừng nói nữa. Mau lại đây dọn đồ, bên đó còn phải quét dọn, có khi còn phải sửa sang lại.” Đỗ Tiểu Oánh cắt ngang lời chồng, cúi mặt xuống.

Cô tạm thời không biết nên đối diện với người đàn ông này thế nào.

Dù kiếp trước mọi chuyện chẳng phải lỗi do anh, nhưng…

Đồ đạc của mẹ con sáu người ít đến đáng thương, chẳng mấy chốc đã dọn xong.

Hai vợ chồng gánh thóc trên vai, Đại Nha cõng hành lý, cả nhà ba người không ngoái đầu, lẳng lặng rời khỏi nhà họ Tống.

“Mẹ, để con đi gọi các em. Con sợ mấy đứa không biết lại chạy về, bị ông bà bắt được đánh cho thì khổ.” Đại Nha lo lắng.

“Ừ, đi đi.”

Hai vợ chồng im lặng suốt dọc đường, cho đến khi dừng lại trước căn nhà lớn dưới chân núi – ngôi nhà từng oai vệ nay vắng tanh, cỏ dại mọc cao ngang người, phủ lên một vẻ c.h.ế.t chóc tiêu điều.

Đỗ Tiểu Oánh khẽ thở ra, đi theo chồng bước vào. Trong sân vắng ngắt, gió rít qua từng bụi cỏ, chính giữa là ngôi nhà gạch xanh lợp ngói to đẹp nhưng phủ đầy rêu phong. Phía sau là mấy gian nhà đất và chuồng củi, còn có một cánh cửa nhỏ nối ra ngoài, không ảnh hưởng đến chỗ ở chính.

Cách đó không xa là khu đất từng nuôi gia súc và cho tá điền ở, nay thành chuồng bò để nhốt những người bị đưa về cải tạo.

Người trong thôn đều chê bẩn, lại sợ vạ lây, nên hễ qua đó thì già trẻ gái trai đều né, chẳng ai lai vãng.

Chính vì vậy, cũng chẳng ai rảnh mà kiếm chuyện với bọn họ.

Đỗ Tiểu Oánh thấy vậy ngược lại cảm thấy yên tâm. Không ai tới quấy rầy, mà kiếp trước, mấy người trong chuồng bò kia sau này đều lần lượt được minh oan, quay về thành phố. Chỉ tiếc rằng…

“À, mà sao anh lại… đột nhiên về?” Đỗ Tiểu Oánh nhìn chồng đang khom lưng nhổ từng bụi cỏ dại, khẽ hỏi.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top