Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Xuyên không
  3. Trở Lại Thời Kỳ Đồ Đá (Dịch)
  4. Chương 20: Kịch đấu linh miêu

Trở Lại Thời Kỳ Đồ Đá (Dịch)

  • 468 lượt xem
  • 1851 chữ
  • 2021-05-12 20:22:34

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Linh miêu Á- Âu

Dịch: Hoangforever

Phản ứng của con chuột đồng làm ra với cái bẫy thùng gỗ làm cho Vương Dương cảm thấy chán nản vô cùng. Hắn hiện tại lưỡng lự giữa việc không biết có nên di chuyển hay là không nên di chuyển??

Lúc này, hắn thật sự ước mình có một sợi dây thừng. Lúc đó, hắn chỉ cần buộc sợi dây thừng vào cành cây, sau đó kéo nhẹ một cái là chiếc thùng gỗ đậy lại ngay.

Chỉ tiếc là hắn chỉ có sợi da, chứ không phải là sợi dây.

Sợi da này cũng không phải là sợi da ở thời hiện đại, có tính mềm dai mà là sợi da được làm từ lông động vật phơi khô dưới ánh nắng, sau đó cắt thành từng đoạn dài.

Loại dây da này vừa cứng vừa giòn, không có gia công được. Nó cũng chỉ có thể làm một sợi dây lưng có độ đàn hồi tốt mà thôi. Hơn nữa, nó còn không thể chịu đựng được lực, rất dễ bị đứt đoạn. Cho nên, nếu như bạn muốn thắt nút nó lại, tốt nhất bạn không nên nghĩ tới thì hơn. Lý do là vì, nó rất dễ đứt.

Nói chung nó chỉ có thể làm dây thắt lưng, hoặc làm dây thừng quấn quanh thành vòng tròn, hoặc buộc quanh cổ chân, sau đó đóng đinh vào gốc cây bởi một thanh gỗ dài và nhọn, để cố định người khi bạn tựa vào gốc cây.

Đương nhiên, nếu như hắn có dây thừng thì hắn cũng không phải làm ra cái bẫy thùng gỗ cấp thấp như thế này mà làm ra cái bẫy cao cấp hơn rồi.

Tới lúc đó, chuyện an toàn bắt được các loài động vật lớn không còn là điều viễn vông nữa!!

Nhưng hiện tại lấy đâu ra sợi dây thừng bây giờ?

Vào lúc Vương Dương đang còn đăm chiêu suy nghĩ, một chuyện ngoài ý muốn đã xảy ra.

Một con linh miêu không biết từ nơi nào nhảy ra. Nó nhìn lướt qua con chuột đồng, sau đó dè dặt nhìn trộm sang chỗ Vương Dương đang ẩn núp.

Hình như ngửi thấy mùi con linh miêu kia, con chuột đồng liền giật mình một cái, sau đó giơ móng vuốt lên. Không may, nó chạm phải thanh gỗ, thế là “cạch” một cái, thùng gỗ nhốt nó vào bên trong.

Vương Dương thấy con linh miêu nhảy ra, cổ họng liền nuốt cái “ực” một cái. Hắn cảm thấy miệng mình khô khốc, hơi thở dồn dập.

Loài Linh miêu này cũng không phải là loại dễ chọc. Dù sao bọn nó cũng có hình thể gấp mấy lần loài mèo.

Lý do vì sao hắn nhận ra đây là linh miêu, nguyên nhân là vì hắn nhìn thấy một đôi tai dựng lên rất cao, trên đỉnh tai còn có hai nhúm lông nhọn hoắt, đây là đặc điểm nhận dạng của nó.

Loài này có năng lực săn mồi đơn độc rất mạnh, giống như một nhạc sĩ lang thang, đi tới đâu là trình diễn một màn biểu diễn vô cùng đặc sắc.

Leo cây, bơi lội...món nào cũng giỏi.

Con linh miêu này ước chừng tầm 70 kg, dài hơn 1 mét, cao khoảng 80 cm. Đây là hình thể điển hình của một con vật trưởng thành.

Chỉ nói sơ qua mấy chữ, có lẽ bạn không hình dung ra được sự mạnh mẽ của nó. Nhưng nói thế này, có lẽ bạn sẽ hiểu ra ngay. Nó so với Vương Dương thấp hơn một cái đầu, thể trọng cũng nhẹ hơn, thế nhưng nếu nói về tốc độ, thì nó thuộc vào loại hàng đầu trong nhóm động vật săn mồi.

Vương Dương chống lại nó, có thể nói là lành ít dữ nhiều.

Chạy??

Chạy với nó thì chạy thế quái nào được??

Nó không những có tốc độ nhanh mà còn có sức bền tốt.

Nếu như nó đã chấm một con mồi nào đó, nó có thể một hơi đuổi theo con mồi tới tận 10 km lận. Thành tích như thế này không tham gia chạy Ma-ra-tông quả thật phí của giời.

Đột nhiên có một tên kình địch thèm muốn mình nhảy ra, Vương Dương từ sâu trong lòng âm thầm khinh thường con Hổ răng kiếm kia.

“Không phải ngươi nói nơi này là địa bàn của người sao? Thế quái nào lại để cho con linh miêu này chạy vào được vậy?”

Vương Dương cũng không xác định được con linh miêu này có phải là con linh miêu đã ăn thịt con dã trư của hắn lần trước hay không. Nhưng nói tóm lại, nó cũng chả phải dạng tốt lành gì.

Nheo mắt lại, Vương Dương cẩn thận quan sát nó.

Hiện tại, con Linh miêu kia đang ở bên trái Vương Dương, cách vị trí thùng gỗ tầm 20m. Chùm lông trên đôi tai nhọn khẽ rung lên một cái. Nó núp ở trong lùm, hai con mắt dài, nhỏ, màu đen nhánh nhìn chằm chằm hắn.

Con chuột đồng ở trong thùng gỗ thì cảm thấy sợ hãi vô cùng.

Nó cảm nhận được hai cỗ uy hiếp ở bên cạnh, thế nhưng tối thui không thấy gì làm cho nó càng thêm hoảng sợ hơn.

Bốn phía xung quanh đều là bức tường dày, cho dù nó có nhảy lên thì cũng không thể nào tới cái lỗ ở phía trên được, chỉ có thể dùng sức từng chút, từng chút một đẩy cái thùng gỗ đi.

Vương Dương thấy con linh miêu kia bất động, cũng không có làm ra bất kỳ hành động nào. Cho nên hắn không khỏi tính toán một chút khoảng cách giữa hắn và nó.

Hiện tại, cơ thể hắn mặc dù chưa hoàn toàn phát triển đầy đủ, thế nhưng nếu xét về tốc độ và sự nhanh nhẹn, hắn cũng không kém người lớn là bao. Còn nếu như so sánh với người hiện đại, phần lớn người hiện đại chạy không nhanh bằng hắn. Hắn cũng coi như là một hảo thủ chạy bộ.

Hiện tại nếu như hắn lao xuống, chắc chắn hắn có thể đâm con chuột đồng kia vài nhát trước khi đối mặt với con linh miêu kia đang chạy tới.

Dựa vào một tay cầm cây mâu dài, một tay cầm gai xương, hắn chắc chắn có thể phòng thủ được, không tới nỗi không chịu nổi được một đòn, vẫn còn cơ hội bắt được con chuột đồng mang đi.

Hơn nữa, nhìn bộ dạng e dè, thiếu tự tin kia của con linh miêu, hắn đoán có lẽ con linh miêu kia đang còn phân vân giữa việc xuất thủ hay là không xuất thủ. Bạn phải hiểu rằng, cái loài linh miêu này nó có thể nhịn đói được mấy ngày liền đấy. Vì vậy, bỏ qua một bữa ăn cũng không tính là gì.

Hắn thầm suy nghĩ vậy ở trong lòng.

Không chỉ về mặt tâm lý, đối với tình huống hiện tại, hắn vẫn đang ở trong thế thượng phong.

Mặc dù con linh miêu kia có thể leo lên cây được, thế nhưng với lợi thế về chiều dài của thanh mộc mâu (thanh giáo bằng gỗ), hắn một mình một ngựa vẫn giữ được quan ải vô tư.

Nghĩ tới đây, Vương Dương không nói hai lời, cầm thanh mộc mâu và gai xương nhảy xuống dưới cây, sau đó nhanh chóng chạy về phía thùng gỗ.

Hắn đã suy nghĩ kỹ rồi, không thể cứ như vậy ngồi chờ chết được, không thể để thức ăn của mình lại một lần nữa bị đoạt đi được, hắn phải chủ động tấn công.

Hắn chạy tới bên thùng gỗ, sau đó đè thùng gỗ xuống, mở một cái khe nhỏ ra, sau đó điên cuồng dùng gai xương đâm loạn vào bên trong.

Song song với động tác của hắn, con chuột đồng ở bên trong thùng gỗ điên cuồng giãy dụa, từng tiếng “tùng tùng tùng” vang lên không ngừng.

Sau khi đâm hơn chục phát, hắn dừng động tác lại, thấy bên trong thùng vô cùng yên tĩnh, không có bất kỳ động tĩnh gì.

Trong suốt quá trình hành động, hắn luôn nhìn về phía trước, nhìn chằm chằm vào con linh miêu kia.

Linh miêu đứng núp trong bụi cỏ. Sọc đen vàng đan xen trên người nó có tác dụng che giấu rất tốt. Từ lúc nó xuất hiện cho tới tận bây giờ cũng không có phát ra bất kỳ tiếng động nào. Hai con mắt thâm thúy, nhìn chằm chằm vào Vương Dương.

Vương Dương cũng không dám làm ra hành động thiếu suy nghĩ gì, hắn thu hồi gai xương lại, dắt ở ngang hông, sau đó lấy ra cây trùy bằng đá, chuẩn bị cho công tác leo lên cây phòng thủ.

Giằng co tầm 3-4 phút, thấy nó không có bất kỳ hành động gì, Vương Dương cảm thấy không cần thiết đề phòng nó nữa. Vì vậy, hắn lật thùng gỗ ra, muốn bắt lấy con chuột đồng đã chết trong thùng gỗ kia.

Thế nhưng đúng lúc này, con chuột đồng tưởng như đã chết đột nhiên sống lại. Nó tăng nhanh tốc độ, chạy về phía con linh miêu kia.

“Con mẹ nó chứ! Lại là diễn nữa à??”

Vương Dương chỉ muốn ói ra một bãi trước độ thông minh của động vật thời đại này. Thế quái nào, con vật nào cũng biết giả chết cả vậy??

Nói xong, hắn liền thấy con linh miêu tung người nhảy ra, vồ về phía con chuột đồng kia.

Gần như theo phản xạ, hắn gầm lên một tiếng, cầm lấy cây mộc mâu lao tới.

Con chuột đồng thầy mình chạy sai hướng, lập tức quay đầu lại, lao về phía bên phải.

Linh miêu đương nhiên đuổi theo nó.

Vương Dương thì không cần phải nói, hắn hiện tại cách con chuột đồng có 3 mét, mà linh miêu thì cách nó tầm 10 mét, chạy tới chỗ con chuột đồng cũng không tốn quá nhiều thời gian.

Nghĩ vậy, hắn lại tăng tốc của mình lên, thanh mộc mâu trong tay mạnh mẽ đâm về phía trước.

“Xì!”

Một đâm này vô cùng hoàn mỹ, đâm xuyên qua người con chuột đồng kia.

Một kích đắc thủ, khiến cho Vương Dương hưng phấn, phân tâm mất tầm nửa giây.

Thế nhưng chính nửa giây này, cục diện liền thay đổi.

Con linh miêu đuổi theo con chuột đồng kia vốn nó cũng không có sử dụng hết tốc độ của mình. Sau khi Vương Dương công kích thành công, nó đột nhiên tăng tốc độ của mình lên gấp 3, trong nháy mắt nhảy lên không trung, lao thẳng về phía Vương Dương.

“Meo meo rống!”

Linh miêu rốt cuộc cũng phát ra âm thanh đầu tiên.

Âm thanh này trầm thấp vang dội như tiếng sấm, nghe qua còn tưởng con mèo già nào đó đang bị cảm, thất tình vậy.

Tang thương, hoang vắng, loạn xì ngầu làm sao!!

Nó nhảy lên giữa không trung, trong đôi mắt thâm thúy hiện ra một tia sắc bén, khuôn mặt dữ tợn, mơ hồ lộ ra nụ cười đắc ý.

Lúc này Vương Dương mới nhận ra, thì ra đối tượng con linh miêu kia xem trọng cũng không phải là con chuột đồng mà chính là hắn!

Nó vẫn luôn xem hắn là mục tiêu, chờ đợi hắn săn giết thành công con chuột đồng kia, lộ ra sơ hở mới phát động tấn công.

 

 

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top