Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Linh dị
  3. Trở Thành Truyền Thuyết Ở Hồng Kông (Dịch) (Đã Full)
  4. Chương 42: Tại sao ông không nói sớm 2

Trở Thành Truyền Thuyết Ở Hồng Kông (Dịch) (Đã Full)

  • 163 lượt xem
  • 1046 chữ
  • 2023-11-05 22:51:23

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Kế hoạch được vạch định sẵn trong đầu, xác suất thành công lên tới 100%, anh ta quyết định thực hiện. Vút! Sử Lập Tiêu ném vỏ đao về phía một tên đàn em đứng bên cạnh ghế, sau đó nhanh chóng tiến lên kề đao lên cổ quản lý Cao.

“Tất cả không được nhúc nhích, nếu ai nhúc nhích tôi sẽ giết chết người này.”

Nhìn những người xung quanh đần mặt ra, Sử Lập Tiêu càng thêm tin tưởng kế hoạch này của mình vô cùng hoàn mỹ. Anh ta nhìn về phía Điền Vĩ Cường, hào lên: “Họ Điền kia, mau thả người anh em của tôi ra, nếu không thì tôi sẽ cho tên này phải đổ máu.”

“Thần kinh…”

Điền Vĩ Cường quay đầu nhìn thoáng qua, sau đó lắc đầu không thèm để ý.

“Vị đại ca này, tất cả đều là người một nhà, chúng tôi cũng là bất đắc dĩ thôi, thân bất do kỷ, cậu tìm người khác uy hiếp đi.”

Bàn tay đang khống chế quản lý Cao của Sử Lập Tiêu cứng đờ, anh ta hết nhìn Liêu Văn Kiệt đang sững sờ rồi lại nhìn quản lý Cao sắc mặt tái nhợt dưới tay, lập tức hiểu ra vấn đề.

“A, sao ông không nói sớm!”

Sử Lập Tiêu vẻ mặt đau khổ, đẩy quản lý Cao ra. Sau khi thấy vòng vây xung quanh mình đã dần dần hình thành thì anh ta nhanh chóng giơ một chiếc hộp trong tay lên: “Tất cả hãy nhìn cho rõ đây, cuộn phim ở trong chiếc hộp này!”

Anh ta hét lên một tiếng, sau đó vung tay ra sức ném chiếc hộp ra ngoài, từ tầng hai rơi thẳng xuống đài phun nước dưới tầng một.

Đám đàn em của Điền Vĩ Cường nhìn thấy như vậy thì chen nhau chạy xuống tầng, chỉ sợ mình chậm chân hơn người khác.

Lúc bình thường có thể chậm, nhưng đến thời điểm nịnh nọt thì nhất định phải nhanh hơn người khác một bước.

Sử Lập Tiêu bị đám người đó đẩy ngã, nằm rạp dưới đất. Một cuộn phim nhỏ chừng ngón tay từ trong ngực anh ta rơi ra, lăn đến chân Liêu Văn Kiệt.

Trong lúc hỗn loạn, không ai chú ý đến chi tiết này, Liêu Văn Kiệt chớp mắt mấy cái, nhanh chóng giẫm chân lên.

“Hai người còn ngồi ở đây làm gì, không chạy đi, còn định chờ lát nữa đám người đó quay lại à?” Sử Lập Tiêu lồm cồm bò dậy, trước khi chạy trốn còn không quên nhắc nhở một câu thân thiện hữu nghị.

“A Kiệt, làm sao bây giờ, chúng ta có nên… Chạy không?”

Quản lý Cao nhìn tư thế chạy trốn oai hùng của Sử Lập Tiêu thì vô cùng ngưỡng mộ. Nếu như không phải vừa rồi ông ta bị kề đao vào cổ, bây giờ chân vẫn còn run thì ông ta đã chạy rồi.”

“Không thể chạy được, nếu Điền Vĩ Cường chưa đền tội thì chúng ta có chạy khỏi đảo Hong Kong cũng vô dụng.” Liêu Văn Kiệt lắc đầu.

“Vậy chúng ta báo cảnh sát!”

“Nước xa không cứu được lửa gần, nhưng dưới lầu có hai vị cảnh sát, chúng ta có thể tìm các cô ấy.”

“...”

Những lời của Liêu Văn Kiệt khiến quản lý Cao lạnh cả người. Sớm biết nguy hiểm như vậy thì hôm nay đã không nhận tờ đơn của tập đoàn Điền Thị.

...

“Đại ca, chiếc hộp đây, cuộn phim đều ở bên trong.”

Một tên đàn em toàn thân ướt sũng chạy lên tầng hai, đưa chiếc hộp cho Điền Vĩ Cường để tranh công.

“Ngu xuẩn, cậu ta nói cái gì các người cũng tin à? Chẳng trách bị xoay như chong chóng vậy”

Điền Vĩ Cường không thèm nhìn mà đập tan chiếc hộp: “Mau dẫn tên khốn đó đến trước mặt tôi, cuộn phim chắc chắn vẫn còn ở trên người cậu ta.”

Nói xong câu này, Điền Vĩ Cường dặn dò Tang Cửu xuống dưới giúp A Uy giải quyết hai nữ cảnh sát kia. Từ khi mới bắt đầu đến giờ, hai mí mắt của anh ta cứ giật liên tục, chỉ sợ càng để lâu càng có nhiều biến cố.

“Mấy người bảo vệ tốt cho đại ca, nếu đại ca bị thiếu một sợi tóc thì tôi sẽ nhỏ sạch tóc của mấy người.”

Tang Cửu cảnh cáo hai câu, sau đó rút dao ra đi xuống dưới lầu.

Lúc này, Ngô Lạc Thiến và Morris giải quyết xong hơn hai mươi tên đàn em, bây giờ đang liên thủ chiến đấu với A Uy. Lấy một chọi hai, A Uy sắp sửa không chống đỡ nổi. Nếu như Tang Cửu xuống chậm trễ một chút nữa thôi là A Uy đã bị đánh đến mức cha mẹ cũng không nhận ra rồi.

Hai chọi hai, trận đấu tinh anh.

Nhìn thấy hai phụ tá đắc lực của mình xử đẹp hai nữ cảnh sát, vẻ mặt u ám của Điền Vĩ Cường cuối cùng cũng giãn ra một chút. Anh ta nhìn thấy mấy tên đàn em của mình đưa Sử Lập Tiêu đến thì không nhịn được cười ra tiếng.

Ông trời cũng giúp anh ta, vậy thì không ai có thể làm gì anh ta được!

Rầm!

Đám đàn em của Điền Vĩ Cường ném Sử Đạt Tiêu đến, đạp cho anh ta một đạp, lăn thẳng đến dưới chân Điền Vĩ Cường.

“Tôi hỏi cậu lần cuối cùng, cuộn phim ở đâu?”

Điền Vĩ Cường bảo người lục soát khắp người Sử Đạt Tiêu nhưng không tìm thấy đồ cần tìm, tất cả sự kiên nhẫn của anh ta đã dùng hết sạch, dứt khoát kề đao lên cổ Sử Đạt Tiêu.

“Thả người anh em của tôi ra, tôi sẽ nói cho anh biết.”

Thanh đao trên cổ mát lạnh, Sử Đạt Tiêu hoảng sợ co rúm lại, nhưng vẫn cắn chặt răng muốn cứu Tán Lợi Thống.

“Tốt lắm, rất có nghĩa khí, rất can đảm! Nếu như những anh em của tôi cũng có thể có nghĩa khí giống như cậu thì tôi đã có thể kê cao gối mà ngủ, chẳng cần lo lắng gì nữa.”

Điền Vĩ Cường hạ đao xuống, quay sang gật đầu với người bên cạnh một cái. Người này hiểu ý, lập tức đưa Tán Lợi Thống bị đánh bầm dập mặt mũi tới đây.

“Sử Đạt Tiêu, sao anh lại tới đây? Bọn họ nói lời không giữ lời, anh đừng quan tâm đến tôi.”

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top