Nhiếp Ngôn mở phòng kiểm tra, đo lại chi tiết từng hạng mục, bao gồm sức bật, lực chân, lực tay, phát lực…
Nhiếp Ngôn đi tới bên cạnh bao cát kiểm tra lực chân, súc thế, hít sâu 1 hơi, sau đó quát lên 1 tiếng dữ dội, đồng thời đá tạt sườn. Ầm, bao cát bị đánh bay ra ngoài, may mà phía trên bị cố định lại nên mới lắc lư liên tục, thế mà phần dây cố định cũng xém chút nữa đứt luôn.
Màn hình thông báo bên cạnh không ngừng chạy 1 dãy số, cuối cùng dừng lại ở số 721,35 kg.
Nhiếp Ngôn hơi giật mình, phải biết là lúc hắn thi kiểm tra vào trường thì lực chân mới chỉ đạt tới 563,23 kg thôi, không ngờ trong 1 khoảng thời gian ngắn lại tăng đến cỡ này.
Hay là dụng cụ kiểm tra sai? Cơ mà đây là trường Đệ nhất quân giáo, thiết bị ở đây đều là loại tiên tiến nhất, chính xác đến từng 2 đơn vị số lẻ, làm sao sai được.
Nhiếp Ngôn tuy giật mình, nhưng ngẫm lại lực chân gia tăng ít nhất cũng không phải chuyện xấu gì, coi bộ cuộc thi tiếp theo, thành tích của hắn lại có thể tăng vọt.
Tiếp tục kiểm tra sức ngồi bật, 915,28 kg, phát lực 622,81 kg, những mặt này cũng đều có tiến bộ rõ ràng, Nhiếp Ngôn cảm giác toàn thân mình tràn trề năng lượng.
Cuối cùng là khảo nghiệm lực đấm.
Nhiếp Ngôn đi tới phía trước bao cát kiểm tra lực đấm, sau đó đứng lại hoạt động gân cốt 1 chút. Hắn bước chân trái ra 1 bước, khẽ quát 1 tiếng rồi lập tức đấm ra 1 quyền. Rầm, bao cát lại xém chút nữa bay ra ngoài, lắc lư không ngừng trên không.
Trên màn hình hiện lên dãy số là 569,12 kg, so với 511 kg trước kia thì đã tăng lên rất nhiều.
Dù là ai, thân thể cũng có 1 cực hạn nhất định, chỉ số cơ thể càng lên cao càng khó tăng tiến tiếp. Dưới tình huống bình thường, 1 người tập võ 1 tháng có thể tăng 10kg lực đấm đã rất tốt rồi, còn trong 1 thời gian ngắn tăng 50kg thì có khi sẽ bị người khác cho là quái vật.
Khi mà những chỉ số này tăng cao, tố chất thân thể phát triển đến 1 mức cao rồi thì lúc rèn luyện kỹ xảo đánh nhau sẽ làm ít hưởng nhiều.
Chỉ số thân thể của Nhiếp Ngôn dù đặt lên so sánh với những võ sĩ thi đấu cũng là hạng nhất.
Rèn luyện trong phòng tập gần 3 tiếng thì Tạ Dao điện thoại sang nói khoảng 15 phút nữa sẽ sang, Nhiếp Ngôn liền sửa sang lại mọi thứ chuẩn bị rời đi. Lúc hắn bước tới cửa bỗng dưng quay đầu nhìn chằm chằm vào bao cát kiểm tra lực đấm.
Trong đầu hắn hiện liên những ý nghĩ quái dị liên tục, sau đó hắn trầm ngâm 1 hồi rồi đi lại chỗ bao cát.
Có 1 vài thứ hắn muốn lập tức thử nghiệm.
Gia tốc, xuất quyền, eo dùng sức, lực lượng toàn thân tập trung lên nắm đấm, trong lòng Nhiếp Ngôn vẫn không ngừng điều chỉnh động tác cho hợp với suy nghĩ.
Xoát!
1 quyền đã sẵn sàng đấm ra, trong người hắn có 1 loại cảm giác vô cùng kỳ lạ, đó là toàn bộ lực lượng thân thể đều như dồn hết vào cánh tay phải.
Còn chưa chính xác, động tác hơi cứng ngắc!
Rầm, nắm đấm của Nhiếp Ngôn oanh kích lên bao cát, hắn có thể cảm giác rõ ràng 1 quyền này vượt qua bất cứ quyền nào hắn từng đấm ra trước đây.
Đồng hồ đo bên cạnh bao cát nhanh chóng chạy 1 loạt chữ số, cuối cùng dừng lại ở số 821,28 kg.
Nhiếp Ngôn giật mình, hắn không nghĩ tới 1 quyền của mình lại đạt đến trình độ này, nếu như lần nào cũng có thể phát huy như thế thì dễ dàng đoạt giải ở cuộc thi quốc tế luôn chứ đùa.
Những kỹ xảo kia là có thật?
Trong lòng Nhiếp Ngôn dâng lên vô số câu hỏi nhưng nhất thời không tìm ra lời giải. Hắn nghe nói máy chơi game hiện đại có thể thông qua dòng điện kích thích thay đổi cơ thể người, bây giờ xem ra đúng là không chỉ có thế. Hèn gì máy chơi game hiện đại là phát minh nhảy vượt thời đại.
Bất kể ra sao, việc hắn mạnh hơn là sự thật!
Vừa nãy động tác còn chưa thuần thục mà đã đạt đến 821 kg, nếu như chuẩn hơn thì không biết còn đột phá đến đâu.
Nhiếp Ngôn vừa luyện mấy quyền, hắn rốt cuộc tìm được chút cảm giác. Hắn đứng 1 tư thế rất kỳ lạ, tế bào toàn thân như nhảy lên cùng lúc, 1 lực lượng khổng lồ mãnh liệt tràn lên cánh tay phải. Rầm, dãy số trên màn hình đo không ngừng chạy loạn, cuối cùng dừng lại ở số 1021 kg.
Mặc dù đã có sự chuẩn bị tinh thần nhưng Nhiếp Ngôn vẫn không nhịn được mừng như điên, cái đám thi đấu quốc tế cùng lắm cũng chỉ tầm này thôi chứ mấy, dĩ nhiên mấy tên Quyền Vương thì lại là 1 chuyện khác.
Nhiếp Ngôn tận tình phát tiết hưng phấn trong lòng.
Ở cổng trường Đệ nhất quân giáo, Tạ Dao đang đợi Nhiếp Ngôn, ban nãy hắn đã nhắn tin cho cô bảo bận chút chuyện, chắc phải trễ 15 phút.
Bởi thế Tạ Dao liên ngồi cạnh bồn hoa đợi hắn. Tạ Dao dáng người yêu kiều duyên dáng, mặc 1 bộ áo quần dài màu tím, tay cầm túi xách màu cà phê khá tinh xảo, đứng cạnh bồn hoa nghiễm nhiên trở thành 1 khung cảnh xinh đẹp. Khiến cho ai nấy đi qua cổng trường Đệ nhất quân giáo cũng không nhịn được phải quay sang nhìn. Bọn họ không khỏi ngạc nhiên, cũng tò mò muốn biết người mà Tạ Dao đợi là ai.
Có vài người cũng muốn men đến gần, nhưng Tạ Dao cũng lễ phép giữ khoảng cách làm bọn họ chỉ có thể ảm đạm rời đi.
Đúng lúc này, Tần Hàn thấy Tạ Dao bên này, cũng không biết phải trùng hợp đi ngang qua hay vì Tạ Dao mà cố tình đi đến.
“Chào bạn.” Tần Hàn lịch sự chào hỏi.
“Chào bạn.” Tạ Dao cũng gật đầu chào, sau đó lại nhìn về phía khu giảng dạy, sao Nhiếp Ngôn lâu vậy còn chưa ra.
“Không nghĩ tới lại gặp bạn ở đây, dù gì cũng là bạn học cũ, có thể mời bạn đi uống 1 cốc cafe không?” Tần Hàn mỉm cười nói, cử chỉ vô cùng lễ phép khiến ai cũng phải sinh ra hảo cảm.
“Thật xin lỗi, mình còn bận việc.” Tạ Dao lắc đầu cự tuyệt. Cô không quan tâm Tàn Hàn cho lắm, người như hắn cô thấy nhiều lắm rồi, ai nấy phần lớn đều là đám dối trá.
“Bạn chờ ai à?” Tần Hàn thấy Tạ Dao liên tục nhìn về phía khu giảng dạy, trong lòng liền có chút lo lắng.
“Ừ.” Tạ Dao đáp 1 tiếng gọn lỏn, bộ dáng lạnh nhạt thoáng cái đã kéo xa khoảng cách giữa 2 bên. Tạ Dao không muốn có bất cứ quan hệ gì với Tàn Hàn, cô biết Tần Hàn tiến vào Tín Ngưỡng đã mang đến cho Nhiếp Ngôn 1 phiền toái lớn. Người như Tần Hàn, tốt nhất là đứng từ xa nhìn nhau cho êm.
“Mình đi trước vậy.” Tần Hàn cười cười, hắn hiểu lúc này mà cứ đứng đây chỉ làm người ta thấy phiền chán, chỉ là lúc xoay người, ánh mắt hắn sắc lạnh như dao.
Bóng lưng Tần Hàn biến mất khỏi cổng trường học.
Khoảng 5 phút sau, Nhiếp Ngôn chạy tới, dừng trước mặt Tạ Dao thở dốc 1 hơi.
Nhiếp Ngôn áy náy cười nói: “Em đợi lâu chưa?”
Tạ Dao nhìn bộ dạng mồ hôi đầm đề của Nhiếp Ngôn liền cười 1 tiếng, lắc đầu nói: “Không sao, chúng ta đi thôi.”
Nụ cười của Tạ Dao làm cho người xung quanh mê mẩn, có lẽ chính Tạ Dao cũng không biết nụ cười ngọt ngào ấy khiến tất cả nam sinh xung quanh nảy sinh lòng ghen tỵ với Nhiếp Ngôn.
Nhiếp Ngôn và Tạ Dao sóng vai đi ra khỏi trường.
“Thằng kia lớn lên chưa bằng ai đã tìm được bạn gái ngon như vậy.” Có người kìm lòng không được, ghen tỵ nói.
“Người kia chính là Tạ Dao, hoa khôi của hệ Quản lý, mẹ nó, tiểu tử kia là ai?”
“Là Nhiếp Ngôn của hệ Chỉ huy, nghe nói là bạn học của Tạ Dao hồi cấp 3, cùng nhau thì vào Đệ nhất quân giáo, nghe nói hắn đạt top 1 điểm thi tuyển vào hệ Chỉ huy.”
Top 1 điểm thi hệ Chỉ huy, vừa nghe đến đây rất nhiều người đã ngậm mồm lại. Hệ Chỉ huy là lá bài chủ chốt của trường Đệ nhất quân giáo, mỗi học sinh tốt nghiệp nếu tiến vào quân đội ít nhất đều là Doanh trưởng trở lên, hơn nữa thăng chức cực nhanh. Huống chi đây còn là top 1, quả thực là không thể chạm tới.
Ở 1 góc xa, 1 đôi mắt sắc lạnh nhìn theo bóng lưng của Nhiếp Ngôn và Tạ Dao, chính là người mới vừa rời đi, Tần Hàn.
Bàn về gia thế, quyền thế, tài lực, hắn đều vượt qua Nhiếp Ngôn, hắn cảm thấy Nhiếp Ngôn hoàn toàn không xứng với Tạ Dao. So ra Nhiếp Ngôn chỉ là theo đuổi Tạ Dao trước nên đi trước hắn 1 bước mới đoạt được Tạ Dao thôi, điều này làm hắn rất khó chịu.
Tần Hàn không khỏi nhíu mày: “Tới trường Đệ nhất quân giáo lâu như thế, người của Thiên Vương sao còn chưa tới?”
Đột nhiên điện thoại đi động của hắn vang lên, hắn mở lên thì thấy 1 tin nhắn, là 1 số điện thoại lạ.
“Lần này, ngươi cùng Nhiếp Ngôn của hệ Chỉ huy, chúng ta chỉ lấy 1 người trong 2 người các ngươi, không cần người thất bại, Thiên Vương.”
Mặt Tần Hàn cơ hồ run lên, hắn nắm chặt điện thoại, hừ lạnh 1 tiếng, lại là Nhiếp Ngôn!
Thiên Vương, đây là tổ chức Tần Hàn có nằm mơ cũng muốn đi vào. 1 khi hắn tiến vào Thiên Vương, có những nhân vật khủng bố trong đó ủng hộ, hắn có thể thoải mái đè ép những tên chống lại hắn trong gia tộc, thuận lợi chấp chưởng quyền hạn trong gia tộc.
Nhưng hắn cũng hiểu rõ Thiên Vương là tổ chức như thế nào. Thiên Vương tổng cộng có 26 người, trong đó 6 người nắm chức vụ lớn trong liên bang, 5 người giữ chức vụ lớn của chính phủ trong nước, những người còn lại không là đại tài phiệt thì là lãnh đạo 1 phương.
Lúc vừa tiến vào trường, hắn đã tích cực hoạt động tìm 1 người trong Thiên Vương tiến cử giúp hắn. Vốn tưởng rằng với tư cách của mình, hắn tuyệt đối có thể tiến vào nhưng không ngờ giữa đườnglại nhảy ra 1 Trình Giảo Kim.
Nhiếp Ngôn cùng Tạ Dao trở về biệt thự ăn cơm trưa, sau đó điện thoại nói chuyện với cha mẹ 1 chút.
Lúc đang nói về cuộc sống trong trường, Nhiếp phụ đột nhiên nói: “Nếu như người của Thiên Vương tới tìm con, hỏi con muốn gia nhập hay không thì con nhất định phải khách khí 1 chút, hơn nữa nhất định phải đồng ý.”
Giọng của Nhiếp phụ vô cùng trịnh trọng.
“Thiên Vương rốt cuộc là tổ chức gì?” Nhiếp Ngôn không khỏi nghi ngờ hỏi lại, hắn không chỉ 1 lần nghe người ta nhắc đến tổ chức này. Lúc trước hắn còn không coi trọng lắm, nhưng cha hắn lại nghiêm túc như thế, hắn liền hiểu sự việc có vẻ không đơn giản.
“Cái này con không cần phải biết, mỗi một người trong Thiên Vương đối với chúng ta mà nói là cao không thể với tới. Nếu con có thể gia nhập thì con tự nhiên sẽ biết. Bất qua cha đoán là chúng ta còn chưa đủ tư cách, chỉ có thể thuận theo tự nhiên mà thôi.” Nhiếp phụ cảm khái nói, thuận tiện giảng giải 1 chút về Thiên Vương.
Nghe Nhiếp phụ nói xong, Nhiếp Ngôn cũng đại khái hiểu. Trên thực tế mỗi 1 trường học cao cấp đều có 1 tổ chức như thế, bao năm qua bao nhiêu tinh anh kiệt xuất trong trường đều tụ tập ở 1 chỗ, giúp đỡ lẫn nhau, chia nhau tài nguyên của mình để cùng nhau mạnh hơn. Bình thường tổ chức học sinh sinh viên sẽ không có phân lượng bao nhiêu, nhưng nơi Nhiếp Ngôn vào học lại là Đệ nhất quân giáo! Đây là trường quân đội số 1 trong suốt mấy trăm năm qua, nuôi dưỡng 1 nhóm tinh anh mới cho đất nước. Nếu bọn họ cảm mạo thôi thì cả nước đều phải ho khan theo, cho nên bao năm qua, phân lượng của tổ chức này to đến thế nào thì dùng ngón chân cũng nghĩ ra.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận