Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Trùng sinh
  3. Trọng Sinh Chi Tặc Hành Thiên Hạ (Dịch) (Đã Full)
  4. Chương 584: Thư viện hoàng gia.

Trọng Sinh Chi Tặc Hành Thiên Hạ (Dịch) (Đã Full)

  • 850 lượt xem
  • 1998 chữ
  • 2020-12-29 19:52:19

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Cuối cùng Bạch Mao Cự Thú cũng gục xuống, Nhiếp Ngôn nhìn thoáng qua điểm exp thì thấy tăng lên 1 mảng lớn, khoảng chừng 28%.

 

Sinh vật cấp Lĩnh chủ như Bạch Mao Cự Thú bình thường ít nhất phải vài trăm người mới săn nổi, nên exp cũng chia theo số đầu người, vì thế lượng exp săn boss được thiết lập cũng rất nhiều. Giờ Nhiếp Ngôn lại đi solo kill, đương nhiên lượng exp nhận được rất khủng khiếp.

 

Nhiếp Ngôn đi tới bên cạnh thi thể boss lượm mấy món đồ rớt ra lên, nhìn qua thì thấy có 2 kiện trang bị 110 và mấy cục bảo thạch. Đối với người chơi bình thường thì nhiêu đó đã rất không tệ, nhưng đối với Nhiếp Ngôn thì lại quá bình thường, nói chung thì cũng chỉ là bán được nhiều hơn 1 chút tiền.

 

Nhiếp Ngôn vứt hết vào balo sau đó gọi Ám Dực Long về.

 

Ám Dực Long ngồi chồm hổm, rũ đầu xuống trước người Nhiếp Ngôn.

 

Hắn ném cho Ám Dực Long miếng thịt, sau đó vuốt vuốt đầu nó. Kế tiếp, hắn lại phải cưỡi thú đi tìm 1 con Lĩnh chủ 100 trở lên, trong phương viên mấy ngàn mét xung quanh chắc là không còn con Lĩnh chủ nào khác đâu.

 

Đang lúc hắn chuẩn bị rời đi thì bỗng cảm giác được gì đấy liền nhìn về phía rừng rậm xa xa. Sau 1 phen theo dõi thấy không phát hiện gì hắn mới tung người nhảy lên Ám Dực Long.

 

Ám Dực Long vẫy cánh lao lên trời, bay về phía nơi xa.

 

Sau khi thấy Ám Dực Long bay đi, Tiếu Dung Bất Thị Vi ngã mới đi ra khỏi khu rừng. Vừa rồi hắn còn tưởng bị phát hiện, hết hồn núp đi, ở tình huống săn boss gặp nhau thì mười cái miệng cũng không giải thích được.

 

Hắn so khoảng cách ban nãy giữa hắn và Nhiếp Ngôn 1 chút, lúc này mới thấy chấn động. Vừa rồi 2 người cách nhau khoảng 10m, khoảng cách này còn bị phát hiện? Đây là loại cảm giác gì a! Hắn lại phải nhìn nhận lại sự mạnh mẽ của Nhiếp Ngôn.

 

Nghe nói Bộ Lạc Ngưu Nhân còn đang nhận người ở thành Nguyệt Quang, nếu như trở thành thành viên tinh anh thì tiền lời so với người chơi chuyên nghiệp còn cao hơn. Hắn trầm mặc 1 chốc rồi liền lấy ra tờ Hồi thành quyển trục.

 

Nhiếp Ngôn cưỡi Ám Dực Long vần vũ trên trời tìm tòi, săn giết Lĩnh chủ, đến lúc xế chiều hắn đã đạp mức lv99, khoảng cách tới lv100 chỉ còn 1 bước chân. Hắn chắc không kịp up trong ngày hôm nay, thôi ngày mai đi train 1 ngày nữa chắc là đủ.

 

Chiều nay, Nhiếp Ngôn lại đoạt được 1 viên Sinh mệnh thúy lục bảo thạch, vận khí xem như không tệ. Có thể do vượt cấp săn giết Lĩnh chủ nên đồ cực phẩm rơi ra không ít, rất nhiều món vô cùng hiếm thấy.

 

2 viên Sinh mệnh thúy lục bảo thạch, coi như đúc được 2 sợi Túc Nguyện hạng liên.

 

Hắn suy nghĩ 1 chút, trước tiên làm thành 2 cái hạng liên rồi tính sau, như vậy nghề sản xuất của công hội cũng có thể tăng tốc.

 

Nhiếp Ngôn dùng 1 tờ Hồi thành quyển trục biến trở về thành Tạp La Nhĩ, đi tới kho hàng lấy thêm vài món tài liệu.

 

Đúng lúc này, Nhiếp Ngôn đột nhiên nhận được thông báo của Quách Hoài.

 

“Có 1 Đạo tặc muốn gia nhập Bộ Lạc Ngưu Nhân của chúng ta, nhưng lại yêu cầu được vào đoàn tinh anh. Ta nói với hắn nếu hắn có thể đánh thắng Kỵ Sĩ, Lãnh Ngạo Ảnh và Hạ Trùng Ngữ Băng thì sẽ ký hiệp nghị tinh anh với hắn…” Quách Hoài nói, ngữ khí hơi khó chịu.

 

“Kết quả?” Nhiếp Ngôn hơi tò mò, người này nói thẳng muốn gia nhập đoàn tinh anh, 1 là cuồng vọng tự đại, 2 là thật sự có bản lĩnh.

 

“Kỵ Sĩ đã thua, tên kia đang khiêu chiến Lãnh Ngạo Ảnh. Lãnh Ngạo Ảnh rơi vào hạ phong, thực lực người này cũng xem như đủ. Nhưng hắn lại chủ động muốn gia nhập đoàn tinh anh, ta cảm thấy có vấn đề, sợ tên này có gì đó nguy hiểm. Chúng ta có nên thu hay không?”

 

Quách Hoài nói, từ trách nhiệm đối với công hội, hắn không dám dễ dàng để người không rõ thân phật gia nhập.

 

Quách Hoài cũng không phải không có lý, nhưng Nhiếp Ngôn lại có suy nghĩ khác, hắn cười:

 

“Bản thân ta thì lại không cho là như vậy, ngươi nghĩ nếu ta là 1 hội trưởng công hội, ta sẽ dùng cách nào cài người mình vào công hội đối địch?”

 

Nghe thế, Quách Hoài liền trầm tư.

 

“Nếu ta là hội trưởng, ta nhất định sẽ cài người vào 1 cách điệu thấp, không gây nhiều chú ý, để cho bọn họ leo từ tầng dưới chót leo lên, tự tạo ra 1 thế lực riêng của mình. Thời gian gia nhập càng lâu càng được tín nhiệm từ công hội. Chứ không phải vừa vào đã gây chú ý nhiều như thế.

 

Hơn nữa gia nhập đoàn tinh anh căn bản cũng không dò được tin tức gì, ít nhất phải vào bộ phận quản lý mới được. Chưa kể sau khi ký hiệp định càng bị buộc chặc, đừng nghĩ đến việc phát triển gì.”

 

Nhiếp Ngôn cười khẳng định, sẽ không có bất kỳ tên hội trưởng nào dùng cách ngu ngốc như vậy để cài người của mình vào công hội khác.

 

“Nói vậy, ta có thể tin người kia? Nếu như quả thật vậy thì hắn thật sự có tư cách gia nhập Bộ Lạc Ngưu Nhân của chúng ta, ít nhất theo ta đánh giá hắn có thể so với Vương Giả Thiên Hạ và Sun. À, Lãnh Ngạo Ảnh đã thua.”

 

Quách Hoài nói, 1 người trong đoàn tinh anh bọn họ bỏ ra ngoài cũng là 1 nhân vật có thể tiếu ngạo, nếu có thể đánh bại 1 người thì quả thật không tầm thường.

 

“Hắn tên gì?” Nhiếp Ngôn dò hỏi, đối với người đột nhiên xuất hiện hắn cũng hơi tò mò.

 

Quách Hoài nói: “Tiếu Dung Bất Thị Vi Ngã.”

 

A, Nhiếp Ngôn nghe xong liền giật mình, thì ra là hắn! Nếu bàn về kỹ thuật của những Ảnh Vũ, tên này tuyệt đối đúng hàng đầu, chẳng qua là hắn khá ít nổi danh nên rất ít người nghe đến. Nhiếp Ngôn từng muốn tự mình chiêu dụ nhưng sau khi thử pm thì mới biết hắn đã ngăn kênh nói chuyện riêng, hơn nữa lại khó tìm được hắn nên đành bất đắc dĩ bỏ qua. Không nghĩ tới hôm nay hắn lại chủ động đưa tới trước cửa.

 

“Sao 1 bản hiệp nghị tinh anh cho hắn, nếu hắn có điều kiện gì chỉ cần không quá phận thì cứ đáp ứng.”

 

Nhiếp Ngôn nói xong, lại còn chưa yên lòng liền bồi thêm 1 câu:

 

“Ngàn vạn lần đừng để hắn chạy mất!”

 

 

“Biết rồi.” Quách Hoài gật đầu, xem ra Nhiếp Ngôn rất coi trọng người này.

 

Tiếu Dung Bất Thị Vi Ngã chủ động đưa tới cửa làm tâm tình Nhiếp Ngôn vui lên không ít. Bộ Lạc Ngưu Nhân ngày càng mạnh mẽ khiến cho tinh anh trên toàn đế quốc Cách Lâm Lan từ từ tụ họp về, đây chính là 1 hiện tượng tốt. Nhiếp Ngôn cảm giác được công hội nhà mình đang lớn mạnh, rồi sẽ có 1 ngày hắn dẫn theo những người này đánh ra 1 cái truyền kỳ bất hủ.

 

Nhiếp Ngôn lấy 2 phần tài liệu để chế Túc Nguyện hạng liên từ kho hàng.

 

Đặt phần nguyên liệu đầu tiên vào hộp Phan Đa Lạp, Nhiếp Ngôn liền xác nhận kết hợp.

 

So với lần đầu, lần này không chút nào khẩn trương, chỉ thấy 1 luồng sáng hiện lên, sau đó hệ thống vang lên thanh âm nhắc nhở, vài giây sau, 1 cái dây chuyền đã lẳng lặng làm giữa hộp Phan Đa Lạp.

 

(Phan Đa Lạp nghĩa là Pandora.)

 

Hắn nhìn qua thuộc tính 1 chút, kỹ năng Phụ Ma sư +1, xem ra hạn định so với những sợi trước đều như nhau.

 

Tiếp tục lần 2, lần này lại là kỹ năng Luyện Kim sư +1.

 

2 cái dây chuyền này so với trang bị cực phẩm còn quan trọng hơn nhiều, tương lai Bộ Lạc Ngưu Nhân sẽ là công hội có nhiều nghề nghiệp sản xuất cấp đại sư nhất.

 

Nhiếp Ngôn giao 2 cái dây chuyền cho Điểu Bất Thặng Đản để hắn tự phân phối.

 

Sau khi lo xong hết mọi chuyện, hắn chuẩn bị đi đồ thư quán 1 chút, hắn còn có 1 tầm Phù dẫn thư cần dịch xem là món đồ gì.

 

(Đồ thư quán: thư viện, kiểu thế.)

 

Đế quốc Cách Lâm Lan, Hoàng gia đồ thư quán.

 

Đây là đồ thư quán lâu đời nhất ở đế quốc Cách Lâm Lan, lưu trữ nhiều loại sách nhất, được đặt ở thành Tạp La Nhĩ.

 

Bình thường rất ít người tới đây, chỉ có vài người cần tĩnh tâm thì đến đây đọc vài cuốn sách, dù sao thời gian train lv còn không đủ, làm gì có ai dư thời gian làm mấy trò đọc sách nhàm chán.

 

Nhiếp Ngôn dương nhiên biết đọc tư liệu trong này có rất nhiều chỗ tốt, tiếc là ngay chính hắn cũng không có thời gian.

 

Trong đây đa phần là NPC, bọn họ vội vã tới lui, trên tay đều đang cầm 1, 2 quyển sách, ai nấy đều ăn mặc cao quý, đều là quý tộc của thành Tạp La Nhĩ.

 

Nhiếp Ngôn cũng đi vào trong, xuyên qua hành lang dài hẹp tiến vào đại sảnh, hắn nhìn cảnh tượng trước mắt không khỏi thầm than.

 

Thật là to lớn.

 

Chỉ thấy trong đại sảnh bày từng dãy giá sách, luôn hướng về phía trước, trên những giá sách này đặt chi chít từng quyển sách dày cộm, muôn màu rực rỡ làm người ta hoa cả mắt. Tất cả đều chế luyện bằng tài liệu cao quý nhất, vô cùng tinh xảo.

 

Mỗi một hàng sách đều được phân loại kỹ càng, Nhiếp Ngôn đi tìm 1 chút, rốt cuộc tìm được khu ngôn ngữ.

 

Nhìn thấy nhiều sách như vậy, hắn cũng hơi choáng váng, xem bộ muốn dò coi ngôn ngữ trên Phù dẫn thư thuộc ngôn ngữ nào không dễ! Nơi này ít nhất hơn 4 vạn cuốn sách từ điển, cùng 1 loại ngôn ngữ còn phân biệt có hơn 300 cuốn khác nhau.

 

Nhiếp Ngôn nhớ ở khu từ điển ngôn ngữ có 1 NPC, muốn hỏi này nọ phải tìm hắn trước.

 

Kiếp trước Nhiếp Ngôn đã từng tới đây, bất quá rất nhanh đã rời khỏi. Dù sao muốn học ngôn ngữ phổ biến nhất cũng cần mấy kim tệ, còn loại cổ xưa tận hơn vạn.

 

Hắn tìm tòi 1 chút liền thấy ở trong góc thư viện có 1 lão NPC mặc quần áo cũ rách, khâu vá rất nhiều, vừa bẩn vừa khó coi.

 

Lão già lôi thôi này đúng là người mà hắn muốn tìm, đây là Ngôn Ngữ đại sư Ai Đức Minh Sâm, người biết hơn 200 thứ tiếng, là 1 truyền kỳ ở Cách Lâm Lan.

 

Bất quá lão cũng nổi tiếng lôi thôi lếch thếch nên người đi ngang qua thường xuyên phải bịt mũi vì hôi thối.

 

Bình thường tìm lão chỉ cần bỏ chút tiền, tốn vài giây là học xong ngôn ngữ, thêm vào lão cũng không bao giờ ban bố nhiệm vụ nên thuộc dạng NPC không ai chào đón. Cho nên người chơi thường nhẹ nhàng bỏ qua lão.

 

Lúc này, Ai Đức Minh Sâm đang lim dim, nhìn qua hơi mệt nhọc, lộ ra vẻ ngày càng già nua.

 

Dùng câu gần đất xa trời để miêu tả lão là thích hợp nhất.

 

Kiếp trước khi Nhiếp Ngôn gặp thì lão lúc nào cũng cầm 1 quyển sách ngồi trong góc đang đọc, thỉnh thoảng có người chơi đi qua thì lão sẽ giương mắt nhìn.

 

Có nên dánh thức lão hay không?

 

Nhiếp Ngôn chần chờ, hắn sợ nếu đánh thức sẽ khiến lão bất mãn, dù sao hắn cũng muốn hỏi lão 1 số thứ.

 

Cân nhắc 1 hồi, thôi kệ xem như tốn chút thời gian, hắn cứ thế cung kính đứng bên người Ai Đức Minh Sâm.

 

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top