Cân nhắc 1 hồi lâu, Nhiếp Ngôn quyết định liều mạng. Muốn kiếm to thì phải mạo hiểm, dù sao Lĩnh chủ còn dám solo thì sợ gì mấy con cóc nhái.
Nhiếp Ngôn đi tới bên phải cửa thạch thất, dùng sức đẩy vào.
Cửa đá màu vàng từ từ mở ra, thò đầu nhìn vào xem, căn thạch thất này to hơn các căn thạch thất thường nhiều lắm, khoảng tầm 6 thước vuông, ở giữa đặt 1 quan tài màu vàng dài khoảng 5 thước được điêu khắc vô cùng tinh tế. Nếu như quan tài này chứa người chết thì hiển nhiên địa vị khi sống vô cùng cao.
Không biết rốt cuộc trong quan tài vàng này chứa thứ gì.
Nhiếp Ngôn tim đập rộn lên, hắn vô cùng tò mò với quan tài vàng này, 2 tay loay hoay tìm cơ quan sau đó đè xuống rồi nhanh chóng lui ra đằng sau.
Hắn lùi đến tận cửa thạch thất, nơi này hẹp, dễ dàng tránh né, chỉ cần có biến hắn có thể dễ dàng trốn ra sau tường.
Dù sao lần trước bị nguyền rủa vẫn còn làm hắn sợ hãi.
Kẽo kẹt, kẽo kẹt, nắp quan tài vàng từ từ mở ra, từ đó tỏa ra ánh sang màu vàng, 1 thân ảnh cự nhân từ từ hiện ra trong tầm mắt Nhiếp Ngôn khiến tim hắn căng như dây cung.
Quan tài vàng rốt cuộc hoàn toàn mở ra, bên trong nằm 1 thân thể khổng lồ cao gần 3 thước, toàn thân màu hoàng kim, vẻ mặt trang nghiêm.
Nhiếp Ngôn vẫn kiên nhẫn đứng đợi, hắn muốn xác nhận tên này còn sống hay không.
Cỗ thi thể này vẫn nhắm chặt mắt, lẳng lặng nằm đó, ở trong thạch thất yên tĩnh này lộ ra vẻ hết sức quỷ dị.
Đột nhiên lúc này cỗ thi thể mở mắt, từ 2 mắt bắn ra 2 đạo thần quang, sau đó chậm rãi ngồi dậy.
Quái vật! Nhiếp Ngôn vội ném cho có 1 cái Điều Tra.
Pháp lão Bố Lan Ni Căn: Lĩnh chủ 110, Vong linh Ma đạo sư, HP 3000000.
“Mọa, là Ma đạo sư!”
Nếu chỉ là Lĩnh chủ 110, Nhiếp Ngôn vẫn có thể đối phó, nhưng đây lại là Vong linh Ma đạo sư, so với Lĩnh chủ bình thường còn cao cấp hơn 1 bậc.
Nếu đụng phải tình huống như thế thì chạy trốn là cách ngu xuẩn nhất, Nhiếp Ngôn vội nhìn địa hình xung quanh, sau đó cho Hoàng Kim Địa Long chặn cửa lại. Căn cứ kinh nghiệm đối đầu với Ma đạo sư, ngàn vạn lần không thể thả bọn này ra khu trốn trải, bởi vì một khi như vậy, bọn nó gần như là vô địch, dù là Ảnh vũ cũng không dám ở trên khu đất trống không có chướng ngại so lo với Ma đạo sư.
Pháp lạo Bố Lan Ni Căn tức giận âm trầm: “Ngươi đã quấy rầy ta ngủ say, đồ kiến hôi hèn mọn, ta sẽ khiến ngươi tan xương nát thịt.”
Pháp lão Bố Lan Ni Căn bò dậy khỏi quan tài vàng, bàn tay không chợt vung 1 cái, xuất hiện 1 cây quyền trượng thật dài.
Nhiếp Ngôn ngẩng đầu nhìn sang, tên này toàn thân vàng khè, tựa như được đúc từ vàng thật vậy, cả người lộ ra màu kim khí sáng bóng, quyền trượng trong tay dài hơn 2 thước, đúc bằng kim loại, trên đỉnh đính 1 quả thùy tinh khổng lồ phát ra quang mang màu xanh thẳm.
Ở trong căn thạch thất này, Pháp lão Bố Lan Ni Căn hành động hơi bất tiện, dù sao ở giữa đã bị quan tài chiếm hết 1 khoảng không lớn, khu vực có thể hoạt động cũng không nhiều, hơi vướng tay vướng chân.
Nhiếp Ngôn vừa vặn nhìn thấy điểm này nên mới cho Hoàng Kim Địa Long chặn cửa thạch thất, bất kể thế nào thì Hoàng Kim Địa Long cũng không thể lùi lại, vì nếu lui thì bọn họ chắc chắn xong đời.
“Chúng ta là chủng tộc cổ xưa nhất, bất kỳ thế lực nào muốn cản bước chân của thần linh đều phải biến thành cát bụi, cút đi đồ bò sát hèn mọn.” Pháp lão Bố Lan Ni Căn quơ quyền trượng lên đập về phía Hoàng Kim Địa Long.
Thấy thế, Nhiếp Ngôn vội vàng cho Hoàng Kim Địa Long né qua 1 bên.
Oành, cửa lớn thạch thất thế mà bị đập cho rung lên, nhưng may là dù sao vẫn là do kim khí luyện thành nên cũng không dễ bể như thế.
Không gian xung quanh thật sự quá hẹp khiến cho Pháp lão Bố Lan Ni Căn rất khó nhúc nhích, hắn cố gắng lết ra phía cửa, nhưng Hoàng Kim Địa Long lại cố sống cố chết lao lên chặn lại, vừa lên vừa phun long tức oanh kích về phía Pháp lão Bố Lan Ni Căn.
Thình thình, Bố Lan Ni Căn lùi lại 1 bước, trên đầu bay lên 1 trị số thương tổn hơn 5000.
Công kích của Hoàng Kim Địa Long khá cao, lại them Bố Lai Ni Căn vốn là pháp hệ, phòng ngự vốn khá thấp.
Bố Lan Ni Căn rốt cuộc cũng bị chọc giận, tay huy vũ quyền trượng triệu hồi lôi điện đánh tới.
Oành, dòng điện đánh xuyên qua thân Hoàng Kim Địa Long, trong nháy mắt xóa mất 6 vạn HP của nó.
Chỉ 1 đòn mà HP của nó đã rơi mất 1/3.
Khủng cmn khiếp! Nhiếp Ngôn tính qua, gần như không có Chiến sĩ nào chịu nổi qua đòn tấn công như vậy, ít nhất phải là Thần võ sĩ mới sống sót.
Ở phía sau, Lai Phất Tư vội vàng buff máu cho Hoàng Kim Địa Long khiến HP nó lại trở về đầy cây, Trị Liệu lv 15 vẫn là bá đạo.
Nhiếp Ngôn cho Hoàng Kim Địa Long làm tường thịt chặn đường, khiến sức tấn công của Bố Lan Ni Căn khi bị nhốt trong môi trường chật hẹp chỉ có thể phát huy được 1/3, trước sau trái phải đều vướng víu, thậm chí quơ nhẹ quyền trượng cũng đập vào tường.
“Địa hình này xem ra ngon nha.” Nhiếp Ngôn cười khẽ xách Không đầu kỵ sĩ Đa La kỵ xạ nỗ ra, lên tên nhắm thẳng vào Bố Lan Ni Căn, sưu sưu sưu sưu, từng mũi tên khổng lồ bắn thẳng về phía Bố Lan Ni Căn.
Đốc đốc đốc đốc, mấy mũi tên này ghim thẳng lên người Bố Lan Ni Căn tạo thành 1 dãy mấy trăm điểm thương tổn.
Thạch thật quá nhỏ hẹp nên Nhiếp Ngôn cũng không dám đi vào, vì có khi vừa chui vào trong đã bị Bố Lan Ni Căn tán chết, hắn chỉ có thể núp ở ngoài bắn tên mà thôi.
Bố Lan Ni Căn không ngừng gào thét nhưng không có cách nào đi ra ngoài, Hoàng Kim Địa Long tựa như 1 bức tường khổng lồ lù lù bất động.
Từng đạo ma pháp oanh kích trên người Hoàng Kim Địa Long cũng không cách nào miểu sát nó, dù sao đằng sau nó còn có 1 hồ máu di động, chỉ cần không thể 1 hit 1 die, Lai Phất Tư có thể buff cho nó liên tục.
Ma đao sự nếu như không thể phát huy năng lực ma pháp kinh khủng thì khác gì pháp sư bình thường đâu.
Cứ thế, Nhiếp Ngôn dứt khoát cho Lai Phất Tư ngồi nghỉ, thỉnh thoảng buff cho Hoàng Kim Địa Long 1 cái, chỉ cần Lai Phất Tư không cạn mana thì sẽ không xuất hiện bất kỳ vấn đề gì. Nhiếp Ngôn hơi chút hối hận vì khi ra ngoài không cầm theo ít bình hồi mana to, như vậy Lai Phất Tư càng khỏe hơn.
Với lượng mana và tốc độ hồi mana của Lai Phất Tư thì tạm thời hẳn là không xảy ra việc gì.
Phản Kích Phong Bạo!
Phản Kích Phong Bạo!
Hoàng Kim Địa Long liên tục xuất hiện Phản Kích Phong Bạo, quét hơn 20 vạn HP của Bố Lan Ni Căn. Đây là kỹ năng xác suất, nếu vận khí tốt chút thì ngon, nếu xui thì chắc mãi cũng không phản kích được 1 cái.
Bố Lan Ni Căn vẫn chầy cối lao lên, hắn nhiều lần thi triển ma pháp đều bị Hoàng Kim Địa Long cắt đứt, loại đánh nhau cận chiến như này khiến loại đánh xa như Ma đạo sư gặp bất lợi rất lớn.
Hòng Kim Địa Long triệu hồi liệt diễm cháy ngập cả thạch thất.
Thời gian từng giây trôi qua, sau 15 phút, rốt cuộc HP của Bố Lan Ni Căn chỉ còn khoảng 20%.
Game là dễ!
Vốn Nhiếp Ngôn còn tưởng mình sẽ bị Pháp lão Bố Lan Ni Căn hiếp chết, ai ngờ nhờ địa hình ngon hắn lại ít làm mà hưởng quả ngon.
Sau khi HP chạm mốc 20%, Bố Lan Ni Căn bắt đầu không còn bình tĩnh, hắn giơ pháp trượng 1 vòng, tạo thành 1 luồng bang sướng quét ngang ra ngoài khiến trên người Hoàng Kim Địa Long tạo thành 1 tầng bang sương thật dầy, không thể di chuyển.
Bố Lan Ni Căn ngày càng điên cuồng khiến Hoàng Kim Địa Long rốt cuộc phải lùi bước, chỉ cần Bố Lan Ni Căn ra khỏi căn thạch thất này, thứ chờ đợi Nhiếp Ngôn chỉ còn là cái chết.
Thấy tình huống khẩn cấp, Nhiếp Ngôn lập tức cho Thánh kỵ sĩ Lai Phất Tư lao lên, buff Khí Thế Như HỒng, Thánh Quang Hộ Thuẫn các kiểu sau đó lao lên lấp chỗ.
1 người 1 rồng đồng tâm hiệp lực ngăn cản bước chân của Bố Lan Ni Căn khiến hắn phải ngừng bước, hắn giận dữ vung pháp trượng đập xuống đầu Lai Phất Tư khiến Lai Phất Tư lảo đảo, HP chớp cái rơi mất 1/3, Thánh Quang Hộ Thuẫn trên người chớp động nhưng không có dấu hiệu tan vỡ. Dù sao cũng là skill cấp 11, năng lực phòng thủ vẫn tương đối khá.
Lai Phất Tư buff cho Hoàng Kim Địa Long 1 chiêu Húc Nhật xóa tan tầng băng trên người nó khiến nó khôi phục lực chiến đấu, từng bước từng bước ép trở về.
Bố Lan Ni Căn lần này lại phải lui lại phía sau, lần nữa bị đẩy vào chỗ chật hẹp, hắn nhanh chóng huy động pháp trượng, chỉ thấy phía sau chui lên 3 tên Khô lâu chiến sĩ. Những thứ này cao gần 3 thước, toàn thân áo giáp kim khí, tay cầm cự phủ, vừa nhìn đã biết lực chiến đấu rất mạnh. Nhưng bi kịch chính là bọn chúng vẫn không có cách nào đi ra ngoài! Ngược lại lúc này đông hơn, phải chen chúc lẫn nhau trong khoảng không vốn đã chật.
Cuối cùng quái vật vẫn là thứ gì đó ngu đần, Bố Lan Ni Căn không có năng lực suy nghĩ, lúc này mà còn gọi them đệ thì khác gì tự hủy? 3 bộ xương khô chen lên chém cỡ nào cũng không trúng được Hoàng Kim Địa Long cùng Lai Phất Tư.
Lượng HP đã gần chạm đáy, toàn thân hắn chợt phát ra quang mang màu máu, xung quanh thân thể hiện lên 1 đống đầu lâu bay bay.
Nhiếp Ngôn trầm hẳn xuống, thằng này lại chuẩn bị dùng tuyệt chiêu!
Lai Phất Tư lui lại sau ngâm nga 1 đoạn chú ngữ, Thánh Quang Phổ Chiếu!
1 cột sáng thần thánh từ trên trời rọi xuống oanh kích thẳng lên người Bố Lan Ni Căn làm cơ thể hắn phát ra tiếng xèo xèo sau đó bốc lên khói trắng. Nó ré lên vô cùng thê lương, những chỗ bị ánh sáng chiếu tới dần dần hòa tan.
Thánh Quang Phổ Chiếu có xác suất tinh lọc phạm vi 30 thước vuông, mà nếu tinh lọc không được cũng có thể tạo thành thương tổn trí mạng.
Trong cột thánh quang, Bố Lan Ni Căn đột nhiên nổi đóa, lao về phía Hoàng Kim Địa Long, Hắc Ám Thẩm Phán!
1 đạo sóng kích vào đen chém thẳng vào bụng Hoàng Kim Địa Long đánh nó văng đi, đập vào bức tường đối diện sau đó ngã xuống đất.
Bố Lan Ni Căn cúi đầu, 1 bước chui ra khỏi thạch thất, gầm lên chói tai: “Thánh kỵ sĩ ghê tởm, ta sẽ dùng xác ngươi tế tổ tiên vĩ đại của ta!”
Vừa nói hắn vừa vung trượng về phía đầu Lai Phất Tư.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận