Ngoại trừ vài tổ chức ở sàn đấu chơi PK, giữa các lớp cũng có mấy lần thi đấu thể thao. Hệ chỉ huy thi được hạng thứ hai, bại vào hệ cơ chiến. Các lớp cũng đều được xếp hạng một lượt.
Đối với loại thi đấu thể thao này, Nhiếp Ngôn thật sự không có chút hứng thú nào.
"Đợi khi nào ta có rảnh tham gia, thật ra chúng ta có thể đánh thắng hệ cơ chiến." Phó Quang Vũ nói chuyện, có chút cao ngạo ngắm vài lần những bạn học bên cạnh. Hắn lời ngầm là bọn hắn cũng không phải đánh không lại hệ cơ chiến, chỉ là không có thời gian rảnh tham gia mà thôi.
"Đám người hệ cơ chiến chỉ so với chúng ta mạnh hơn một chút mà thôi, chúng ta trở về luyện thêm mấy cấp, kiếm vài món trang bị tốt, có thể vượt qua bọn họ. Đáng tiếc Hạ Thiên Vũ không tới, lại cộng thêm trang bị của chúng ta tốt hơn một chút, hệ cơ chiến khẳng định không thể nào đạt hạng nhất." Bách Tuấn ở một bên nói.
"Hạ Thiên Vũ không đến thì thôi, không có hắn thì Trái Đất không quay hay sao? Chúng ta lần sau cố gắng. Nhất định có thể đánh bại hệ cơ chiến." Triệu Thơ Ngọc tự cảm giác khá hài lòng, thoải mái tự nhiên thay mình vào vị trí đội trưởng.
Phó Quang Vũ nói bốc phét ba hoa kể lại nhược điểm của mấy cao thủ hệ cơ chiến.
Trong đội ngũ có mấy người không vừa lòng Triệu Thơ Ngọc, Phó Quang Vũ, Bách Tuấn, nhưng không nói ra.
Những cái mà Phó Quang Vũ gọi là lý luận, Nhiếp Ngôn nghe tới, không khỏi cười nhạt. Những lý luận này toàn là lời sáo rỗng, nghe có vẻ hữu ích, nhưng lúc áp dụng vào thực tế lại không có tí tính khả thi nào.
Người như Phó Quang Vũ, cho dù thêm mấy chục người đến đây, Nhiếp Ngôn vẫn có thể thoải mái đánh chạy.
“Các ngươi cũng không nhìn một chút mấy người cao thủ hệ cơ chiến này đều không xuất hiện ở đấu trường. Chỉ bằng mấy người các ngươi, muốn đánh bại hệ cơ chiến, không biết tự lượng sức mình." Ở trong góc phía xa, Hạ Thiên Vũ nghe được những lời của Phó Quang Vũ, rốt cục nhịn không được, cười lạnh một tiếng nói.
Phó Quang Vũ nghe được lời nói của Hạ Thiên Vũ, lập tức cảm thấy mất mặt, mắng: " Hạ Thiên Vũ! Ngươi lập lại lần nữa xem."
"Ngươi muốn nghe lần thứ hai còn không đơn giản sao. Cắt video quay hồi nãy lấy ra mà xem, đừng nói nghe lại lần thứ hai, cho dù nghe lại một ngàn lần, một vạn lần cũng không có vấn đề." Hạ Thiên Vũ đối chọi gay gắt.
Tạ Dao nghe được lời nói của Hạ Thiên Vũ, cười khẽ một tiếng, nhìn về phía Nhiếp Ngôn nói: "Vị bạn học này của ngươi thực thú vị."
Nhiếp Ngôn nhún vai, hắn không nghĩ đến Hạ Thiên Vũ còn có ẩn dấu một mặt như vậy.
Phó Quang Vũ mắng một tiếng, muốn đi lên đánh Hạ Thiên Vũ, bị nhóm người Bách Tuấn giữ chặt.
"Thôi bỏ đi, một chút chuyện nhỏ, chúng ta đều là bạn học." Bách Tuấn nói.
Dưới sự khuyên can của một đám bạn học, chuyện này coi như chấm dứt. Một đám bạn học của hệ chỉ huy coi như ra về tan rã trong buồn bực
Tụ hội của trường Đệ Nhất Quân Đội xem như hoàn toàn kết thúc. Tụ hội lần này, Lam Sắc Phong Linh trở thành người thắng lớn nhất. Có rất nhiều học sinh của trường Đệ Nhất Quân Đội đều tìm mọi cách tìm kiếm bọn người Bại Hoại Giết Hoài Không Chết, để nhóm người Bại Hoại Giết Hoài Không Chết có thể dẫn bọn họ vào Ngưu Nhân Bộ Lạc, tham gia kiểm tra của Ngưu Nhân Bộ Lạc. Mặt khác, Tru Thần Kiếm tại trường Đệ Nhất Quân Đội cũng chiêu mộ được không ít thành viên.
Nhìn Phương Như Kiệt cùng Tần Hàn mang theo một nhóm lớn những người mới gia nhập công hội rời đi, Nhiếp Ngôn âm thầm cảnh giác, dặn dò Quách Hoài nhìn chằm chằm Tru Thần Kiếm.
Nhiếp Ngôn cùng Tạ Dao cùng rời khỏi đấu trường, Tạ Dao tiếp tục đi thu thập trang bị, hồi sinh Phượng Hoàng.
Về phần Nhiếp Ngôn. Quách Hoài bên kia đã nhờ người giúp hắn góp nhặt một ít vật phẩm gia tăng thuộc tính kháng băng, sách kỹ năng, gửi vào kho hàng cá nhân của Nhiếp Ngôn.
Nhiếp Ngôn từ biệt Tạ Dao, đi về hướng kho hàng cá nhân của mình.
Mở ra kho hàng cá nhân, Nhiếp Ngôn nhìn một chút. Bên trong có hai cuốn sách kỹ năng kháng băng, cùng một kiện vật phẩm băng cầu, có bề ngoài là hình cầu, lớn bằng nắm tay, toàn thân tuyết trắng trong suốt.
Nhiếp Ngôn nhìn một chút thuộc tính của băng cầu này.
Băng Cầu: vật phẩm đặc thù.
Thuộc tính vật phẩm: Kháng băng +50. Băng hệ ma pháp tăng phúc 20%. Kỹ năng tăng thêm: Chống Cự Sương Giá.
Chống Cự Sương Giá: Kỹ năng sau khi thi triển, có thể dẫn phát lực lượng của sương giá chi cầu. Miễn giảm sát thương đóng băng, thậm chí có thể sinh tồn tại nơi cực hàn. Thời gian duy trì liên tục 30 giây. Thời gian làm lạnh kỹ năng 20 phút.
Hạn định: Sinh vật hắc ám không thể sử dụng.
Chứng kiến thuộc tính của băng cầu này. Nhiếp Ngôn lập tức nghĩ tới Dung Hỏa Chi Tâm trong ba lô. Lấy Dung Hỏa Chi Tâm ra, nhìn một chút thuộc tính của nó.
Dung Hỏa Chi Tâm: Vật phẩm đặc thù.
Thuộc tính vật phẩm: Kháng hỏa +50. Hỏa hệ ma pháp tăng phúc 20%. Kỹ năng tăng thêm, Dung Hỏa Chi Tâm.
Dung Hỏa Chi Tâm: Kỹ năng sau khi thi triển, có thể có được lực lượng của Dung Hỏa Chi Tâm, miễn dịch sát thương hỏa hệ, thậm chí có thể hành tẩu trong dung nhảm nóng rực. Thời gian duy trì liên tục trong 30 giây. Thời gian làm lạnh kỹ năng 20 phút.
Hạn định: Sinh vật hắc ám không thể sử dụng.
Độ lớn của Dung Hỏa Chi Tâm cùng Băng Cầu không kém bao nhiêu. Đều là vật phẩm đặc thù. Dung Hỏa Chi Tâm toàn thân đỏ tươi, tản ra năng lượng nóng bỏng, tựa như một đoàn lửa nóng rực. Mà Sương Giá Chi Tâm toàn thân tuyết trắng, sáng bóng lấp lánh, tựa như một đoàn băng tuyết, nắm ở trong tay, chợt cảm thấy một loại cảm giác lạnh như băng truyền vào cơ thể.
Một hồng một trắng, hai kiện đồ vật hoà lẫn.
Dung Hỏa Chi Tâm cực kỳ hiếm có. Nhiếp Ngôn kiếp trước biết rõ nó sẽ xuất hiện ở rừng rậm núi lửa dung nham chỉ do trùng hợp, hắn cũng không biết, ngoại trừ Dung Hỏa Chi Tâm, còn có thứ như Sương Giá Chi Cầu.
Bởi vậy, từ đó liên tưởng, ngoại trừ Dung Hỏa Chi Tâm, Sương Giá Chi Cầu. Có phải còn có những thứ cùng loại hay không?
Từ nay về sau, để đám người Quách Hoài tìm xem, xem có thể hay không tìm được mấy thứ khác. Gom góp những vật này, nói không chừng có thể tạo ra một số tác dụng đặc biệt nào đó.
Học hết hai kỹ năng, Nhiếp Ngôn nhìn một chút thuộc tính kháng băng của bản thân. Đã đến hai trăm sáu mươi điểm, đạt tới yêu cầu. Không những vậy, Nhiếp Ngôn còn đi Tinh Không dược điếm, mua vài bình thuốc kháng băng cấp đại sư.
Chuẩn bị sẵn sàng rồi, Nhiếp Ngôn rốt cục xuất phát. Lấy được tác Qua Khắc Tây chi vũ, hợp thành Âm Ảnh Qua Khắc Tây truyền kỳ, hắn cũng có thể đi chuyển chức thành Thánh Ảnh Vũ.
Nhiếp Ngôn đến ngoài thành, triệu hồi ra Ám Dực Long, cưỡi Ám Dực Long hướng phương hướng mục tiêu bay vút đi.
Ám Dực Long một mực hướng cực bắc chi địa lao đi.
Độ cao của Ám Dực Chi Long nhanh chóng kéo lên. Âm thanh gió rào bên tai gào thét mà qua, núi non sông ngòi theo dưới lòng bàn chân cực kỳ nhanh xẹt qua. Nhiếp Ngôn lại một lần nữa cảm nhận được tốc độ cực hạn của Ám Dực Long.
Phi hành tầm hơn năm mươi phút, không biết bay đã bao xa, phía dưới đã là một mảnh thế giới bị băng tuyết bao trùm. Thỉnh thoảng, có một dòng khí lạnh gào thét thổi qua, trên làn da của Nhiếp Ngôn lập tức bao trùm từng mảnh sương trắng.
Thân thể của hắn cũng bị đông cứng, tốc độ phi hành của Ám Dực Long trong nơi nhiệt độ lạnh cũng giảm xuống trong phạm vi lớn, thân thể nó cũng có một chút cứng ngắc.
Nhiếp Ngôn tranh thủ thời gian để cho Ám Dực Long hạ cánh. Tốc độ phi hành nhanh như vậy dưới nhiệt độ thấp là việc tương đối đáng sợ.
Ám Dực Long bắt đầu xoay quanh tại chỗ. Độ cao chậm rãi giảm xuống. Nhiếp Ngôn nhìn về phía xa. Đó là một mảnh cánh đồng tuyết mênh mông, rộng lớn, một mực thông hướng không trung. Chính giữa, chỉ có vài tòa núi cao lạnh lùng cô đơn đứng sừng sửng ở trong cánh đồng tuyết, cũng bao trùm dày đặc tuyết trắng.
Ám Dực Long rốt cục rơi trên mặt đất. Nhiếp Ngôn từ trên lưng Ám Dực Long nhảy xuống đất.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận