Chỗ giao với đế quốc Cách Lâm Lan cùng đế quốc Tác Đặc Ân, là một nơi núi non trùng điệp, có rừng cây kéo dài không dứt, đất đai cực kỳ rộng lớn, lớn gấp năm lần đế quốc Cách Lâm Lan. Nơi này bị mây mù bao phủ quanh năm, tầm nhìn không được thoáng lắm. Thông thường thì tầm mắt của những người chơi khác chỉ có thể đạt tầm năm mét. Nếu như dùng quyển trục xua tan sương mù, tình huống sẽ khá hơn một chút.
Vị trí xuất hiện quái vật trong cánh rừng Sư Thứu khá phức tạp. Có rất nhiều sinh vật trên không, ví như Sư Thứu, Phong Xà, Độc Ruồi, vân vân là có số tượng khá đông. Thỉnh thoảng cũng sẽ xuất hiện sinh vật thuộc nhóm Long Tộc.
Người của Ngưu Nhân Bộ Lạc hoạt động ở cánh rừng Sư Thứu có khoảng hơn năm ngàn người, chia làm mười đội ngũ. Mỗi ngày, họ sẽ ở trong rừng Sư Thứu tìm kiếm những thú cưỡi phi hành chưa ấp trứng. Đương nhiên, công tác của bọn họ phi thường nguy hiểm. Bọn họ phải luôn luôn chuẩn bị ứng đối với những nguy hiểm có khả năng xuất hiện, kể cả những quái vật mới xuất hiện trong rừng Sư Thứu. Hơn nữa, bọn họ còn thường xuyên gặp phải người của các công hội đối địch.
Trong rừng Sư Thứu có rất nhiều mộ địa, có thể hồi sinh. Cho nên một khi tiếp xúc với các đoàn đội của công hội khác, sẽ lâm vào sự khổ chiến lâu dài. Tuy nhiên gần như người của Ngưu Nhân Bộ Lạc ở đây không bị tổn hại gì. Thiên Sứ Phách Nghiệp chí ít có hơn mười vạn người ở trong rừng Sư Thứu tìm thú cưỡi phi hành, đông gấp mấy chục lần Ngưu Nhân Bộ Lạc. Những công hội như Thần Thánh Thủ Hộ, Tru Thần Kiếm, Quang Ám Đế Quốc cũng phái rất nhiều người đến. Về mặt nhân số, Ngưu Nhân Bộ Lạc gặp phải bất lợi khá lớn. Bên tổ chức của Ngưu Nhân Bộ Lạc có khoảng bốn ngàn người, nhưng tố chất của những người chơi bên họ tương đối cao. Mặc dù gặp được nguy hiểm, cũng có thể dựa vào phản ứng nhạy bén để tránh né.
Trên thực tế, Ngưu Nhân Bộ Lạc có thể để cho năm, sáu vạn người chơi trở lên tiến vào cánh rừng Sư Thứu. Nhưng nếu làm như vậy, quả lực sẽ làm cho thực lực của công hội bị mài mòn. Người chơi có thực lực không đủ đi vào cánh rừng Sư Thứu, rất dễ gặp được nguy hiểm. Cho nên Nhiếp Ngôn từng đặc biệt nhắc nhở Quách Hoài, nhiều nhất chỉ có thể cho năm ngàn người vào. Những người còn lại, nên luyện cấp vẫn phải luyện cấp, tận khả năng tạo ra nhiều người thành công chuyển chức sang chức nghiệp đỉnh cấp. Còn về thú cưỡi phi hành, muốn có thì sẽ có sau.
Nhiếp Ngôn cưỡi Ám Dực Long xoay quanh ở trên bầu trời thật lâu. Nhìn xuống phía dưới, sương mù bao phủ, tỉnh thoảng có vài sinh vật trên không bay qua. Hắn không thể không làm việc cẩn thận. Tuy sinh vật cấp bảy như Ám Dực Long là rất khó có đối thủ, nhưng nếu gặp phải một ít sinh vật mạnh hoặc thú cưỡi phi hành cấp thấp nhưng số lượng đông, vẫn là rất nguy hiểm.
Hắn nhận được lời mời vào đội do đoàn hoạt động ở cánh rừng Sư Thứu gửi tới, nhưng phía dưới bị bao phủ bởi sương mù, thế nên hắn không rõ vị trí cụ thể của những đội viên kia.
"Tất cả mọi người, họp nhau ở phía đông nam của cánh rừng Sư Thứu”. Nhiếp Ngôn chọn toạ độ làm mục tiêu, sau đó gửi lệnh tới cho vài đội trưởng của các đoàn.
Tại trong rừng rậm xa xôi, Kỵ Sĩ Đích Vãn Ca dẫn theo đoàn đội của mình đi vào sào huyệt của Phong Xà, kiếm được một ổ trứng của thú cưỡi phi hành. Đột nhiên, hắn nhận được một tin nhắn.
Chứng kiến người gửi là Niết Viêm. Kỵ Sĩ Đích Vãn Ca tranh thủ thời gian mở tin nhắn. Đọc được nội dung của tin tức, hắn lập tức ra hiệu cho đội viên: "Niết Viêm lão đại đến đây, bảo chúng ta đi về phía Đông Nam. Toàn đội chuẩn bị lập tức khởi hành!”
Vừa nghe Nhiếp Ngôn sắp tới, một đám đội viên liền trở nên hưng phấn lên, châu đầu ghé tai nhau.
"Kỵ Sĩ lão đại, có thật không?"
"Đương nhiên là thật."
"Thật tốt quá!" Một đám người chơi nhanh chóng tụ tập lại, xuất phát đi về hướng đông nam.
Cánh rừng Sư Thứu đều trở nên náo động. Đoàn đội của Ngưu Nhân Bộ Lạc nhanh chóng chỉnh đốn đội ngũ, từ bốn phương tám hướng đều tụ về, xuất phát đến vị trí của Nhiếp Ngôn.
Nhiếp Ngôn đang chuẩn bị đi xuống xem một chút, thăm dò qua tình huống bên trong cánh rừng Sư Thứu. Trên bầu trời, đột nhiên xuất hiện một vài điểm đen, số lượng điểm đen tầm khoảng mười mấy cái.
Nhiếp Ngôn trong lòng giật mình, là sinh vật trên không sống quần cư của cánh rừng Sư Thứu sao?
Đụng phải sinh vật phi hành kết thành đàn, tốt nhất vẫn nên né tránh thì hơn. Bình thường, một khi chỉ động đến một thành viên trong đội của những sinh vật phi hành sống quần cư, liền sẽ bị chúng nó vây công. Con trước bị đánh ngã, con sau sẽ lao lên, lại còn biết gọi thêm viện trợ, đến chết cũng không ngừng nghỉ, cực kỳ khó chơi.
Hắn chuẩn bị để Ám Dực Long đáp xuống, những điểm đen bên kia đã vội đến gần rồi. Đó là một đội, do hơn hai mươi con sinh vật phi hành tạo thành. Cái đội ngũ này rất tạp nham, có cả Phong Xà, Kịch Tấu Long Ruồi, Sư Thứu. Trên lưng những con thú cưỡi phi hành này còn có người đang ngồi.
Đây là một nhóm người chơi!
Trước mắt, công hội mà có thể có hơn hai mươi con thú cưỡi phi hành cũng không nhiều, không biết đội ngũ ở trước mắt hắn là của công hội nào.
Nếu đến gần chỉ là một vài người chơi, Nhiếp Ngôn sẽ không quá lo lắng. Loại đội ngũ có nhiều sinh vật phi hành khác nhau tạo nên, nếu phát động công kích trên không, rất khó có thể phối hợp tốt với nhau, dễ bị tiêu diệt từng bộ phận. Lúc Ám Dực Long chỉ có cấp sáu, Nhiếp Ngôn đã từng đánh vỡ đội ngũ trên không của Pháp Sư Liên Minh. Hiện tại, Ám Dực Long của hắn đã lên tới cấp bảy, hắn càng không cần sợ hãi.
Liệp Cô là một trong những người chơi của công hội Thiên Sứ Phách Nghiệp, xếp thứ hàng tầm hơn ba mươi trong công hội Thiên Sứ Phách Nghiệp. Nhưng là, thú cưỡi phi hành của hắn, Hư Không Diêu Xà, là một trong những thú cưỡi phi hành cấp năm của công hội. Hư Không Diêu Xà có một kỹ năng rất mạnh, có thể trợ giúp Thiên Sứ Phách Nghiệp kiếm được năm con thú cưới phi hành. Đây là vũ khí bí mật của Thiên Sứ Phách Nghiệp.
Như mọi ngày, Liệp Cô, mang theo các các đội viên đi bắt thú cưỡi phi hành. Đứng ở xa, hắn liền trông thấy một điển đen lớn trên không trung, nên mới dẫn theo các người chơi khác đuổi theo.
Trận thế do hai mươi sáu con thú cưỡi phi hành tạo nên, từ bốn phương tám hướng tụ về chỗ của Nhiếp Ngôn.
"Liệp Cô lão đại, hình như có người chơi đang ngồi trên lưng con thú cưỡi phi hành này." Một vị chiến sĩ đột nhiên phát ra tiếng nói ngạc nhiên. Liệp Cô chăm chú nhìn lại, phát hiện đúng thật là có người đang ngồi trên lưng con thú cưỡi phi hành này.
"Đây là loài thú cưỡi phi hành gì?"
Càng ngày càng bay đến gần Ám Dực Long, Liệp Cô càng cảm giác sai sai, lập tức hút một hơi khí lạnh. Đó là Ám Dực Long. Cuồng Tặc Niết Viêm đang ở đây!
"Là Ám Dực Long!"
Nhóm người chơi của Thiên Sứ Phách Nghiệp trở nên rối loạn. Có người giữ chặt thú cưỡi phi hành, dừng lại, có tiếp tục đi tới, đoàn đội thoáng cái trở nên lộn xộn .
"Thao. Hắn chỉ có một người, chúng ta có những hai mươi sáu con thú cưỡi phi hành. Vội cái gì! Đúng là mất mặt!" Liệp Cô mắng. Hai bên còn chưa giao chiến, bên mình đã loạn như vậy, thật sự là làm mất mặt của Thiên Sứ Phách Nghiệp.
Những người chơi Thiên Sứ Phách Nghiệp bối rối ghìm chặt thú cưỡi phi hành nghe được lời Liệp Cô nói, cả đám nóng gò má. Dù sao thì bọn họ cũng coi như thuộc hàng tinh anh của Thiên Sứ Phách Nghiệp, nhưng vừa thấy được Cuồng Tặc Niết Viêm, liền sợ đến không biết để tay chân thế nào. Lực uy hiếp của Cuồng Tặc Niết Viêm quá lớn, đồng thời hình thể của Ám Dực Long quá rung động.
Hình thể của Ám Dực Long khi cấp bảy lớn hơn nhiều so với khi còn cấp sáu. Hơn nữa, hình thể của thú cưỡi phi hành bình thường trước mặt hình thể khổng lồ của Ám Dực Long, tựa như đứa trẻ chưa lớn vậy. Hình thể lớn nhất trong số chúng nó, cũng chỉ bằng một phần ba Ám Dực Long.
Chứng kiến sinh vật trên không lớn như thế, hơn nữa còn là Ám Dực Long có uy danh hiển hách, bọn họ làm sao có thể không hoảng hốt!
"Ổn định trận hình." Liệp Cô ở trên lưng Hư Không Diêu Xà, trầm giọng nói.
Những người chơi của Thiên Sứ Phách Nghiệp ghìm chặt thú cưỡi phi hành dưới chân.
"Liệp Cô lão đại, căn cứ tư liệu lần trước thu được, Ám Dực Long là sinh vật cấp sáu, nhưng hình thể của nó hình như không lớn như vậy, không lẽ nó thăng cấp a?" Một chiến sĩ bên người Liệp Cô nói.
Liệp Cô nhăn một chút lông mày, trong nội tâm bắt đầu cân nhắc. Rốt cuộc có nên mang theo những con thú cưỡi phi hành này vây công Ám Dực Long hay không. Nếu như thất bại, hắn chắc chắn sẽ phải gánh chịu trách nhiệm rất lớn. Nếu thành công, hắn hoàn toàn sẽ trở thành công thần của Thiên Sứ Phách Nghiệp, địa vị trong công hội của mình nhất định sẽ tăng lên trên phạm vi lớn. Thứ này đối với hắn, là một chuyện vô cùng hấp dẫn.
Nhiếp Ngôn đứng ở trên lưng Ám Dực Long. Bởi vì cự ly quá xa, hắn không thấy rõ bề ngoài của những người này, chỉ có thể lờ mờ nhận ra vài đặc điểm đặc thù. Đây là người của đế quốc Tác Đặc Ân!
Hắn nhìn thú cưỡi phi hành của bên đối diện từ từ đi tới, hoàn toàn không có ý định chạy trốn.
Nếu như phát sinh tranh chấp, hắn tuyệt đối sẽ không thua.
Hắn muốn xác định, người ở đối diện rốt cuộc là đoàn đội của thế lực nào. Ở đế quốc Tác Đặc Ân, ngoại trừ Thiên Sứ Phách Nghiệp, còn có rất nhiều công hội mạnh mẽ. Những công hội kia cũng không hợp tác hài hoà với Thiên Sứ Phách Nghiệp. Nhiếp Ngôn không nghĩ vô cớ tự mình kiếm cho mình một kẻ địch. Chỉ là cách nhau quá xa, hắn thấy không rõ lắm huân chương trên người những người đối diện.
Ánh mắt của hắn đã rơi vào một con thú cưỡi phi hành cấp khá cao của bên đối diện, đó là một con Diêu Xà lớn. Con Diêu Xà này có hình thể rất quái dị, nhìn như một con cá voi. Toàn thân màu xám đen, bên dưới thân thể mọc rất nhiệu sợi xúc tu. Những cái súc tu này không ngừng đung đua theo gió, có một cái đuôi cá cực dài rủ xuống.
Khi hai bên còn đang giằng co, trong đầu Liệp Cô hiện lên một ý tưởng, nếu Cuồng Tặc Niết Viêm ra tay trước, cho dù hắn có thất bại, cũng không phải chịu trách nhiệm quá lớn. Dù sao bọn họ là đang phản kích để tự vệ. Nếu có thể xử lý thành công Cuồng Tặc Niết Viêm, vậy tính là hắn kiếm lời. Về phần công hội Thiên Sứ Phách Nghiệp sẽ tổn thất bao nhiêu thú cưỡi phi hành, hắn cũng mặc kệ. Nếu chỉ tổn thất một ít thú cưỡi phi hành là có thể xử lý Cuồng Tặc Niết Viêm, chắc hẳn Ngang Dực Thiên Sứ cũng sẽ rất thích.
Ý nghĩ này hiện lên trong đầu Liệp Cô, hắn nhắn tin cho tên chiến sĩ đàn em tâm phúc của mình.
Tên chiến sĩ kia liền thì thầm nới với một tên pháp sư hình thể cao lớn nhưng người nhìn không thông minh lắm một lát.
"Lão Lục, báo cho Ngang Dực Thiên Sứ lão đại, chúng ta chắn được Cuồng Tặc Niết Viêm, để hắn tới trợ giúp." Tên pháp sư ngốc kia hô lớn nói.
Âm thanh này đã vào trong lỗ tai Nhiếp Ngôn. Rốt cục xác định, quả nhiên là Thiên Sứ Phách Nghiệp. Ánh mắt của hắn nhìn quét bốn phía, bọn họ có hai mươi con thú cưỡi phi hành!
Sau khi Ám Dực Long lên cấp bảy, Nhiếp Ngôn còn không có cơ hội xem thực lực của nó đến tột cùng như thế nào. Xem ra đây là cơ hội để Ám Dực Long lần đầu tiên thể hiện thực lực sau khi lên cấp bảy!
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận