Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Trùng sinh
  3. Trọng Sinh Chi Tặc Hành Thiên Hạ (Dịch) (Đã Full)
  4. Chương 642: Cuồng vọng?

Trọng Sinh Chi Tặc Hành Thiên Hạ (Dịch) (Đã Full)

  • 685 lượt xem
  • 2303 chữ
  • 2021-04-17 21:17:55

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Ánh mắt Nhiếp Ngôn đảo qua những con thú cưỡi phi hành này, rơi xuống chỗ của con Hư Không Diêu Xà đang bỏ chạy. Trong tất cả các con thú cưỡi phi hành, con Hư Không Diêu Xà nhất định có cấp cao nhất.

"Muốn chạy, không dễ dàng như vậy!" Nhiếp Ngôn ra roi thúc Ám Dực Long đuổi theo.

Tốc dộ của Ám Dực Long so với Hư Không Diêu Xà nhanh hơn nhiều lắm, cự ly giữa hai người càng ngày càng gần, từ năm trăm mét kéo gần còn đến ba trăm mét.

Phát hiện Ám Dực Long từ đằng sau đánh tới, sắc mặt Liệp Cô đại biến. Thú cưỡi phi hành của người khác mà hy sinh, hắn cũng không thèm để ý, nhưng Hư Không Diêu Xà là thứ duy nhất hắn có để củng cố địa vị của mình ở Thiên Sứ Phách Nghiệp từ trước đến nay, cho nên cho dù phải liều chết với Cuồng Tặc Niết Viêm, hắn cũng tuyệt đối không khoanh tay chịu chết.

Liệp Cô hạ lệnh cho Hư Không Diêu Xà, Hư Không Diêu Xà đột nhiên thả ra một đoàn khói đen đặc, bao phủ toàn bộ địa phương chu vi năm mươi mét.

Mắt thấy Ám Dực Long sắp đụng vào đoàn sương mù đen này, Nhiếp Ngôn tranh thủ thời gian kéo Ám Dực Long, làm nó bay cao lên, phát hiện Hư Không Diêu Xà bay đi về hướng phía Bắc. Ám Dực Long vượt qua đoàn sương đen này, từ trên cao đập xuống, nhanh chóng tới gần Hư Không Diêu Xà.

Hắc vụ thành công kéo dài một ít thời gian, nhưng Liệp Cô không nghĩ tới, Nhiếp Ngôn nhanh như vậy lại vọt lên.

Ba trăm mét, hai trăm mét, cự ly càng ngày càng gần.

Nhiếp Ngôn nhắm chuẩn mục tiêu phải xử lý Hư Không Diêu Xà.

Ám Dực Long quá mạnh mẽ, Liệp Cô gần như không có đường lui.

Hắn lúc này, đã gần như tuyệt vọng.

Ngồi trên lưng Ám Dực Long, Nhiếp Ngôn chứng kiến Liệp Cô cùng đường, không có bất kỳ biểu lộ nào. Đối mặt với kẻ địch, hắn rất ít khi dao động trong lòng, tuy Hư Không Diêu Xà hẳn phải chết, nhưng hắn vẫn phi thường cẩn thận. Cẩn thận có thể chạy được thuyền vạn năm, đắc ý quên mình thường thường dễ dàng té ngã.

Ám Dực Long đập xuống từ trên không, móng vuốt sắc bén sắp chạm được Hư Không Diêu Xà.

Chỉ thấy, Hư Không Diêu Xà đột nhiên biến mất, một lần nữa xuất hiện ở đằng xa, đã cách chỗ vừa rồi hơn một trăm mét. Ám Dực Long công kích thất bại làm Nhiếp Ngôn nhướng mày, lại là kỹ năng chạy trốn thuấn di, không nghĩ tới Hư Không Diêu Xà lại có kỹ năng đặc thù như vậy.

Nhưng mà, Hư Không Diêu Xà chỉ vùng vẫy giãy chết mà thôi, cuối cùng vẫn là không chạy thoát!

Nhiếp Ngôn nhanh chóng kéo Ám Dực Long bay cao lên, nhanh vọt đến gần Hư Không Diêu Xà, chuẩn bị lần tấn công tiếp theo.

Ngay khi Liệp Cô gần như lúc tuyệt vọng, trên bầu trời phía xa xuất hiện vô số điểm đen, chí ít có trên trăm. Trong lòng của hắn đột nhiên nhóm lên một tia hi vọng. Là viện quân của Thiên Sứ Phách Nghiệp!

Liệp Cô tranh thủ thời gian điều khiển Hư Không Diêu Xà bỏ chạy về hướng kia.

Viện quân của Thiên Sứ Phách Nghiệp nhanh chóng đi lại gần bên này.

Nhiếp Ngôn cũng phát hiện, trên không trung phía xa xa, xuất hiện số lượng lớn thú cưỡi phi hành. Số lượng chừng trên trăm, là viện quân của Thiên Sứ Phách Nghiệp đến đây! Trước đó, hắn có thể giết hết hai mươi sáu con thú cưỡi phi hành, cũng là nhờ có may mắn. Hắn vừa xuất hiện đã tấn công mạnh, uy hiếp người của bọn họ, cả đám chần chờ không tiến, mới làm hắn thong dong giết vài con thú cưỡi phi hành, doạ lùi những con thú cưỡi phi hành khác. Nếu như hai mươi sáu con thú cưỡi phi hành mà áp dụng chiến thuật người trước ngã xuống, người sau tiến lên, cùng hắn liều mạng, chỉ dùng thực lực của Ám Dực Long xác thực không được, huống chi trên trăm con thú cưỡi phi hành!

Khoé miệng Liệp Cô lộ ra nụ cười thoải mái, rốt cục được cứu trợ. Hắn liếc qua đằng sau, có chút đùa cợt thầm nghĩ, Cuồng Tặc Niết Viêm không phải rất cố chấp sao, còn dám đuổi theo sao?

Nhưng nụ cười của hắn rất nhanh cứng ở trên mặt, Nhiếp Ngôn chẳng những không rút lui, ngược lại càng đuổi càng gần.

"Muốn chết!" Giọng nói của Liệp Cô phát lạnh, điều khiển Hư Không Diêu Xà nhanh chóng tới gần chỗ viện quân của Thiên Sứ Phách Nghiệp. Hai bên cách xa nhau chỉ khoảng hai ngàn mét, dùng tốc độ của thú cưỡi phi hành, nhiều nhất 30 giây, những viện quân kia có thể chạy tới. Viện quân do Ngang Dực Thiên Sứ tự mình dẫn đội, tụ tập tất cả những thú cưỡi phi hành mạnh nhất của Thiên Sứ Phác Nghiệp. Một khi Nhiếp Ngôn bị vây, đừng mơ chạy trốn!

Chỉ cần hắn cố chống đỡ hai mươi lăm giây, thú cưỡi phi hành của Thiên Sứ Phách Nghiệp khẳng định có thể đuổi tới. Liệp Cô rất có lòng tin. Nhưng vết sẹo lành đã quên đau, hắn đã quên, vừa nãy, Nhiếp Ngôn là như thế nào giết bọn họ đến mức tan tác.

Thời gian qua nhanh, hai mươi lăm giây, lúc này là cực kỳ ngắn ngủi, mà sinh tử thường thường chỉ nằm trong một tích tắc.

Lúc này, Ngang Dực Thiên Sứ ngồi ở trên lưng một con Song Túc Phi Long cấp năm, chứng kiến Ám Dực Long ở xa xa, quát trong kênh trò chuyện của đoàn đội: "Tiểu đội Phong Xà thứ nhất và tiểu đội Kịch Độc Long Ruồi thứ nhất, giáp công hai bên trái phải, Lôi Ưng toàn bộ vây quanh phía sau hắn, miễn cho hắn chạy trốn. Hôm nay, nhất định phải làm cho Ám Dực Long chết ở trong này!"

Hắn không nghĩ tới, cho dù bị đội quân không kỵ của hắn bọc đánh, Cuồng Tặc Niết Viêm vẫn còn dám tiếp tục đuổi giết thủ hạ của hắn.

"Người này thật sự là cuồng vọng!" Ngang Dực Thiên Sứ nghĩ, rút trường cung trong tay ra, cho mình thêm vào vài trạng thái, lấy ra một mũi tên, kéo căng dây cung, bắn thẳng về phía Nhiếp Ngôn.

Tên như sao xa, bốc cháy lên một đoàn ánh lửa nóng bỏng, xé vỡ không khí.

Đây là kỹ năng Truy Tung Tiễn của hắn, tầm bắn có thể đạt tới ngàn mét, mỗi cách năm ngày tự nhiên có thể sử dụng một lần.

Chỉ cần ngăn chặn Cuồng Tặc Niết Viêm cùng Ám Dực Long vài giây, Nhiếp Ngôn cũng đừng nghĩ chạy!

Mắt thấy mình chỉ cách Hư Không Diêu Xà hơn ba mươi mét, độ cao của Ám Dực Long hơn Hư Không Diêu Xà tầm mười mét, Nhiếp Ngôn đột nhiên gia tốc, chạy trên lưng Ám Dực Long, mở kỹ năng của Khiêu Dược Giả Giới Chỉ, nhảy lấy đà. Hắn như đạn pháo bắn lên, xẹt qua như một cầu vồng trên không trung, cực kỳ nhanh rơi xuống.

Nhiếp Ngôn phi tốc tới gần Hư Không Diêu Xà, tay trái bắn ra một sợi tơ nhện. Sợi tơ nhện này kề cận ở trên bụng Hư Không Diêu Xà, mạnh lôi kéo, lần nữa gia tốc bay về phía Hư Không Diêu Xà.

Liệp Cô ngồi trên lưng Hư Không Diêu Xà, vội quay đầu lại, phát hiện Nhiếp Ngôn từ không trung xẹt qua, bay tới cạnh mình, thoáng cái luống cuống. Nhưng hắn biết rõ, nếu như bị Cuồng Tặc Niết Viêm tới gần, sẽ có kết quả gì.

Liệp Cô huy động pháp trượng, dùng kỹ năng Khóc Bạo Thuật, quả cầu lửa nóng rực bay về phía tơ nhện Nhiếp Ngôn bắn ra.

Lẩm bẩm một tiếng, cầu lửa đốt trụi tơ nhện của Nhiếp Ngôn.

Nhưng Liệp Cô quá chậm, Nhiếp Ngôn đã bay đến bên cạnh Hư Không Diêu Xà, tay phải bắt được sau lưng Hư Không Diêu Xà, thân thể tung lên, nhảy lên sau lưng Hư Không Diêu Xà. Một mũi tên phá không mà đến, Nhiếp Ngôn nghiêng người, vung thanh kiếm Trạch Ân Nạp Đức chém đứt mũi tên.

Nhìn về phía xuất phát của mũi tên, là ở trên lưng của một con Song Túc Phi Long, một người cầm trong tay một thanh trường cung mà đứng kiêu ngạo đường hoàn, không phải Ngang Dực Thiên Sứ là ai!

Trong ánh mắt Nhiếp Ngôn bỗng nhiên hiện lên một tia sát khí, hiện ở tình huống này, địch nhiều hơn ta, hiển nhiên không phải lúc hành động theo cảm tình.

Khu Trục!

Ngang Dực Thiên Sứ bắn tên, giúp Liệp Cô có thời gianphản ứng. Hắn giơ pháp trượng, một cổ lực đẩy cường đại bắn về phía Nhiếp Ngôn.

Ngay trong nháy mắt, Nhiếp Ngôn dùng Tử Vong Được Miễn, ngăn cản kỹ năng Khu Trục của Liệp Cô. Hắn đột nhiên gia tốc, thanh kiếm Trạch Ân Nạp Đức trong tay xẹt qua cổ họng Liệp Cô.

Liệp Cô chỉ cảm thấy một bóng người xẹt qua trước mắt của mình, cổ họng của hắn đang chuẩn bị thi triển Sợ Hãi Rít Gào, nhưng là miệng mới há ra, lại không phát ra âm thanh. Hắn thoáng cái ngừng lại, ánh mắt chậm rãi khuếch tán, trên mặt vẫn là biểu lộ khó có thể tin.

Liệp Cô chết rồi, kiếm Trạch Ân Nạp Đức của Nhiếp Ngôn thọc thẳng vào cổ của Hư Không Diêu Xà.

Thanh kiếm Trạch Ân Nạp Đức chọc vào ngập chuôi, Hư Không Diêu Xà phát ra tiếng kêu thê lương thảm thiết, lung lay một chút.

Nhiếp Ngôn khẽ quát một tiếng, mạnh dùng sức, dùng kiếm Trạch Ân Nạp Đức rạch một đường, xé mạnh ra, máu tươi như suối tuôn ra ngoài.

Hư Không Diêu Xà rên rĩ một tiếng, từ trên bầu trời rơi xuống.

Ám Dực Long bay tới, Nhiếp Ngôn thả người nhảy lên trên lưng Ám Dực Long.

Ngang Dực Thiên Sứ cảm thấy Hư Không Diêu Xà kiểu gì cũng có thể chèo chống vài phút. Chỉ cần vài giây nữa, bọn họ có thể vây Ám Dực Long lại, nhưng mà không nghĩ tới, cục diện lại xảy ra biến hóa như thế. Trước mắt bao người, Nhiếp Ngôn nháy mắt giết chết Hư Không Diêu Xà, quả thực không đếm xỉa đến sự hiện hữu của bọn hắn. Hắn vừa sợ vừa giận, lớn tiếng rít gào: "Động tác nhanh lên, đừng cho hắn chạy!"

Ngang Dực Thiên Sứ vội vàng xao động điều động bộ đội chặn đường Ám Dực Long, nhưng là bọn hắn cùng Nhiếp Ngôn còn cách nhau một khoảng, đã đuổi không kịp.

Nhiếp Ngôn cưỡi Ám Dực Long tăng tốc độ, giảm nhanh độ cao, mượn điều này để gia tốc, tốc độ bạo tăng 30%.

Tốc độ của Ám Dực Long vốn thật nhanh, gia tốc như vậy, càng nhanh không gì so sánh nổi.

Lôi Ưng, Phong Xà các loại, đều không chặn đường Ám Dực Long được. Đám người bọn họ trơ mắt nhìn Ám Dực Long kéo dài khoảng cách với họ ngày càng xa. Bóng người trên lưng Ám Dực Long, đứng thẳng thản nhiên đường hoàng.

Nhóm người Ngang Dực Thiên Sứ đuổi theo độ vài phút sau, thật sự đuổi không kịp, chỉ có thể nhìn Ám Dực Long biến mất ở bầu trời phía xa.

"Lão đại, hắn đi xa!"

"Liệp Cô bên kia nói, thú cưỡi Ám Dực Long của Cuồng Tặc Niết Viêm là thú cưỡi cấp bảy." Vài người chơi cẩn thận rụt rè nhìn Ngang Dực Thiên Sứ, sợ Ngang Dực Thiên Sứ tức giận.

Ngang Dực Thiên Sứ trầm giọng nói: "Làm cho người phía dưới bắt đầu xử lý Phượng Hoàng Sào Huyệt, toàn lực tạo ra thú cưỡi phi hành cấp bảy." Trong ánh mắt của hắn tràn đầy sát ý sâm lãnh, Cuồng Tặc Niết Viêm, món nợ này, ta sớm muộn sẽ tính sổ với ngươi.

Các người chơi gật đầu đáp. Hiện tại, với đẳng cấp của bọn họ. đi Phượng Hoàng Sào Huyệt thật sự không có lời, tổn thất nhất định sẽ rất lớn, nhưng là ai cũng không dám chọc giận Ngang Dực Thiên Sứ lúc này.

Nhiếp Ngôn cưỡi Ám Dực Long chậm rãi đáp xuống. Lúc này, giết nhiều thú cưỡi phi hành như vậy, Ám Dực Long của hắn chỉ bị thương nhẹ mà thôi, còn là khá có lời.

Thu Ám Dực Long vào, Nhiếp Ngôn xuyên qua khu rừng che kín sương mù, đi về phía toạ độ chỉ định.

Chỗ đó đã tụ tập một số lớn người chơi của Ngưu Nhân Bộ Lạc, hơn năm ngàn người, đội ngũ vẫn là tương đương đồ sộ.

Những đội viên này chứng kiến Nhiếp Ngôn, đều hưng phấn mà chào hỏi: "Niết Viêm lão đại, ngươi đã đến rồi."

"Niết Viêm lão đại khỏe chứ."

Lời hỏi thăm liên tiếp. Nhiếp Ngôn phát hiện, đám người kia, phần lớn đều là những đội viên cũ, đại đa số người hắn đều nhìn quen mắt. Những thành viên cao cấp nhất đều đi làm nhiệm vụ chuyển chức sang chức nghiệp đỉnh cấp. Những người này, thực lực kém một chút, đẳng cấp đều ở tầm cấp chín mươi, do Kỵ Sĩ Đích Vãn Ca lãnh đạo.

"Niết Viêm lão đại, tất cả mọi người đều ở nơi này.” Kỵ Sĩ Đích Vãn Ca thấy Nhiếp Ngôn, đi nhanh tiến lên nói.

Nhiếp Ngôn nhẹ gật đầu, tụ tập mọi người lại sau, hắn có thể thực hành kế hoạch của mình.
 

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top