Xưởng Vũ Khí Thú Nhân.
“Lão đại, chúng ta đã bị diệt đoàn bốn lần, tổn thất 20% EXP rồi, nếu như cứ chết tiếp thế này, e rằng ngay cả cửa phó bản đều không vào được, hay là chúng ta bỏ đi.”
“Được rồi, đều nghỉ ngơi đi, sau đó chúng ta đi phó bản mười người nâng cấp trang bị.”
Tâm trạng Duy Ngã Độc Cuồng lúc này cũng có vẻ hơi thấp, đều thử nhiều phương pháp, cuối cùng vẫn thua bởi vì không đủ sát thương, trước đó hắn còn thề chắc chắn sẽ qua, nghĩ lại thực cảm thấy hơi lỗ mãng, còn may người của Liên Minh Thích Khách cũng không có khả năng thông qua, nếu không thì hắn mất mặt quá chừng rồi.
Ngay lúc thành viên Ám Tinh đang nghỉ ngơi và hồi phục.
Đột ngột, hai thông cáo của hệ thống về Liên Minh Thích Khách vang lên bên tai mọi người ở đây.
Thành viên Ám Tinh cho rằng mình nghe nhầm, vì vậy đều mở ra cột thông báo của hệ thống, những chữ to trên đó viết hết sức rõ ràng, xác thực là Liên Minh Thích Khách đánh thông phó bản Xưởng Vũ Khí Thú Nhân cấp Khó Khăn.
Điều này làm cho tất cả mọi người trầm mặc.
Vì sao mà hai đoàn chênh lệch lớn như vậy, không phải là bọn họ mạnh hơn Liên Minh Thích Khách ư?
Làm sao mà họ cũng không qua nổi boss đầu tiên, mà Liên Minh Thích Khách lại lấy được đánh tông phó bản lần đầu…
Duy Ngã Độc Cuồng nhìn thấy những dòng thông báo ấy, cảm giác mặt mình cứ như bị người ta hung hăng quất hai bạt tai, gò má rát buốt nóng hừng hực.
Nhất là nghĩ đến lời Dạ Phong nói trước đó.
Nếu để đám chó mèo mà các người xem thường đột nhiên lấy được đánh thông phó bản Xưởng Vũ Khí Thú Nhân cấp Khó Khăn trước một bước, vậy thì các người là cái gì? Có phải ngay cả súc vật cũng không bằng hả?
Mấy câu nói đó lúc này đều biến thành thanh kiếm sắc bén, không ngừng đâm nát lòng tự trọng cao ngạo của Duy Ngã Độc Cuồng.
Duy Ngã Độc Cuồng thực không nghĩ tới sẽ xảy ra chuyện như thế này.
Song, Duy Ngã Độc Cuồng cũng không phải kẻ ngu, hắn không cảm thấy Liên Minh Thích Khách tự dựa vào bản thân liền có thể thông qua, khả năng duy nhất cũng bởi vì Dạ Phong.
Gã Dạ Phong đó rốt cuộc là thần thánh phương nào?
Kỳ thực không riêng mình Ám Tinh khiếp sợ, mà thời điểm thông cáo xuất hiện trong cả khu vực thành Bạch Hà, dẫn tới rất nhiều công hội chú ý.
Địa vị của Liên Minh Thích Khách tại thành Bạch Hà không cần nói cũng biết, tốc độ phát triển vượt qua công hội nhất lưu. Nhưng bị danh tiếng của Ám Tinh ngăn chặn, mà Liên Minh Thích Khách cũng không có thành tích gì tốt trong phó bản đoàn đội, cho nên rất lúng túng.
Hiện tại đánh thông phó bản Xưởng Vũ Khí Thú Nhân cấp Khó Khăn đầu tiên, danh tiếng tăng mạnh, làm cho Liên Minh Thích Khách danh thực tiếng thực, tốc độ phát triển nhất định sẽ nhanh hơn nữa.
Hiệp hội nhà mạo hiểm, thành Bạch Hà.
“Anh Trương, anh Trương, Liên Minh Thích Khách đánh thông phó bản Xưởng Vũ Khí Thú Nhân cấp Khó Khăn rồi.” Lâm Phi Long đột nhiên vọt vào phòng khách công hội U Ảnh, vẻ mặt vui mừng la ó.
“La cái gì mà la, chuyện này ai không biết?” Chu Ngọc Hổ đang ngồi nghi ngơi trong một góc phòng liếc mắt Lâm Phi Long mới xông tới.
“Điều này em đương nhiên biết rõ, nhưng trong chuyện này có điều ẩn đấy.” Lâm Phi Long liếc qua Chu Ngọc Hổ, tầm mắt chuyển sang Trương Lạc Uy ngồi trên ghế hội trưởng.
Điều ẩn?
“Nói.” Điều này làm cho Trương Lạc Uy vốn thờ ơ có chút hứng thú.
Lần trước Lâm Phi Long trở về báo cáo chuyện lôi kéo Thạch Phong, làm Trương Lạc Uy tức điên đến suýt chút nữa đã nhảy dựng lên.
Tiến vào U Ảnh cư nhiên đưa ra yêu cầu làm hội trưởng, có để hắn vào mắt hay không thế?
Còn một ngụm muốn có 60% cổ phần công ty công hội của họ, coi bọn họ là cái gì?
Thực xem bọn họ là kẻ đần ư?
Mà khiến người ta giật mình nhất chính là Lâm Phi Long vẫn đề nghị mọi người lôi kéo Thạch Phong…
Cho nên dẫn đến việc Lâm Phi Long cũng không được Trương Lạc Uy chào đón, điều này làm cho Lâm Phi Long chịu áp lực không nhỏ, bị đối đãi bởi những ánh mắt lạnh của thành viên khác trong công hội.
“Anh Trương nhìn danh sách người Liên Minh Thích Khách đánh thông phó bản đi, trong đó có tên Dạ Phong.” Lâm Phi Long mở ra cột hệ thống, chỉ vào danh sách tên người Liên Minh Thích Khách đánh thông phó bản, hưng phấn nói.
“?” Chu Ngọc Hổ cười khinh thường, nếu thật để cho Dạ Phong vào U Ảnh, vậy thì hắn cũng sẽ không lăn lộn ở U Ảnh.
” Liên Minh Thích Khách đường đường là công hội nhị lưu, đi khai hoang Xưởng Vũ Khí Thú Nhân, tại sao phải để một người ngoài gia nhập vào đoàn chứ? Trước đó Liên Minh Thích Khách tốn nhiều thời gian như vậy cũng không lấy được đánh thông phó bản đoàn đội mười người đầu tiên nào, nhưng bây giờ lại thành đoàn đầu tiên lấy được đánh thông phó bản đoàn đội hai mươi người cấp Khó Khăn, vì sao thế?”
“Đây nhất định có liên quan đến Dạ Phong, quan hệ trước đó của Dạ Phong với Liên Minh Thích Khách hình như cũng không cạn, lúc đầu Liên Minh Thích Khách chỉ là một công hội nhị lưu bình thường, kết quả sau khi đến thành Bạch Hà lại phát triển lớn mạnh bất ngờ, còn vượt qua không ít công hội nhất lưu, tại sao?”
“Dạ Phong là người đầu tiên tiến vào thành Bạch Hà, catalouge thành Bạch Hà hắn viết bán cực chạy, rất có thể là vì Dạ Phong sớm bán catalouge thành Bạch Hà bán cho Liên Minh Thích Khách, mới khiến cho Liên Minh Thích Khách chuẩn bị trước, vừa tiến vào thành Bạch Hà liền phát triển nhanh chóng.”
“Bây giờ càng giúp Liên Minh Thích Khách đạt được lần đánh thông đầu tiên, dù là danh tiếng hay nội tình, đều đứng hàng đầu thành Bạch Hà, đuổi kịp và vượt qua không ít công hội nhất lưu, như thế đã đủ chứng minh năng lực của Dạ Phong, nếu như có hắn gia nhập vào U Ảnh của chúng ta, không tới một tháng, thành Bạch Hà nhất định sẽ có vị trí cho chúng ta.”
Lâm Phi Long sớm đã điều tra triệt để Thạch Phong một lần, nhưng mà hắn càng điều tra càng kinh hãi, càng phân tích càng sợ hãi, sự lợi hại của Thạch Phong vượt quá tưởng tượng của hắn rồi, cũng chính vì thế mà làm cho hắn thêm kiên định suy nghĩ ôm chặt bắp đùi Thạch Phong.
Đến lúc đó Trương Lạc Uy tính là gì?
Lam Phi Long tính là gì?
“Đừng có mơ, về sau cậu còn dám nhắc tới Dạ Phong, hoặc nói cho Lam Hải Long chuyện này, thì đừng trách tôi không nể tình.” Sắc mặt Trương Lạc Uy xanh mét, trong giọng chứa đầy sát ý, “Dạ Phong chẳng qua chỉ là một thằng hề ngang ngược thôi, Liên Minh Thích Khách đường đường là một công hội nhị lưu đứng đầu có nội tình thâm sâu thế kia, hội trưởng Trầm Mặc Tàn Kiếm nổi tiếng đã lalu6, một tay nâng Liên Minh Thích Khách phát triển đến dáng vẻ ngày hôm nay, có thể làm được thành tích kia cũng rất bình thường, Dạ Phong kia làm sao tạo thành tác dụng to lớn được.”
“Trong mắt của tôi, hiệu quả gã Dạ Phong kia mang đến, cùng lắm chính là một nhân vật qua đường.”
Bị Trương Lạc Uy răn dạy như thế, Lâm Phi Long giả vờ sợ hãi, liền vội vàng gật đầu nói hùa theo: “Vâng, tôi biết rồi, anh Trương. Tôi tuyệt đối sẽ không nhắc lại.”
Chỉ có điều trong lòng Lâm Phi Long đang nở nụ cười vui vẻ.
Bởi vì hắn càng chắc chắn Thạch Phong mạnh mẽ, bởi vì Trương Lạc Uy cảm nhận được sự uy hiếp cực lớn, nếu không thì sao có thể nói ra lời như vậy?
Kỳ thực Lâm Phi Long đã sớm nói những lời này với Lam Hải Long rồi, gã bảo hắn âm thầm liên hệ Thạch Phong đấy.
Đến lúc đó hắn có thành tựu kì cựu ở trong Thần Vực này, khi ấy còn sợ không có tiền ư?
Có được lượng lớn tài phú, còn sợ Triệu Nhược Hi không yêu thương nhung nhớ mình, còn sợ gia tộc của cổ không ngoan ngoãn đồng ý chuyện kết hôn à.
Trong lúc mọi người còn đang nghị luận chuyện Liên Minh Thích Khách đánh thông phó bản, thì Thạch Phong đã sớm đổi bốn món trang phục Phong Diệt, rồi đi tới thư viện thành Bạch Hà.
So sánh với phòng nhỏ cũ nát ở trấn Hồng Diệp, thư viện thành Bạch Hà có thể xem như thư viện chân chính, không chỉ rầm rộ mà còn xa hoa, phảng phất như một thần điện của Babylon, toạ lạc ở trung tâm thành Bạch Hà.
Tất cả những người ra vào thư viện đều là một vài quý tộc của thành Bạch Hà hoặc pháp hệ, trong đó không ít chức nghiệp bậc hai, không phải người thường là có thể đặt chân tới đây.
Mà Thạch Phong muốn tìm Thần quan bậc ba – Charlene đang tĩnh dưỡng ở nơi này.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận