“Aaa!”
Mọi người vốn còn treo sự cười nhạo trên mặt thấy một màn như thế, tròng mắt sắp rớt ra ngoài, miệng không nghe lời bắt đầu run lẩy bẩy, những từ vất vả chuẩn bị dùng để châm chọc đều nuốt ngược vào bụng, khiến sắc mặt họ biến đổi kì dị sang màu xanh lét.
Sương Khả Khả cũng cực kì rung động, nhưng cô ấy rất nhanh tiêu hoá tin tức kinh người này.
“Thật may quá, mình còn có một cơ hội.” Nét mất mát trên mặt Sương Khả Khả lúc này đã quét sạch, ánh mắt nhìn về Thạch Phong cũng đổi thành rất biết ơn.
Nhìn thấy thái độ khiêm nhường của quý cô Anna như vậy, gọi Thạch Phong là điện hạ, Sương Khả Khả đã khẳng định Thạch Phong không phải nhân vật đơn giản, nhân vật lớn như thế bằng lòng cho cô ấy thi thử lại một lần, điều này khiến cho cô lần nữa dấy lên ngọn lửa hi vọng.
Thế nhưng Ưu Úc Vi Tiếu sẽ không có tâm trạng tốt như thế, Iúc này đây cô ấy cũng mang vẻ mặt khiếp sợ nhìn chăm chú vào Thạch Phong, sau đó ánh mắt lại chuyển dời tới trên người Anna hết sức hấp dẫn, phát hiện trong con mắt xanh biếc mê người của Anna mang theo vẻ kính sợ, căn bản không phải giả vờ, hơn nữa Anna phát hiện cô ấy quan sát kỹ, còn nhìn thoáng qua cô, vẻ kính sợ trong mắt lập tức biến thành sự tức giận.
Điều này làm cho Ưu Úc Vi Tiếu không nén nổi sự hoảng hốt lo sợ.
“Xong, xong rồi, sao mình lại xui như thế chứ, trước đó đắc tội quản lý cấp cao trong công hội, giờ còn chưa thi tuyển mà đắc tội với đại nhân vật của Vệt Sao.” Lòng Ưu Úc Vi Tiếu bây giờ rối như tơ vò, nóng như lửa đốt, không biết nên phải giải thích với quý cô Anna thế nào cho phải.
Thế nhưng Ưu Úc Vi Tiếu sau khi nhìn thấy Thạch Phong nở nụ cười, thân thể mềm mại run nhè nhẹ, trái tim buốt giá.
“Xem ra là không sống nổi ở cửa hàng Vệt Sao được rồi.” Trong lòng Ưu Úc Vi Tiếu thở dài, sớm biết sẽ không nên lắm miệng, quấy rối ‘chuyện tốt’ của Thạch Phong. Kết quả hiện tại hại bản thân mình.
Nhưng lời kế tiếp lại khiến Ưu Úc Vi Tiếu lần nữa giật mình thảng thốt.
“Anna cô cứ tiếp tục xét duyệt đi, không cần để ý đến tôi.” Thạch Phong phân phó một tiếng với Anna xong, thì nhìn về phía Sương Khả Khả và Ưu Úc Vi Tiếu nhẹ giọng nói: “Kiểm tra của hai người để ta làm, những người khác tiếp tục.”
“Vâng, điện hạ.” Anna rất cung kính trả lời.
So sánh với mấy ngày trước, độ trung thành của Anna lúc này đã từ 50 lên tới 70 điểm, tuy rằng vẫn không là độ trung thành cao bao nhiêu, thế nhưng ít nhất đã đạt tiêu chuẩn rồi, sẽ không làm những hành vi có ảnh hưởng xấu hắn.
“Lẽ nào mình còn có cơ hội?” Ưu Úc Vi Tiếu kiểu gì cũng không nghĩ ra Thạch Phong còn có thể cho cổ cơ hội, dù sao cô ấy phá hủy ‘chuyện tốt’ của Thạch Phong, theo lý mà nói hẳn sẽ trực tiếp đuổi cô ra khỏi cửa hàng Vệt Sao mới đúng.
Sau đó Thạch Phong liền dẫn Sương Khả Khả và Ưu Úc Vi Tiếu đi lên gian phòng trên lầu bốn.
“Gã đó rốt cuộc là ai?”
“Quả thực trâu bò, cư nhiên có thể quý cô Anna cúi đầu nghe theo, không biết lúc nào tôi mới có thể giống gã, đến lúc đó tôi cũng không sống uổng phí.”
Một số người chơi nhìn Thạch Phong đã rời đi không ngừng hâm mộ, âm thầm suy đoán thân phận của Thạch Phong.
Toàn bộ thành Bạch Hà chưa có một người chơi mở cửa hàng, ngay cả Phệ Thân Chi Xà danh tiếng thịnh nhất giai đoạn bây giờ cũng không có năng lực này, thế nhưng Thạch Phong lại làm được, hơn nữa còn là trở thành quản lý của cửa hàng Vệt Sao, địa vị cao hơn Anna nhiều, sao không để người ta khiếp sợ cho được.
Đây rốt cuộc cần hậu trường mạnh nhường nào, cứng rắn ra sao, mới có thể hợp tác với cửa hàng Vệt Sao chứ?
Bất quá một ít người chơi nam nhìn thấy Thạch Phong dẫn Sương Khả Khả và Ưu Úc Vi Tiếu đi, đều thầm mắng Thạch Phong là súc vật, một cô không đủ còn muốn hai cô cùng một lúc, đây không phải là lạm giữ chức quyền chứ còn gì, hâm mộ trong lòng cũng giảm đáng kể.
Trong phòng rèn trên lầu bốn, Thạch Phong đang chuẩn bị năm phần tài liệu chế tạo cho hai người, để cho hai người họ lập tức thử rèn.
Nhìn tài liệu trên bàn đá, Ưu Úc Vi Tiếu hơi hơi dại ra, không nghĩ tới thật đúng là để cho các cô ấy thi lại lần hai, không hề có ý tưởng bất chính gì.
“Sao thế? Cô chưa từng học qua chế tác Ma Đao Thạch ư?” Thạch Phong nhìn thấy nét mặt sững sờ, khó hiểu hỏi.
Bản thiết kế Ma Đao Thạch có bán ở Hiệp hội Đoán Tạo đấy, hơn nữa rất rẻ, 30 đồng tệ là có thể mua được, theo lý thuyết thì mỗi người chơi muốn trở thành đoán tạo sư đều sẽ học nó, chứ nói gì đến người chơi đã tiến vào thành Bạch Hà rồi.
“Không phải, tôi có học.” Ưu Úc Vi Tiếu lắc đầu, gương mặt đỏ bừng, cảm giác mình hoàn toàn hiểu lầm Thạch Phong rồi, trong lòng xấu hổ không chịu nổi.
Bất quá Sương Khả Khả rất đơn thuần, cũng không có nghĩ lung tung như Ưu Úc Vi Tiếu, nhưng mà chế tác Ma Đao Thạch trước mặt Thạch Phong thì cô căng thẳng cực kỳ, rất sợ không được.
Cho năm phần tài liệu, ít nhất phải chế ra một phần mới tính là hợp lệ, nhưng trước kia cô ở Liên Minh Thích Khách chế tác Ma Đao Thạch, trong mười phần mới chế được một hai khối Ma Đao Thạch.
“Trước khi kiểm tra, tôi sẽ làm mẫu một lần cho các cô, sau đó các cô mới làm Ma Đao Thạch.” Thạch Phong lấy ra một phần tài liệu từ trong ba lô ra, vung tay bắt đầu chế tác Ma Đao Thạch.
“Anh cũng là đoán tạo sư?” Sương Khả Khả và Ưu Úc Vi Tiếu đều kinh ngạc hỏi.
“Chết, tôi quên còn chưa tự giới thiệu mình cho các cô nghe.” Thạch Phong vẫn luôn ẩn tên và đẳng cấp đi, cho nên những người khác căn bản không biết, “Tôi tên Hắc Viêm, là một đoán tạo sư.”
“Anh chính là đoán tạo sư giỏi nhất của vương quốc Tinh Nguyệt?”
“Anh là đại sư Hắc Viêm tự chế tác Vi Quang Hộ Hung?”
Sương Khả Khả và Ưu Úc Vi Tiếu cùng ngổn ngang hỏi dồn, các cô không ngờ đến mình có thể thấy được đại sư Hắc Viêm trong truyền thuyết, đây chính là người khiến địa vị đoán tạo sư tăng vọt, trở thành chức nghiệp hot nhất trong tất cả chức nghiệp sinh hoạt, đồng thời cũng là nguyên nhân đầu têu khiến mỗi công hội lớn đều muốn ra sức bồi dưỡng ra đoán tạo sư, có thể nói hết thảy đoán tạo sư trong vương quốc Tinh Nguyệt đều nhờ ơn đại sư Hắc Viêm cả.
Càng làm cho người không nghĩ tới chính là, Hắc Viêm cư nhiên là một người đàn ông trung niên bình thường không có gì lạ, trong mắt của các cô, Hắc Viêm nếu không phải chàng trai hết sức đẹp mã, thì chính là ông già cổ quái, nhưng Hắc Viêm thực sự lại chẳng dính dáng gì tới chúng.
Tuy rằng khác với trong tưởng tượng của các cô, nhưng không làm cho họ bớt lòng kích động. Giờ mới hiểu được vì sao quý cô Anna lại cung kính có thừa, cửa hàng Vệt Sao tại sao có được thứ như Ma Đao Thạch cao cấp.
Nhìn ánh mắt kích động như muốn ăn sống người của hai cô Sương Khả Khả và Ưu Úc Vi Tiếu, Thạch Phong cũng không khỏi toát mồ hôi lạnh, chợt ho khan một tiếng, nói năng nghiêm khắc: “Tôi chỉ làm mẫu một lần, nếu như không thể chế ra hai khối Ma Đao Thạch, vậy thì mời các cô rời khỏi đây, tôi sẽ không nhận các cô.”
Bị Thạch Phong giáo huấn một phen, hai người nháy mắt tỉnh táo lại, hết sức chăm chú nhìn động tác trong tay Thạch Phong, rất sợ bỏ qua cái gì.
Kết quả làm các cô hết chỗ nói rồi.
Bởi vì tốc độ Thạch Phong chế tác quá nhanh, hơn nữa động tác tự nhiên như nước chảy mây trôi, nhìn thôi cũng khiến người ta bị hút hồn, các cô còn chưa phản ứng kịp, thì một khối Ma Đao Thạch đã làm xong…
“Được rồi, các cô nên làm đi.” Thạch Phong cười nhạt, chỉ chỉ tài liệu trên bàn đá với hai người họ.
Hắn bây giờ là học đồ cao cấp, dù không cần Đoán Tạo Chi Thư, chế tác Ma Đao Thạch cũng có trên 80% xác suất thành công, hơn nữa dù có làm, cũng sẽ không tăng thêm một điểm độ thuần thục, hắn làm mẫu chính là muốn nhìn xem tiềm lực của hai người này thế nào, dù sao đều là đoán tạo đại sư tương lai, sau khi được chỉ dẫn một chút mà vẫn không ngộ ra được gì, chứng minh các cô ấy trở thành đoán tạo sư chỉ dựa vào may mắn thôi.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận