Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Huyền ảo
  3. Trọng Sinh Chi Tối Cường Kiếm Thần (Dịch)
  4. Chương 271: Trụ sở công hội

Trọng Sinh Chi Tối Cường Kiếm Thần (Dịch)

  • 433 lượt xem
  • 1714 chữ
  • 2021-07-03 21:49:02

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

“Ngài Charlene tìm tôi ư?” Thạch Phong có cảm giác chuyện xấu gì sắp xảy ra rồi.

Với tính cách của Charlene, Thạch Phong hiểu rất rõ đấy.

Tuyệt đối là một nhân vật vô cùng tham tiền, không biết sắp sửa lại dòm ngó vật gì trong túi hắn rồi.

“Được rồi, vẫn đi xem thử đi.” Thạch Phong suy nghĩ, mặc dù nói Charlene là nhân vật thấy tiền là sáng mắt lên, nhưng mỗi lần ấy hắn đều có thu hoạch tốt, biết đâu sẽ giao cho nhiệm vụ cao cấp gì, nếu phần thưởng nhiệm vụ không tệ, kì thực cũng có thể đi làm nó.

Chỉ có điều phải tới Tháp Sao ở thành Hắc Dực gặp, thật khiến Thạch Phong cảm thấy khó hiểu, Charlene từ khi nào chạy tới thành Hắc Dực rồi hả?

Giả sử Thạch Phong không biết rõ Tháp Sao nằm ở đâu, e là lần mò khắp thành Bạch Hà cũng không tìm thấy Charlene, vả lại muốn tới thành Hắc Dực cũng chẳng dễ, không có giấy thông hành Hắc Dực thì chả đi nổi.

Có thể nói muốn nhìn thấy Charlene cũng không phải chuyện dễ ăn đâu.

Bất quá Thạch Phong muốn đến thành Hắc Dực đúng là rất dễ dàng, mạc dù giấy thông hành Hắc Dực của hắn đã sớm dùng hết số lần đi, nhưng chỗ Thủy Sắc Tường Vi vẫn có có giấy thông hành Hắc Dực đấy.

“Cứ để một khoảng thời gian nữa rồi gặp Charlene vậy.” Với kinh nghiệm hơn mười năm chinh chiến Thần Vực, nhiệm vụ có thể phát sinh ở thành Hắc Dực, nhất định không đơn giản, bây giờ hắn còn có rất nhiều chuyện cần phải làm, cho nên vẫn cử để tạm đấy đã.

Rời khỏi đại sảnh toà thị chính, Thạch Phong dẫn Thủy Sắc Tường Vi và Hỏa Vũ đi tới ngôi nhà cổ Tử Dương (mặt trời tím) nằm ở trong khu thương mại thành Bạch Hà.

Ngôi nhà cổ Tử Dương vốn là phủ đệ [1] của một bá tước, song vị bá tước ấy đột nhiên mất tích rất li kỳ trong căn nhà cổ Tử Dương vào năm mươi năm trước. Hơn mười năm sau đó, mỗi chủ nhân mới dọn đến đều mất tích y chang trong vòng một đêm. Chuyện này vốn luôn không được giải quyết cũng không có được đáp án, cuối cùng không không giải quyết được gì, cho nên mười năm trước đã niêm phong ngôi nhà cổ này lại, còn có người canh gác, đề phòng chuyện không hay xảy ra bất ngờ.

[1] Phủ đệ: nơi ở của quan lại quý tộc hoặc địa chủ.

Bởi vì là phủ đệ bá tước, diện tích không cần nói cũng biết. Có thể nói nó là một trong những phủ đệ lớn nhất ở khu thương mại thành Bạch Hà rồi, cho dù Thạch Phong là tử tước thành Bạch Hà đi nữa, diện tích đất có thể mua được e là chưa bằng một phần ba ngôi nhà cổ Tử Dương.

“Hội trưởng, anh dẫn chúng ta tới nhà hoang này làm gì?” Thủy Sắc Tường Vi nhìn phủ đệ được tám gã vệ binh canh phòng phía xa, thấy rất khó hiểu mà hỏi.

Hiện giờ công hội vừa mới cầm được lần đầu đánh thông phó bản Pháo Đài Cổ Ác Ma cấp Địa Ngục. Rất nhiều người chơi đều tìm đến công hội, muốn gia nhập công hội, Thủy Sắc Tường Vi phải làm việc mệt chết được.

Hắc Tử mặc dù cũng là quản lý, nhưng chỉ là quản lý chuyện của studio thôi, phương diện công hội đều do Thủy Sắc Tường Vi quản lý hết cả, đoàn chủ lực Hoả Vũ dẫn dắt, mỗi chức vụ đều có việc riêng, bất quá việc quản lý công hội vẫn phiền phức nhất.

Công hội Linh Dực vừa thành lập không lâu, vấn đề cần quản lý rất nhiều, đã thế phúc lợi còn chưa hoàn thiện, căn bản không phải ăn nhiều người vô được, cho nên chỉ có thể chọn kỹ lựa khéo, đương nhiên không phải chọn dựa vào đẳng cấp, mà là phán đoán dựa theo thân thủ, cho nên việc tuyển người rất tốn công sức. Ngoài ra còn có các công vụ quản lý công hồi hằng ngày khác, thực sự sắp làm Thủy Sắc Tường Vi bận chết rồi.

Nếu không phải Thạch Phong gọi Thủy Sắc Tường Vi tới, thì cô đã đang bận chuyện tuyển người lúc này.

“Cô cảm thấy ngôi nhà cổ Tử Dương như thế nào?” Thạch Phong cười hỏi.

“Như thế nào ư?” Thủy Sắc Tường Vi quan sát ngôi nhà cổ Tử Dương tỉ mỉ một phen.

Rõ ràng Thần Vực đang là ban ngày, mặt trời chói chang, nhưng ngôi nhà cổ Tử Dương lại âm u như mực. Cảm giác rất quái dị, nhưng có điều diện tích của nhà cổ lớn thật, lại nằm ở khu vực trung tâm thành Bạch Hà, được coi là vùng đất vàng cũng đúng đấy.

“Nhìn có vẻ xập xệ, nhưng nằm ở vị trí rất tốt, khoảng hai con đường về phía Tây chính là ngân hàng và phòng đấu giá của thành Bạch Hà, cách ba con phố về hướng Đông chính là Hiệp hội nhà mạo hiểm, vị trí tốt như thế này chỉ có năm chỗ trong khắp thành Bạch Hà thôi, trong đó có bốn nơi là nhà của quý tộc. Mà nơi đây là chỗ trống duy nhất, trong số năm phủ đệ. Chỗ này chiếm diện tích lớn nhất, đáng tiếc vẫn luôn bị canh giữ, không có bán ra ngoài.”

“Nếu có thể thành lập trụ sở công hội tại đây, thì trợ giúp cực lớn với sự phát triển sau này của công hội.”

Thủy Sắc Tường Vi nói liên thanh, rất nắm rõ đất đai trong thành Bạch Hà, nhìn thấy ngôi nhà cổ trước mắt rất hâm mộ đấy, nhưng không lấy được thì cũng không có chút tác dụng nào.

Không nói tới lãnh thổ tư nhân ở khu thương mai này, chỉ lãnh thổ tư nhân ở tít mãi rìa thành Bạch Hà thì các cô cũng không thể nhúng tay nổi.

“Đúng là như vậy, ngôi nhà cổ Tử Dương này chính là công quán tốt nhất trong cả thành Bạch Hà.” Thạch Phong gật đầu, cười khẽ, “Có điều từ nay trở về sau, ngôi nhà cổ Tử Dương này chính là thuộc về Linh Dực chúng ta.”

Thạch Phong vừa nói hết lời, Thủy Sắc Tường Vi và Hỏa Vũ sững sờ tại chỗ, không thể tin tưởng nhìn Thạch Phong.

“Hội trưởng anh vừa nói cái gì?” Thủy Sắc Tường Vi không thể tin vào thứ mình mới vừa nghe được.

Ngôi nhà tại vùng đất vàng này về sau là thuộc Linh Dực ư?

Dù nghĩ tới nghĩ lui đều thấy chuyện như vậy không thể nào xảy ra nổi.

“Ngôi nhà cổ Tử Dương sau này sẽ là trụ sở công hội Linh Dực.” Thạch Phong cười cười khẳng định.

“Hội trưởng, anh đừng giỡn nữa. Vùng đất vàng thế kia, đừng nói là hiện giờ, cho dù một tháng sau đi nữa cũng không thể lấy tới tay đâu.” Thủy Sắc Tường Vi hiểu rất rõ về trụ sở công hội, cả thành Bạch Hà bây giờ không có một nhà nào, không có một công hội nào có được trụ sở công hội. Nếu bây giờ Linh Dực có được một ngôi nhà tốt thế này, thì càng khiến người khác khiếp sợ và không thể tiếp nhận hơn là việc Linh Dực giữ lần đầu đánh thông tam đại bản cấp Địa Ngục đấy.

“Tôi biết cô sẽ không tin, nên mới kêu cô qua đây xem thử.” Thạch Phong lắc đầu bật cười.

Linh Dực phải nhanh chóng phát triển, nhất định phải có trụ sở. Thủy Sắc Tường Vi làm người quản lý công hội, đương nhiên Thạch Phong muốn Thủy Sắc Tường Vi qua đây xem trươc, hoạch định tốt quy hoạch cho tương lai của công hội rồi.
Dù sao lấy dược lãnh thổ tư nhân là một chuyện, thành lập trụ sở công hội là một chuyện khác, sớm quy hoạch vẫn luôn tốt hơn.

Ba người đi tới trước cổng sắt của ngôi nhà cổ Tử Dương, một gã đội trưởng canh phòng đã đi tới, chắn ngang cản lại trước mặt.

“Nơi nay là cấm địa của thành Bạch Hà, người không phận sự xin mời rời đi.” Đội trưởng canh phòng mắng.

“Chẳng lẽ ngay cả ta cũng không được sao?” Thạch Phong đeo danh hiệu tử tước thành Bạch Hà lên.

“Hoá ra là ngài tử tước, bề tôi có mắt không thấy Thái Sơn. Nhưng nơi đây là do Chấp Chính Quan – ngài Wiseman đích thân ra lệnh, cho nên dù ngài là tử tước cũng không thể vào.” Đội trưởng canh phòng đổi thái độ cung kính.

“Nếu có nó thì sao?” Thạch Phong lại lấy ra khế ước Hắc Thiết.

Đội trưởng canh phòng xem qua liền giật nảy mình.

Đây chính là khế đất của ngôi nhà cổ Tử Dương, từ giây phút này trở đi ngôi nhà cổ Tử Dương đã là lãnh thổ tư nhân của vị tử tước trước mặt gã rồi.

“Nếu ngài tử tước đã là chủ nhân ngôi nhà, bề tôi đương nhiên sẽ không ngăn cản.” Đội trưởng canh phòng cẩn trọng nói, “Bất quá ngôi nhà cổ Tử Dương này rất quái dị, nếu ngài muốn đi vào, xin hãy cẩn thận.”

“Ta đã biết.” Thạch Phong gật đầu.
Sau đó tám người canh giữ liền tránh khỏi cổng lớn, để ba người Thạch Phong đi vào trong.

Thủy Sắc Tường Vi và Hỏa Vũ giật mình liên tục, Thạch Phong vậy mà đã thành tử tước thành Bạch Hà rồi.

Tước vị không phải đẳng cấp, không phải cứ muốn lên chức là có thể lên, cần lượng lớn danh vọng mới đỵơc đấy. Các công hội ở thành Bạch Hà đều đang bận rộn tăng danh vọng thành Bạch Hà lên, thế nhưng bây giờ vẫn chưa có ai có được tước vị, song lại có quý tộc.

Mà tước vị chia làm năm bậc từ cao xuống thấp: Công, Hầu, Bá, Tử, Nam. Chỉ là trở thành Nam tước cũng đủ để hết thảy công hội ở thành Bạch Hà có lòng mà không làm được, chớ nói chi đến Tử tước còn cao hơn một bậc.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top