Mặc dù Thú Biến Ảo có thể bắt chước tất cả kỹ năng của người chơi, nhưng trong lúc giao chiến Thạch Phong đã hiểu rõ phần nào với Thú Biến Ảo.
Ngay từ thời điểm chiến đấu ban đầu, Thạch Phong cũng đã vận dụng Băng Lam Ma Diễm, nhưng Thú Biến Ảo lại không thể sử dụng giống vậy.
Mà Băng Lam Ma Diễm không phải kỹ năng Thạch Phong đã học, mà là hiệu quả đi kèm theo dị hoả Băng Lam Ma Diễm đấy, cho nên Thạch Phong có thể khẳng định chắc như đinh đóng cột rằng Thú Biến Ảo không thể sử dụng kỹ năng bổ sung trên vật phẩm trang bị người chơi sử dụng.
Chỉ thấy luồng sương khói màu đen toát ra từ Thâm Uyên Giả sau khi tiến vào thân thể Thạch Phong, mặt ngoài làn da Thạch Phong xuất hiện một lớp Hơi Thở Chết Chóc màu xám bạc nhạt nhoà, sau đó hắn lập tức xông tới Thú Biến Ảo, dùng Cửu Đầu Long Trảm đầu tiên, mười hai thanh Thâm Uyên Giả ảo ảnh trôi nổi, trực tiếp tấn công Thú Biến Ảo.
Thú Biến Ảo nhìn thấy mười hai thanh Thâm Uyên Giả công tới, rất thông minh không đi chặn đánh, mà dùng Diễm Lôi Bạo oanh sát Thạch Phong, chỉ cần Thạch Phong vừa chết, kỹ năng tự nhiên giải trừ.
Chẳng qua Thạch Phong cười nhạt một tiếng, không đi né tránh, mà là mở Ngự Kiếm Hồi Thiên nghênh đón tiến về phía trước, đâm thẳng về chỗ yếu của Thú Biến Ảo.
Ngự Kiếm Hồi Thiên có thể miễn dịch bốn lần thương tổn cận chiến, Thạch Phong căn bản không cần ngăn cản kiếm tới, mặc kệ Thú Biến Ảo công kích mình, mà song kiếm của Thạch Phong cũng đã chém lên trên người Thú Biến Ảo.
Thú Biến Ảo vốn vì ngăn cản Hỏa Diễm Bạo Liệt, đã dùng hết Ngự Kiếm Hồi Thiên, cho nên bây giờ chỉ có thể ăn đủ công kích từ Thạch Phong.
Thạch Phong bắt được cơ hội lần này, liên tiếp chém trúng Thú Biến Ảo bảy lần, mỗi lần đều có thể tạo thành hơn 500 điểm thương tổn, gây bạo kích thì đạt một nghìn điểm.
Mà mỗi một kiếm Thâm Uyên Giả ảo cũng có thể tạo thành sát thương từ hai trăm trở lên.
Bốn trong bảy kiếm tạo bạo kích, cộng thêm mười hai thanh Thâm Uyên Giả ảo công kích, ước chừng tạo ra tổng sát thương hơn bảy ngàn điểm, có thể nói là rất chi khả quan.
Có điều Thú Biến Ảo bắt chước Thạch Phong thì lại nở nụ cười khinh miệt với Thạch Phong.
Thật giống như đang muốn nói đây là cực hạn của chú mày rồi.
Mức độ sát thương thế này, chỉ là bị thương ngoài da đối với đứa có lượng máu hai trăm ngàn như nó thôi, tự liếm miệng vết thương một phen là khỏi.
Thế nhưng chú mày đã không có kỹ năng bảo mệnh nữa, chờ đấy chỉ là con đường chết.
“Màu dày thật sự là vốn liếng mà.” Thạch Phong nhìn thanh máu của Thú Biến Ảo, hơi cảm khái, nhưng lập tức cũng cười nói: “Vấn đề là muốn dùng vốn liếng này đè chết mình ư, chờ mười năm nữa đi.”
Kế đến Thạch Phong lần nữa mở ra Lực Lượng Luyện Ngục của Hình Ảnh Luyện Ngục: tốc độ đánh tăng lên 100%, sát thương tăng lên 30%, kéo dài 15 giây, CD 2 phút.
Chứng kiến Thú Biến Ảo lại vọt tới, Thạch Phong dùng Thâm Uyên Giả chỉ thẳng.
Thâm Uyên Thúc Phược.
Chín xiềng xích đen kịt lạnh như băng chui lên nháy mắt, lập tức vây khốn Thú Biến Ảo.
Ước chừng 4 giây ràng buộc tuyệt đối, nhưng Thú Biến Ảo lại không hề kinh hoảng gì, ngay cả phản kháng đều không làm. Hất mặt tỏ vẻ trào phúng, chú mày có bản lĩnh thì chém đi.
Hơn một giây đồng hồ lúc trước mới đánh rớt bảy ngàn điểm máu, cho 4 giây thì sao nào, cao phá trời cũng chỉ mất ba chục ngàn máu, chưa bằng một phần tư tổng lượng máu nữa kìa.
Những kỹ năng này sau khi dùng xong hết sạch, thủ đoạn Thạch Phong bạo phát cũng liền dùng hết rồi.
Không có kỹ năng bảo mệnh, không có kỹ năng hạn chế, kết quả không cần nói cũng biết, cho nên Thú Biến Ảo rất yên tâm.
Nhân loại này mới bắt đầu đã không có khả năng thắng được nó mà.
Thế nhưng Thú Biến Ảo rất nhanh liền phát hiện, tưởng tượng thì rất đẹp đẽ, mà hiện thực thì rất khốc liệt.
Thâm Uyên Thúc Phược thật chỉ có 4 giây, nhưng lực phòng ngự giảm hẳn 100%, điều này làm cho Thạch Phong tạo thành thương tổn chợt đề cao một đoạn.
Thấy một kiếm tuỳ tiện của Thạch Phong đã có thể chém mất bảy trăm điểm, càng khó tin được là kích phát nguyền rủa trong Thâm Uyên Giả, làm cho thuộc tính của Thú Biến Ảo giảm xuống thêm 30% nữa, lượng máu trực tiếp từ 200 ngàn rơi thẳng xuống 140 ngàn.
Dưới bão kiếm cuồn cuộn, lượng máu của Thú Biến Ảo cũng điên cuồng giảm xuống, bị đánh ra bạo kích không ngừng, từng luồng Hơi Thở Chết Chóc được Thạch Phong hấp thu, có htể nói Cửu Đầu Long Trảm là chiêu phối hợp tuyệt vời với truyền thừa thâm sâu Hắc Hoàng, sau khi dùng Cửu Đầu Long Trảm, Thạch Phong căn bản sẽ không thiếu Hơi Thở Chết Chóc.
Chưa đến bốn giây thời gian, thanh máu Thú Biến Ảo rớt hơn 70% máu.
Mắt nhìn xiềng xích sắp biến mất, Thú Biến Ảo sắp được tự do, sắp có thể tiếp tục ăn hiếp Thạch Phong.
Nhưng có điều kiếm trong tay Thạch Phong biến chiêu, đạp chân nhảy lên, dùng 30 tầng Hơi Thở Chết Chóc tích luỹ được cho Diễm Lôi Bạo, Diễm Lôi Bạo bậc bảy có CD 30 giây, mỗi một tầng Hơi Thở Chết Chóc giảm đi 3 giây thời gian CD, tiêu tốn hết 10 tầng là có thể dùng Diễm Lôi Bạo.
Mà đây chưa phải là hết, Thạch Phong lại sử dụng 20 tầng Hơi Thở Chết Chóc còn lại thêm cho mình, thoáng chốc làm tất cả thuộc tính của bản thân tăng thêm 40%, tốc độ đánh và tốc độ di chuyển cũng tăng lên 20%, kéo dài 10 giây.
Sau khi Thạch Phong mạnh mẽ lên chém ra Diễm Lôi Bạo, bổ xuống đầu Thú Biến Ảo, đốm lửa văng khắp nơi, tuôn ra một con số hơn ba ngàn thương tổn, vả lại còn bị choáng hơn 3 giây nữa.
Thạch Phong rất hiểu tình huống bản thân, đẳng cấp bây giờ vẫn thấp, kỹ năng học được ít, không có sức bật cũng không có lực kéo dài, sau khi bùng nổ xong nếu không phải kẻ địch chết thì bản thân chết hoặc chạy trốn, mà cao thủ lợi hại đều là khống chế quái vật mài chết, trừ phi quái vật này có kỹ năng miễn dịch khống chế, rất rõ ràng quái vật trong Thí Luyện không có nó, mà chỉ có kháng tính, nên hiệu quả sử dụng kỹ năng khống chế sẽ càng ngày càng kém, nếu không Thí Luyện này đã không gọi là khó khăn nhất rồi.
Những kỹ năng mà Thạch Phong đã học có thời gian hồi kỹ khá dài, nhưng Truyền thừa thâm sâu: Hắc Hoàng vừa dịp có thể giải quyết vấn đề này, giúp kỹ năng có thể dùng tuần hoàn liên tiếp, nếu không thì Thạch Phong cũng không dám đi khiêu chiến Thí Luyện vòng thứ bảy đâu. Đáng tiếc nhất chính là Truyền thừa thâm sâu: Hắc Hoàng chỉ có thể có tác dụng với những kỹ năng người chơi đã học, mà kỹ năng bổ sung trên vật phẩm trang bị thì không được.
Chỉ nghĩ nếu thật như vậy, thế thì quá nghịch thiên rồi…
Thời gian hơn ba giây gây choáng, Thạch Phong không chỉ đánh ra rất nhiều thương tổn, mà còn vì có Cửu Đầu Long Trảm, Thạch Phong còn ung dung tích được thêm gần hai mươi tầng Hơi Thở Chết Chóc.
Lần nữa dùng hết mười tầng Hơi Thở Chết Chóc cho Diễm Lôi Bạo đánh giết.
Nhưng lần này chỉ có thể gây choáng không tới 3 giây.
Chẳng qua Thạch Phong căn bản không lưu ý điều này, vì hiện giờ hắn vung vẩy song kiếm đã có cảm giác vui sướng không rõ, cảm giác đây mới là phương thức chiến đấu mà kiếm sĩ sở hữu, cũng là thứ hắn theo đuổi.
Cứng quá dễ gãy, kỹ năng nối tiếp và phối hợp thích đáng như nước chảy đá mòn mới là chuẩn xác.
Cứ như vậy, Thạch Phong không ngừng sử dụng Diễm Lôi Bạo oanh kích Thú Biến Ảo, tuy hiệu quả gây choáng mỗi lần càng kém đi, đến cuối cùng chỉ còn một giây mà thôi.
Thế nhưng 140 ngàn điểm máu, đã bị Thạch Phong gây choáng vô hạn lần mài chết mất rồi.
Thú Biến Ảo nếu còn sống, chắc cũng khóc rống vì cái chết đáng thương của mình.
Các vị trong vương toạ vĩnh hằng nhìn thấy kết quả này cũng đều sửng sốt một chút, không nghĩ tới Thạch Phong còn giấu giếm tài nghệ.
Hệ thống: Đã đánh bại Thú Biến Ảo, hoàn thành khiêu chiến Thí Luyện vòng thứ bảy, ban thưởng 15 triệu điểm kinh nghiệm EXP, 30 điểm tinh thông tự do, độ thuần thục của tất cả các kỹ năng đều tăng thêm 800 điểm, ban thưởng 10 kim tệ.
Hệ thống: Đã thông qua Thí Luyện vòng thứ bảy, có muốn mở Thí Luyện vòng tiếp theo hay không?
Mười lăm triệu điểm EXP, giúp Thạch Phong nháy mắt thăng hai level đến thẳng level 23, toàn bộ thành Bạch Hà chỉ có mình Hắc Tử đạt được level 23 mà thôi, mà Hắc Tử muốn từ level 21 lên tới level 23 là cần mất mấy ngày trời, còn Thạch Phong lại chỉ dùng hơn mười giây…
Thạch Phong xem hết nhắc nhở của thanh hệ thống, trong lòng vẫn có chút chờ mong với Thí Luyện vòng thứ tám đấy, nhưng vẫn lắc đầu bỏ qua: “Thấy tốt liền thu thôi, kiếm được một món cấp Sử Thi là được lắm rồi, nếu còn đánh tiếp, thì không phải là cao thủ mà thành dân cờ bạc.”
Thí Luyện 12 dù sao cũng là khảo nghiệm mạnh nhất của điện Chiến Thần, nhất định khi càng về sau, độ khó sẽ tăng lên theo con số bội đấy, dựa theo suy đoán của Thạch Phong, quái vật vòng thứ tám chỉ sợ không còn là đặc thù Tinh Anh nữa, mà rất có thể là quái Đầu Lĩnh.
Quái Đầu Lĩnh mạnh hơn đặc thù Tinh Anh nhiều, không tính lượng máu càng dày, chỉ nói đến kháng tính với kỹ năng hạn chế thì đặc thù Tinh Anh đã không thể so sánh, chưa nói tới quái Đầu Lĩn còn nắm giữ kỹ năng có thể diệt nguyên một đoàn, không có biện pháp thì mất mạng là cái chắc.
Đối với quái Đầu Lĩnh không có chút hiểu rõ, khả năng đánh chết nó của Thạch Phong hầu như bằng không.
Tỉnh táo phân tích mọi sự, đã trở thành điều kiện tất yếu khi là cao thủ Thần Vực.
Cao thủ hàng đầu như Thạch Phong, tự nhiên quyết đoán buông tha rồi.
Sau đó Thạch Phong chọn ‘Không’ trên thanh hệ thống, ngay lập tức đã bị truyền tống ra khỏi Thí Luyện 12.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận